Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-02-2022] Tôi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 1996. Trải qua hơn 20 năm, nhờ sự bảo hộ của Sư phụ từ bi vĩ đại, tôi mới có thể đi được tới ngày hôm nay. Tôi viết ra những trải nghiệm của mình kể từ khi tu luyện để báo cáo với Sư phụ và trao đổi với các đồng tu. Năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Ngày 19 tháng 1 năm 2001, gia đình ba người của tôi đã tới Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho quyền thực hành đức tin của mình và chúng tôi đã bị bắt.

Sau đó, vào tháng 3 năm 2001, tôi bị đưa tới một trung tâm tẩy não và bị tra tấn tại đó trong ba tháng. Họ đã cố buộc tôi phải từ bỏ đức tin nhưng không thành công.

Hồi đó, công ty tôi đã giáng chức tôi xuống làm phó trưởng bộ phận và chỉ trả cho tôi 320 tệ mỗi tháng, phần còn lại được khấu trừ cho khoản 10.000 tệ mà Phòng 610 đã phạt công ty tôi. Vợ tôi cũng bị cơ quan cô ấy sa thải. Cuộc sống của chúng tôi vô cùng khó khăn.

Phòng 610 là một tổ chức bí mật được thành lập vào ngày 10 tháng 6 năm 1999 chuyên thi hành mệnh lệnh của cựu lãnh đạo ĐCSTQ Giang Trạch Dân nhằm “bôi nhọ thanh danh, vắt kiệt tài chính và hủy hoại thân thể” các học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Năm 2002, đặc vụ của Phòng 610 đã tới nơi làm việc để bắt tôi nhưng tôi đã trốn thoát. Tuy vậy, tôi đã phải bỏ nhà để tránh bị bắt giữ và bức hại thêm. Sau đó, công ty tôi nhân cơ hội này đã sa thải tôi (để tránh bị liên lụy).

Sau đó, vào tháng 9 năm 2002, tôi bị tố cáo vì đã phát tặng tài liệu về cuộc bức hại và bị bắt. Cuối cùng, tôi bị kết án 8 năm tù giam.

Đề cao bản thân và bớt phần ích kỷ

Năm 2008, tôi được thả về bởi tôi bị tra tấn tới mức thập tử nhất sinh trong tù. Sau đó, tôi được biết rằng vợ tôi đã bỏ đi bảy năm trước để tránh bị ĐCSTQ bức hại và gia đình tôi không có một nguồn thu nhập nào.

Ở nhà, tôi lại có thể luyện công và học Pháp. Một thời gian sau, tôi bình phục hoàn toàn. Đầu năm 2009, tôi trở lại công ty làm việc tạm thời để mưu sinh.

Vào thời điểm đó, hầu hết lãnh đạo và mọi người trong công ty đã bị đầu độc bởi những tuyên truyền của ĐCSTQ và có sự hiểu lầm nghiêm trọng về Đại Pháp. Tôi cảm thấy áp lực trong những ngày đầu quay trở lại làm việc. Là một học viên, tôi cần thể hiện vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp, giúp mọi người hiểu được tình huống chân thực về ĐCSTQ, nhưng quả thực đó không phải là một nhiệm vụ dễ dàng.

Sư phụ giảng:

”Như vậy là một người tu luyện cần dùng hết thảy điều kiện có lợi, hồng truyền Đại Pháp, chứng thực Đại Pháp là đúng đắn, là khoa học chân chính chứ không phải là thuyết giáo và duy tâm, ấy là điều mà mỗi người tu luyện lấy làm trách nhiệm của mình.” (“Chứng thực”, Tinh Tấn Yếu Chỉ”)

”Tất cả những ai không hiểu chúng ta và những ai công kích chúng ta, đều nói một câu giống nhau thế này: ‘Các vị làm tốt vậy cơ à? Không thể nào’. Chính là nói rằng họ không tin rằng nhân loại vẫn còn có thể tồn tại người tốt, vậy thì chúng ta hãy làm cho họ coi thử xem!!!” (Giảng Pháp tại Pháp hội Canada [1999])

Những Pháp lý của Sư phụ đã ban cho tôi sức mạnh và niềm tin. Tôi quyết tâm chiểu theo lời chỉ dạy của Sư phụ và dùng trí huệ mà Đại Pháp cấp cho để chính lại hoàn cảnh nơi công tác, chứng thực Pháp và cứu chúng sinh.

Tôi điều chỉnh lại những suy nghĩ của mình và dùng tất cả thời gian rảnh rỗi để học Pháp. Tôi đề cao tiêu chuẩn đạo đức, tống khứ cái tôi và cố gắng không bị ảnh hưởng bởi được mất cá nhân hay những lời xúc phạm. Tôi đối xử tốt với tất cả mọi người, chu đáo và luôn đặt người khác lên trước.

