Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-12-2022] Trong nhiều năm qua, do sự can nhiễu của ma ngủ, tôi học Pháp không đắc Pháp, luyện công không đắc công, phát chính niệm không khởi tác dụng. Suốt một thời gian tôi không nhận ra, mãi đến khi xem video quay lại lúc tôi đả tọa, tôi mới bừng tỉnh. Với sự giúp đỡ của các đồng tu và nỗ lực của bản thân, cuối cùng tôi đã đột phá ma ngủ.

Một buổi chiều, tôi đến nhà đồng tu để học Pháp. Học được một lúc thì chúng tôi cảm thấy buồn ngủ, liền quyết định đi luyện công. Tôi chợt nghĩ xem xem mình luyện thế nào, bèn quay video ghi hình lại. Luyện công xong, xem video ghi hình mà tôi kinh ngạc, đồng tu vẫn ngồi đó, còn tôi chỉ được khoảng mười phút thanh tỉnh, thời gian còn lại là ngủ thiếp đi. Tôi chỉ cảm thấy mình hơi hơi buồn ngủ, không hiểu sao tôi lại ngủ thiếp đi như thế. Làm sao có thể đến mức như vậy chứ? Tôi thường luyện công một mình ở nhà, và tôi cảm thấy còn nghiêm trọng hơn lần này nhiều, đầu tôi thường choáng váng, hai mí mắt nặng trĩu, mơ mơ hồ hồ nghe nhạc luyện công. Hôm nay mà còn như thế, thì tôi luyện công một mình còn tệ đến mức nào. Nghĩ đến mà tôi cảm thấy sợ hãi.

Sư phụ giảng:

“Nhưng chư vị không được ngủ [hay] mê mờ đi mất; như thế có thể những thứ tốt sẽ để người khác luyện mất.” (Bài giảng thứ tám, Chuyển Pháp Luân)

Hèn gì sau bao nhiêu năm tu luyện, cơ thể tôi vẫn trong trạng thái không đúng đắn, tôi vẫn cảm thấy mệt mỏi, đờ đẫn, hoa mắt chóng mặt, làm gì cũng khó khăn. Tôi nóng lòng muốn đột phá nhưng không được. Như thể có một sức mạnh vô hình nào đó dồn ép lên tôi, khiến tôi vô cùng khó chịu. Tôi thống nhất tham gia luyện công buổi sáng, nhưng chỉ được vài hôm, tôi buồn ngủ quá không cách nào luyện được, đành bỏ cuộc. Ma ngủ khiến tôi không thể làm tốt ba việc, thân thể cũng không được chuyển hóa, tôi bị hãm ở trạng thái này trong một thời gian dài.

Ngày hôm sau, tôi đến nhà một đồng tu khác để chia sẻ về vấn đề này và nhờ đồng tu phát chính niệm cho tôi. Sau khi phát chính niệm, đồng tu bảo: “Trường không gian của chị không thanh tịnh. Khi tôi nhắc đến tên chị, toàn thân tôi rùng mình một cái. Trong lúc làm thủ ấn liên hoa, tôi đã cầu Sư phụ gia trì cho chị, thanh lý hết những linh thể tầng thấp đó.” Tôi nghe xong càng cảm thấy sốt ruột hơn, tôi cũng muốn tinh tấn, nhưng nguyên nhân là vì lẽ gì?

Lúc này, một ý nghĩ chợt hiện lên trong đầu tôi: “WeChat.”

Phải rồi! Sư phụ đã điểm hóa cho tôi, đó là WeChat. Hóa ra là cái thứ tồi tệ này, tôi lập tức gỡ bỏ nó và cả ứng dụng mua sắm Taobao. Bởi vì mấy năm qua tôi sống một mình nên chồng và con gái lo lắng cho tôi. Họ muốn liên lạc với tôi hàng ngày để biết tôi vẫn ổn. Trò chuyện qua WeChat không mất phí nên chúng tôi đã sử dụng nó. Lúc đầu, tôi đã cảnh báo bản thân là không được chấp vào WeChat. Nhưng ngày nào con gái cũng gửi cho tôi video về cháu trai nhỏ của tôi. Càng xem, tôi lại càng thích xem, càng thấy cháu ngoại mình thật đáng yêu. Rồi tôi xem nhiều lần trong ngày, ngày nào không được xem là tôi cảm thấy bồn chồn khó chịu. Tôi ở trong trạng thái không buông được tình thân quyến nên bị tà ác lợi dụng.

Tôi còn thích mua sắm trực tuyến. Tôi thường vào Taobao để mua những thứ tôi cần, và có thể mất đến hàng giờ để so sánh giá giữa các nhà cung cấp. Tâm lợi ích của tôi ngày càng nặng lên. Cùng với thời gian trò chuyện qua WeChat với người thân ngày càng lâu hơn, các chủng các loại nhân tâm cũng bất tri bất giác ngày càng tăng lên, khiến tôi càng chìm sâu mà không tự thoát ra được. Tôi đã lãng phí thời gian quý báu mà Sư phụ từ bi đã kéo dài vì tu luyện của đệ tử chúng ta.

