Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 31-08-2022] Khi tôi tặng một chiếc bùa hộ mệnh cho một người phụ nữ, cô ấy nói với gương mặt sầm sì: “Chị có biết tôi làm nghề gì không?”

Tôi trả lời với một nụ cười: “Chị là công an à? Công an thì cũng cần được bình an phải không?”

Cô ấy mỉm cười đáp lại và bảo tôi dừng lại. Tôi hỏi cô ấy: “Sao tôi có thể ngừng cứu người được chứ?” Cô ấy đã không nói thêm gì nữa và bỏ đi, vẫn đang mỉm cười.

Sau đây là thêm một số câu chuyện như thế.

Ai “chuyển hóa” ai?

Nhiều học viên Pháp Luân Đại Pháp và tôi đã bị bắt và kết án tù vào năm 2012. Các lính canh xúi giục các tù nhân hình sự đánh đập chúng tôi. Họ bắt các học viên mà không chịu “chuyển hóa” phải ngồi trên một chiếc ghế đẩu nhỏ trong một thời gian lâu. Tôi đã ngồi trên chiếc ghế đẩu đó trong gần bảy ngày thì người được giao nhiệm vụ trông chừng tôi hỏi tôi rằng: “Mấy ngày nay chị đang nghĩ về điều gì vậy?”

Tôi trả lời: “Tôi chỉ nghĩ về Chân-Thiện-Nhẫn. Nếu tôi không nghĩ về điều này thì chắc là tôi đã làm việc sai trái rồi.”

Cô ấy không nói gì và sau một lúc thì rời đi. Sáng hôm sau cô ấy bảo tôi rằng tôi có thể tiếp tục và cô ấy sẽ không làm phiền tôi nữa.

Cô ấy không bao giờ cố gắng “chuyển hóa” tôi nữa và thậm chí còn bắt đầu ngưỡng mộ các học viên Đại Pháp. Một vài tù nhân tin rằng những người mà học hỏi từ các học viên Pháp Luân Đại Pháp cũng có thể là những người tốt. Một người trong số họ nói: “Sau khi được thả, tôi cũng sẽ học Pháp Luân Đại Pháp và cố gắng trở thành người tốt.”

Một cô gái 16 tuổi nói: “Tất cả các tù nhân ở đây bị giam giữ vì họ đã làm điều xấu, nhưng các học viên Pháp Luân Đại Pháp là ngoại lệ.” Lính canh cũng nói rằng mọi việc sẽ tốt hơn nhiều nếu mọi người có thể tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Công an bỏ đi mà không lấy lời khai

Hai công an đã thẩm vấn tôi trong trại tạm giam. Một người trong số họ hỏi rằng tôi đang nghĩ gì trong những ngày này. Tôi trả lời rằng: “Chẳng nghĩ gì cả mà chỉ có một băn khoăn rằng làm thế nào để các anh và người thân các anh được hạnh phúc và bình an.”

Ông ấy cười và nói: “Vậy thì chúng tôi nên cảm ơn chị rồi. Tất cả mọi người ở khắp nơi đều hy vọng rằng họ và gia đình họ sẽ hạnh phúc và bình an.”

Tôi tiếp tục nói: “Các anh nên nhân cơ hội này mà sửa chữa sai lầm và làm điều tốt đi!”

Ông ấy quay sang một vị công an khác, và bảo họ tiếp tục cuộc thẩm vấn, nói rằng: “Tôi không thể tiếp tục thẩm vấn chị ta nữa.”

Một vị công an khác hỏi tôi: “Ai đưa cho chị thứ này?” nghĩa là những thứ mà họ tịch thu được khi lục soát nhà tôi.

Tôi bảo anh ta rằng không hề tốt cho anh ta khi hỏi câu hỏi này: “Anh càng tận tụy với công việc đàn áp các học viên Đại Pháp thì anh sẽ càng bị nguy hiểm.”

Anh ta cũng ngừng thẩm vấn tôi, và cả hai đều rời đi mà không lấy được lời khai của tôi.