Công ty tôi chủ yếu lắp đặt, bảo trì các hệ thống và nhà máy truyền tải điện. Tôi đã từng là một trong những trụ cột về chuyên môn của công ty trước khi cuộc bức hại bắt đầu. Trong bảy năm tôi rời vị trí, thiết bị và công nghệ đã được nâng cấp quá nhanh, vì vậy tôi không theo kịp được yêu cầu của công việc hiện tại.

Tôi nên làm gì đây? Tôi đã kiên nhẫn học những gì cần thiết bằng cách không ngại đặt câu hỏi và chăm chỉ nghiên cứu. Tôi đã mất ít nhất hơn hai năm để nắm vững tất cả các công nghệ mới, hiểu rõ chức năng và làm chủ việc vận hành thiết bị mới.

Tôi đã có thể tự mình lắp đặt và sử dụng các thiết bị điện nhị thứ ấy. Từ đó trở đi, tôi chịu trách nhiệm làm các công việc liên quan tới các thiết bị nhị thứ. Cuối cùng, tôi đã có được sự tin tưởng của tổ trưởng và đồng nghiệp.

Tôi luôn cẩn thận và tỉ mỉ trong công việc nên tôi không gặp một vấn đề nào với các thiết bị mà tôi phụ trách. Tất cả các thiết bị đều làm việc tốt ngay từ lần chạy thử đầu tiên.

Trong công việc, tôi luôn nghĩ cho người khác và coi mối quan tâm của họ như là của mình. Dù công việc có vất vả hay mệt mỏi đến mấy thì tôi vẫn luôn vui vẻ.

Khi các bộ phận khác gặp sự cố, nếu được yêu cầu giúp đỡ, tôi sẽ luôn toàn tâm toàn ý mà làm, rồi tôi trở thành một công nhân bảo trì tự nguyện.

Khi đồng nghiệp gặp vấn đề với các thiết bị điện trong nhà họ, tôi đều dành thời gian giúp họ sửa chữa nếu họ nhờ tôi. Hành động và cách cư xử của tôi đã dành được sự tin tưởng và khen ngợi của quản lý cấp trên và đồng nghiệp. Thái độ không tốt của họ đối với tôi dần thay đổi.

Tôi cũng dùng cơ hội này để nói với các đồng nghiệp của mình về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại, đồng thời khuyên họ thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Sư phụ giảng:

”Tu tại tự kỷ, công tại sư phụ” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Được sự trợ giúp của Sư phụ, hơn 90 phần trăm đồng nghiệp của tôi đã thoái ĐCSTQ.

Bình tĩnh xử lý những vấn đề khó

Tháng 8 năm 2014, tổ chúng tôi nhận một nhiệm vụ khó khăn là xây dựng một trạm biến áp 35 kV. Chính quyền địa phương chủ trì dự án và quyết định tất cả mặc dù họ không có kiến thức về lĩnh vực này.

Họ chỉ cho chúng tôi 20 ngày để hoàn thiện dự án và đóng điện hệ thống. Không thể thương lượng được hơn. Thông thường, một dự án quy mô như thế cần ít nhất 40 ngày để hoàn thành.

Vào ngày đầu xây dựng, cả ban điều hành công ty và giám đốc của bộ phận chúng tôi đều đến hiện trường dự án. Họ lo lắng bởi họ biết để hoàn thành nhiệm vụ này trong một thời gian ngắn như vậy khó đến mức nào.

Ngay cả tổ trưởng, người đã làm việc trong lĩnh vực này gần như cả đời cũng nói rằng khó có thể hoàn thành trong khung thời gian như vậy.

Ông nói với ban điều hành và giám đốc: “Đối với các thiết bị nhất thứ, có thể làm được nếu chúng ta bổ sung nhân lực và mọi người phải làm thêm giờ. Tuy nhiên, đối với các thiết bị nhị thứ, ngay cả khi chúng ta bổ sung thêm người thì có thể vẫn không kịp vì chúng ta không có nhiều người chuyên sâu về những công nghệ này”.

Sau đó, ông ấy hỏi ý kiến tôi. Sau khi suy nghĩ về vấn đề này, tôi nói: “Thành thật mà nói, với nhân lực hiện tại thì rất khó để hoàn thành công việc này. Tuy nhiên, không phải là tuyệt đối không thể nếu chúng ta tổ chức thi công tốt. Đừng lo, tôi sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành việc lắp đặt thiết bị nhị thứ theo đúng kế hoạch”.

Mọi người trong dự án đồng tâm hiệp lực và cùng nhau làm việc chăm chỉ. Ai cũng đến sớm về muộn. Theo đó, dự án đã hoàn thành trong 19 ngày.

Vào ngày thứ 20, điện đã được phân phối thành công, và [chúng tôi] đã nhận được sự tin tưởng và khẳng định của các quan chức chính quyền phụ trách dự án này.

