Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 28-12-2022] COVID đã tàn phá Trung Quốc kể từ khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đột ngột chấm dứt chính sách zero-COVID vào đầu tháng 12 năm 2022 mà không có một kế hoạch chuẩn bị. Điều này thật kỳ lạ vì không quốc gia nào sau khi nới lỏng các hạn chế về đại dịch lại có số ca nhiễm tăng đột biến đến như vậy.
Rất nhiều người trên toàn thế giới đã xem World Cup mà không cần đeo khẩu trang. Hàng triệu người đã tụ tập khắp Argentina để ăn mừng và họ cũng không gặp vấn đề gì. Vậy tại sao các ca nhiễm trên toàn Trung Quốc lại tăng vọt? Ngay cả những người ở nhà cũng có kết quả dương tính với virus.
Một số người nói rằng ĐCSTQ đã cố tình nới lỏng các hạn chế để cho dịch bệnh lây lan nhằm chứng minh rằng chính sách zero-COVID của họ là đúng. Điều này cũng có thể xảy ra bởi vì ĐCSTQ hoàn toàn coi thường mạng sống của người dân.
Cháu gái tôi làm việc trong ngành công an. Cháu đã gọi cho tôi và nói rằng tất cả cán bộ trong ngành buộc phải gửi tin nhắn tới ít nhất một nhóm trên mạng xã hội nói rằng chúng ta nên cảm ơn ĐCSTQ vì đã bảo vệ chúng ta trong ba năm qua. Những người không lan truyền thông điệp này sẽ bị phạt. Cháu nói: “Cháu sẽ không giúp ĐCSTQ nói dối ngay cả khi họ phạt cháu. Mở cửa chỉ sau một đêm mà không có sự chuẩn bị trước. Chúng ta thậm chí còn không chuẩn bị thêm thuốc, và bây giờ họ có thể nói rằng họ đã bảo vệ chúng ta trong ba năm?”
Tôi liền nói: “Đúng vậy, giống như việc bảo người khác nhảy ra khỏi máy bay, phải đưa cho họ một chiếc dù. Cháu xem các quốc gia khác đã chuẩn bị rất nhiều trước khi mở cửa, nhưng Trung Quốc thì không làm như vậy. Trong ba năm qua, có bao nhiêu doanh nghiệp đã đóng cửa và bao nhiêu người đã tự tử vì không thể sống sót qua chính sách cực đoan zero COVID của ĐCSTQ? ĐCSTQ chưa bao giờ quan tâm đến người dân của mình.”
Tình hình các học viên
Các ca nhiễm mới cũng tăng nhanh ở khu vực của tôi. Vì tôi là một học viên, tôi luôn nghĩ rằng điều này không liên quan gì đến chúng tôi. Sư phụ giảng:
“Các đệ tử Đại Pháp chân chính đều có năng lượng, bản thân chính là người trừ nghiệp trừ khuẩn” (Lý tính)
Sư phụ cũng giảng:
“Thân thể chư vị tu luyện đều là công, còn có thể sợ những thứ thấp hơn công sao? Nó kém hơn hẳn cả một cảnh giới và tầng thứ lớn, cho nên không sợ.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Thụy Sỹ [1998])
Tôi nhẩm đi nhẩm lại những lời giảng của Sư phụ nhiều lần trong ngày. Trong văn phòng của tôi, tôi là người duy nhất không nhiễm virus và vẫn tiếp tục đi làm.
Một ngày nọ, một đồng tu gọi điện cho tôi và nói rằng một vài học viên có các triệu chứng nhẹ, nhưng họ đã sớm bình phục. Bất kể tôi đã nhìn thấy hay nghe thấy gì, tâm tôi vẫn bất động. Tôi tin chắc rằng virus không liên quan gì đến các học viên chúng tôi.
Một hôm, ngay trước khi tôi tan sở, chồng tôi gọi điện và nói rằng anh ấy và mẹ chồng tôi, vốn đã gần 90 tuổi (không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp), đang bị sốt. Nếu là người khác, họ sẽ tự cách ly và không trở về nhà. Nhưng là một học viên, tôi không ngần ngại về nhà và chăm sóc họ.
Tôi đã thức dậy nhiều lần trong đêm để kiểm tra và cho mọi người uống nước. Em gái của chồng tôi đã gọi và nói: “Chị cần tự bảo vệ mình và đeo khẩu trang N95.” Tôi nói: “Không cần đâu. Chị vẫn ôn.”
Chồng và mẹ chồng tôi không tu luyện Đại Pháp, nhưng cả hai đều biết chân tướng về Đại Pháp. Mẹ chồng tôi thường nhẩm chín chữ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Tôi đã chăm sóc họ ở nhà trong ba ngày, và họ đã khỏe trở lại.
Khi họ gần như đã hồi phục, tôi lại gặp một khảo nghiệm lớn khác. Mẹ tôi, một đồng tu đã tu luyện hơn 20 năm và luôn có chính niệm, đã gọi điện và nói rằng bà bị sốt nhẹ. Tôi nói với mẹ rằng các triệu chứng đó là giả tướng và tôi bảo bà hãy phủ nhận điều này.
Nhưng khi đặt điện thoại xuống, tôi lại thấy không an tâm. Tôi thắc mắc tại sao mẹ tôi và các học viên khác lại có các triệu chứng như vậy trong khi họ đều tu luyện tinh tấn. Với niệm đầu tiêu cực này, tôi ngay lập tức cảm thấy lạnh. Tôi liền phát chính niệm và nhớ lại Pháp của Sư phụ.
Sư phụ giảng,
“Kỳ thực hoàn toàn không làm anh ta chảy máu, chỉ có nước chảy thôi; tinh thần của cá nhân này đã dẫn đến cái chết của mình.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)
Tôi hiểu rằng Sư phụ đang nói rằng tôi không nhiễm virus. Quan niệm kia đã khiến tôi cảm thấy lạnh. Với suy nghĩ này, các triệu chứng của tôi đã biến mất.
Ngay sau đó, em gái của chồng tôi gọi cho chúng tôi. Cả gia đình cô ấy đều dương tính với virus, nhưng sau đó tất cả đều nhẩm chín chữ chân ngôn và đã nhanh chóng hồi phục. Cháu rể tôi nói với tôi trong video: “Dì ơi, đây là khảo nghiệm cuối cùng của dì. Dì cứ sẵn sàng đón nhận đi nhé!“ Tôi cười và nói: “Dì sẽ không sao cả! Dì được Thần bảo hộ cơ mà!”
Mẹ tôi nghe Pháp suốt đêm và khỏi bệnh vào ngày hôm sau. Rất may, Sư phụ luôn dõi theo tôi.
Một bài viết trên Minh Huệ Net chia sẻ: “Sư phụ đang dõi theo mỗi người chúng ta. Những ngày này là khảo thí đối với chúng ta, nếu bạn không đề cao mà lại liên tiếp gia tăng chấp trước, Sư phụ thấy vậy sẽ rất lo lắng. Kỳ thực virus này đối với các bạn không là gì cả, chỉ là các bạn đang coi nó như khảo thí.”
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/12/28/453829.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/1/1/205772.html
Đăng ngày 24-02-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.