Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 01-12-2022] Trước tiên, tôi xin kể về một sự việc đã xảy ra giữa các đồng tu.
Đồng tu A gần 80 tuổi, sống một mình và bị mù hai mắt đã năm năm nay. Thỉnh thoảng, các đồng tu có đến học Pháp và chia sẻ cùng bà. Đầu tháng 11 năm 2021, tôi muốn đến ở nhà đồng tu A để cùng học Pháp với bà. Trước quyết định này của tôi, các đồng tu hay tới học Pháp ở nhà đồng tu A có những cách nhìn khác nhau. Có đồng tu nghĩ vì vấn đề thị lực mà đồng tu A không học được kinh văn của Sư phụ, vừa hay tôi lại có thời gian thì có thể cùng học Pháp với bà. Có đồng tu cho rằng tôi nên chứng thực Pháp ở nhà mình chứ không thể đến nhà người khác chứng thực Pháp.
Sư phụ giảng:
“Tầng khác nhau có Pháp của tầng khác nhau” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân).
Sư phụ cũng giảng:
“Tôi có thể nói cho mọi người rằng, những việc làm để đạt mục đích cá nhân, để thỏa mãn ham mê, dục vọng, đó chính là chấp trước; còn làm những việc vị công, vì đại chúng, vì người khác, hoặc nỗ lực làm tốt công tác và bài tập lại là điều nên làm.” (Giải đáp thắc mắc tại giảng Pháp ở Quảng Châu – Chuyển Pháp Luân Pháp Giải)
Ở tầng thứ sở tại của bản thân, tôi ngộ rằng tôi nên đến nhà đồng tu A học Pháp cùng bà, tôi nên làm như vậy. Và từ Pháp của Sư phụ, tôi ngộ rằng đồng tu có khó khăn thì nên giúp đỡ một chút, điều đó không sai. Tôi không động tâm trước phản ứng của các đồng tu khác mà chỉ làm theo thể ngộ của mình.
Tôi mang theo một thùng nhu yếu phẩm hàng ngày như dầu lạc, rau, gạo, trứng, v.v. đến nhà đồng tu A. Tôi và đồng tu A cùng học Pháp được vài ngày thì có một buổi trưa, đồng tu B đến. Cô ấy bảo tôi không nên ở nhà đồng tu A học Pháp. Đồng tu A liền ngăn đồng tu B lại, không để cô ấy nói tiếp.
Đã đến giờ học Pháp của chúng tôi mà đồng tu A và đồng tu B vẫn chưa nói xong, sau đó họ còn nói chuyện thêm gần hai tiếng đồng hồ. Tôi tự học Pháp một lúc rồi đi giặt quần áo. Kể cũng lạ, tôi lên sân thượng phơi quần áo, rõ là đi ngang qua trước mặt họ, vậy mà một từ cũng không lọt vào tai, cũng không nghe ra được gì, chỉ nghe thấy có tiếng họ nói chuyện. Tôi nhận ra rằng Sư phụ đang giúp tôi, không để tôi nghe thấy. Tôi đã làm đúng rồi.
Tôi ở nhà đồng tu A 50 ngày và học Pháp cùng bà trong 50 ngày đó. Tết dương lịch sắp đến, tôi cần phải rời đi. Đồng tu B biết mấy ngày đó tôi sẽ rời đi nên một buổi sáng, đồng tu B xuất hiện, cô ấy không nói lời nào, đi thẳng đến chỗ tôi và lớn tiếng trút hết những gì cô ấy muốn nói trong suốt 50 ngày qua. Ở đây, tôi chỉ kể lại chứ không có ý phê bình hay chỉ trích đồng tu.
Gặp sự việc này, nhất định là có liên quan đến tu luyện của tôi và có nhân tố tôi cần đề cao. Tôi liền mỉm cười, hai tay hợp thập trước ngực, miệng đọc đi đọc lại câu:
“Đối đích thị tha
Thác đích thị ngã” (Thùy thị thùy phi, Hồng Ngâm III)
Tạm dịch:
“Cái đúng là họ
Cái sai là mình” (Thùy thị thùy phi, Hồng Ngâm III)
Cuối cùng, đồng tu B cũng nhận ra thái độ không tốt đối với tôi, liền nói: “Tôi xin lỗi”.
Tại đây, tôi muốn chỉ ra vấn đề chính để nhắc nhở bản thân cũng như các đồng tu. Trong lúc đồng tu B nói tôi, cô ấy có bảo rằng, mấy ngày qua, Sư phụ luôn điểm hóa trong mộng cho cô, muốn cô ấy nói điều này điều kia với tôi. Cá nhân tôi ngộ rằng các đồng tu cần chú ý không được dùng chấp trước của bản thân hay nhận thức cá nhân mà không lý trí nói với đồng tu rằng Sư phụ bảo họ nói điều gì đó. Không được áp đặt nhận thức của bản thân lên đồng tu.
Chuyện tương tự cũng xảy ra với một đồng tu khác. Gần đây, khi ra ngoài giảng chân tướng, tôi gặp một đồng tu và chúng tôi nói chuyện với nhau một lúc. Cô ấy nói rằng chuyện tương tự như vậy cũng xảy ra với cô ấy. Có một đồng tu khi vượt quan nghiệp bệnh đã đến ở nhà cô ấy vài ngày, họ học Pháp và luyện công cùng nhau, và trạng thái của đồng tu rất tốt. Một hôm, có đồng tu đến và nói: “Chị vượt quan nghiệp bệnh, sao không ở nhà mình mà vượt quan, lại đến nhà người khác ở vậy?” Nói đến mức đồng tu đang trong ma nạn cảm thấy ngại không ở lại nữa mà trở về nhà. Hậu quả là, đồng tu đang trong ma nạn về nhà được vài hôm liền rời đi, rời khỏi không gian con người này.
Cá nhân tôi ngộ rằng tầng thứ tu luyện của mỗi đồng tu là khác nhau, nhận thức về Pháp lý cũng khác nhau, và con đường tu luyện của mỗi người cũng khác nhau. Vì vậy, các đồng tu chúng ta không được áp đặt Pháp lý mà bản thân ngộ được lên đồng tu.
Trên đây là nhận thức của cá nhân tôi, có điều gì chưa phù hợp, mong các đồng tu từ bi chỉ rõ.
Ghi chú của Ban Biên tập: Bài viết này thể hiện nhận thức cá nhân của tác giả ở trạng thái tu luyện hiện tại, xin chia sẻ cùng quý đồng tu để chúng ta “Tỉ học tỉ tu” (“Hồng Ngâm”).
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/12/1/449533.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/1/18/206227.html
Đăng ngày 18-02-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.