Dự án này vừa hoàn thành không lâu, lại có thêm một thử thách nữa đến. Đó là việc xây dựng một trạm biến áp 35 kV trong một nhà máy hóa chất và chính quyền địa phương cũng chủ trì dự án này.

Tổng số thiết bị được lắp đặt tăng gấp đôi so với dự án trước và thời gian xây dựng thậm chí còn ngắn hơn, phải hoàn thành việc cấp điện trong vòng 15 ngày.

Chúng tôi cảm thấy không thể hoàn thành dự án này trong một thời gian ngắn như thế được, nhưng không có cách nào đàm phán với chính quyền, chúng tôi chỉ có thể hoàn thành dự án. Công ty tôi đã huy động tất cả công nhân, máy móc và thiết bị.

Phần công việc khó khăn nhất vẫn là lắp đặt thiết bị nhị thứ. Tôi tới công trường xây dựng khảo sát và nhận thấy họ thậm chí còn không cấp cho chúng tôi bất kỳ bản vẽ xây dựng nào cả. Khi tôi yêu cầu bản vẽ, kỹ sư hiện trường của đội thiết kế nói rằng họ không biết vẽ như thế nào, vì vậy họ không thể cấp gì cho chúng tôi cả.

Ban điều hành của nhà máy hóa chất, của công ty tôi và chính quyền, đều không biết phải làm gì. Họ đã hỏi tổ trưởng tổ chúng tôi và ông ấy trả lời: “Tôi không thể làm gì được.”

Họ đã gây áp lực buộc trưởng tổ phải tìm giải pháp, vậy nên ông ấy đã tới nhờ tôi giúp đỡ. Tôi ngay lập tức nói: “Bác đừng lo. Hãy đưa tôi tất cả các bản vẽ liên quan, tôi sẽ quay về văn phòng để hoàn tất các công tác chuẩn bị cho việc xây dựng này trong thời gian ngắn nhất. Tôi sẽ cố gắng không để trì hoãn ngày khởi công lắp đặt.”

Mọi người cảm thấy an tâm. Tôi mất 1,5 ngày để hoàn tất các công việc chuẩn bị, để đảm bảo rằng việc lắp đặt diễn ra đúng tiến độ.

Tất cả chúng tôi đã làm việc không biết mệt mỏi và tìm giải pháp nhanh nhất có thể. Để đảm bảo tiến độ, ban lãnh đạo của nhà máy hóa chất đã hoàn toàn phối hợp và cung cấp bữa ăn trưa tại công trường xây dựng. Mọi người đều làm việc không ngừng nghỉ ngoại trừ lúc ăn trưa.

Chúng tôi đã làm được việc tưởng chừng như không thể và hoàn thành việc lắp đặt sớm hơn một ngày so với thời hạn 15 ngày. Lãnh đạo cấp cao nhất ở công ty tôi đã rất vui mừng và họ đã tổ chức một bữa tiệc ăn mừng cho cả tổ. Đây là lần đầu tiên công ty tôi làm được một việc như vậy.

Bảo vệ khỏi bức hại

Thông qua việc hoàn thành thành công hai dự án đầy thử thách này, mọi người trong công ty đã hoàn toàn thay đổi quan điểm của họ đối với Pháp Luân Đại Pháp và các học viên, môi trường làm việc của tôi đã được cải thiện rất nhiều.

Tháng 12 năm 2015, tôi cùng các học viên trong địa khu, đã dùng tên thật viết đơn khởi kiện Giang Trạch Dân vì đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó, nhiều học viên đã bị Phòng 610 bắt giữ và bị giam trong 10 ngày.

Một hôm, cảnh sát địa phương, Đội An ninh Nội địa và Phòng 610 đã cử người tới bắt tôi tại nơi làm việc. Lúc đó, tôi ra ngoài ăn trưa và không có mặt trong tòa nhà công ty.

Trưởng tổ đã gọi cho trưởng phòng để thông báo tình hình. Sau đó, trưởng phòng đã gọi điện cho tổng giám đốc và hai vị này đã vội vàng tới công ty. Với sự bảo vệ của họ, cảnh sát và nhân viên Phòng 610 đã không thể bắt tôi và rời đi.

Nhiều lần sau đó, họ cũng tìm cách sách nhiễu tôi nhưng lần nào cũng bị các lãnh đạo của công ty tôi cản lại. Qua những sự việc này, mọi người trong công ty càng thấy rõ bản chất tà ác của ĐCSTQ, và thức tỉnh hơn.

Tôi vẫn còn xa mới đạt tới yêu cầu của Sư phụ. Chính Pháp đang đến hồi kết thúc, tôi sẽ tu luyện tinh tấn hơn nữa để xứng đáng với sự cứu độ từ bi của Sư phụ!

Nếu bài chia sẻ của tôi có điều gì chưa phù hợp với Pháp, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ .

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/2/7/434706.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/3/17/199568.html

Đăng ngày 11-07-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share