Vấn đề của tôi không chỉ có vậy. Chủ ý thức của tôi không mạnh, tôi không phân biệt được rõ chân ngã và giả ngã. Tôi còn có tâm an dật, không coi trọng việc phát chính niệm v.v. Tôi vẫn đang đi trên con đường mà cựu thế lực an bài. Trong cuộc sống, tôi có thể chịu khổ, vậy tại sao tôi không thể chịu khổ trong tu luyện? Tôi cũng biết Đại Pháp là quý giá, và rằng tôi có sứ mệnh to lớn. Nhưng vì chủ ý thức không mạnh nên tôi đã bị nghiệp tư tưởng khống chế và chi phối.

Tôi quyết định chuyển biến quan niệm, tin chắc rằng mình là Đại Giác Giả của tân vũ trụ mới trong tương lai và không bị lý và các Thần trong tam giới kiểm soát. Tôi kiên trì phát một niệm: cơn buồn ngủ không phải là ta; mà là cái tôi giả, ta không cần ngươi, và phủ định an bài của cựu thế lực.

Tôi tĩnh tâm lại và nói chuyện với những sinh mệnh trong trường không gian của tôi cũng như những chúng sinh mà tôi từng làm hại trước đây: Vũ trụ đang trong Chính Pháp, đại khung đang được trùng tổ, Sáng Thế Chủ từ bi cứu độ hết thảy chúng sinh. Sư phụ của Đại Pháp chỉ nhìn vào thái độ của chúng sinh đối với Đại Pháp mà quyết định lưu lại hay đào thải, chỉ xem sự lựa chọn của chính chúng sinh. Hết thảy sinh mệnh trong trường không gian của tôi, các vị cũng là vì Pháp mà đến, cho dù trong lịch sử chúng ta có ân oán gì, tôi đều hy vọng các vị trân quý cơ duyên vạn cổ này, đồng hóa với Chân-Thiện-Nhẫn của vũ trụ để có một tương lai tốt đẹp. Chúng ta hãy cùng nhau đồng hóa với Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp!

Tôi tĩnh tâm niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” trong thời gian rất lâu, tôi cũng học thuộc đoạn Pháp về ‘thiện giải’ của Sư phụ, đồng thời tăng số lần và kéo dài thời gian phát chính niệm. Ngày hôm sau, tôi có thể dễ dàng thức dậy lúc ba giờ sáng để luyện công và không cảm thấy mệt mỏi nữa. Vào ngày thứ ba, tôi tiếp tục phát chính niệm nhiều lần trong tổng thời gian bốn, năm tiếng đồng hồ. Tôi đã đột phá được ma ngủ, học Pháp cũng đã có thể nhập tâm.

Vài ngày sau, khi một đồng tu đến nhà tôi, tôi đã kể cho đồng tu trải nghiệm này. Cô ấy khích lệ tôi viết bài chia sẻ để chứng thực Pháp. Lúc đầu, tôi cảm thấy xấu hổ, bởi sáng nào các đồng tu luyện gần xong tôi mới tham gia. Sau đó, tôi nhận ra rằng, đó chẳng phải là tâm sợ mất thể diện lừa tôi, không muốn tôi phơi bày ra sao. Tôi phải viết ra để vạch trần tà ác, giải thể tà ác. Vậy là, tối hôm đó tôi đã viết ra bản thảo đầu tiên.

Không ngờ, đêm đó tôi có một giấc mơ. Trong mơ, một vật hắc ám to lớn lao về phía tôi. Chân tôi đứng không vững, như thể sắp bị hất tung lên không trung. Rồi một vật gì đó ép vào đầu tôi. Ngay sau đó, tôi cảm thấy lơ mơ, khó chịu như thể bị nghẹt thở. Tôi vội vàng cầu Sư phụ giúp đỡ. Cảnh trong mơ lập tức thay đổi. Tôi liền tỉnh dậy, luyện công xong mới thanh tỉnh lại. Tôi nhận ra rằng việc tôi viết ra bài chia sẻ về trải nghiệm của mình có lẽ đã kích động tà ác ở không gian khác. Chúng đang vùng vẫy giãy chết. Vậy nên tôi phải phơi bày chúng và thanh trừ chúng.

Con xin cảm tạ Sư tôn! Mỗi bước tiến của đệ tử đều thấm đẫm tâm sức và không thể thiếu sự từ bi bảo hộ của Ngài. Sư phụ chưa bao giờ bỏ rơi đệ tử kém cỏi này. Chỉ có bảo trì tinh tấn, con mới có thể báo đáp ân Sư!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả.Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/12/11/452861.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/2/2/207163.html

Đăng ngày 19-02-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share