Không quá 7 phút ở đồn công an

Khi tôi đi giảng chân tướng thì bị báo công an. Bốn công an lái hai chiếc xe ô tô và tìm thấy tôi lúc 3 giờ chiều vào ngày 31 tháng 12 năm 2020. Lúc đó tôi chỉ còn 3 thẻ nhớ usb. Tôi nghĩ: để mình đưa những thẻ nhớ này cho công an ở đồn.

Một vị công an hỏi tại sao tôi lại phân phát những tài liệu này công khai. Tôi nói với anh ấy rằng tôi không làm gì sai cả: “Để tôi tặng anh một cái.”

Anh ta không nhận và chỉ chở tôi đến thẳng đồn công an cùng những vị công an khác. Vẫn là vị công an ấy hỏi tôi ở trong xe rằng liệu tôi có biết luật không. Tôi nói: “Tôi biết rất rõ. Tôi biết rằng không có luật nào nói rằng Pháp Luân Đại Pháp là phi pháp. Những điều chúng tôi làm là ngay chính.”

Anh ta hỏi liệu tôi có phải người Trung Quốc không. Khi tôi khẳng định là có thì anh ta nói: “Vậy chẳng phải Đảng Cộng sản Trung Quốc đã cho chị đồ ăn và áo mặc sao?”

Tôi đáp lại: “Không phải! Đó là ông Trời ban cho tôi.”

Anh ta nói: “Vậy thì ông Trời cho tôi gì đó đi nhỉ.”

Tôi hỏi một cách hùng hồn: “Nếu ông Trời không làm mưa 10 năm thì ai sẽ tồn tại đây?” Họ chẳng nói gì cả.

Sau khi chúng tôi đến đồn công an, tôi bắt đầu giảng chân tướng cho họ. Tôi nói với họ: “Đừng để bị lừa gạt bởi Đảng Cộng sản Trung Quốc nữa khi họ báo cáo về Pháp Luân Đại Pháp. Điều đó có hại cho các anh. Khi các anh nhận được tin ai đó báo về các học viên Đại Pháp thì các anh chỉ đơn giản là lờ đi thôi.”

Họ gọi điện cho trưởng bộ phận An ninh Nội địa, người mà trước đó tôi đã viết một bức thư giảng chân tướng. Vị giám đốc đó bảo họ hãy nhận các thẻ nhớ usb và bùa hộ mệnh và để tôi đi.

Tôi ở đồn công an chưa đến 7 phút.

Nhiệt tâm cứu người

Khi tôi giảng chân tướng cho một người đàn ông thì ông ta nhìn xung quanh với một tâm thái lo lắng và nói: “Về nhà nhanh lên và hãy giữ an toàn.”

“Giữ an toàn cho bản thân tôi ư?” Tôi đáp lại: “Khi tôi thấy mọi người đang chết và tôi không cứu họ thì chẳng phải là tôi ích kỷ sao?” Ông ta nhìn tôi ngưỡng mộ.

10 năm trước tôi đến một bệnh viện huyện để thăm mẹ một người bạn. Tôi nghe thấy một người đàn ông ở phòng bên cạnh đang rên lên vì đau đớn. Tôi đi ra hành lang và gặp vợ ông ấy. Bà ấy nói chồng bà ấy đã hơn 70 tuổi rồi và bị sốt liên tục. Thuốc tốt nhất cũng không hiệu quả. Họ sắp tiêu cạn tiền rồi và đã chuẩn bị hậu sự.

Tôi bảo bà ấy thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó, niệm cửu tự chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và tặng bà ấy một bùa hộ mệnh. Bà ấy thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc, và liên tục niệm cửu tự chân ngôn. Sáng hôm sau chồng bà ấy đã bình phục và xuất viện.

Có một bà lão 78 tuổi bị rất nhiều bệnh tật. Bác sỹ bảo con trai bà rằng bà ấy có thể sống nhiều nhất là nửa năm nữa thôi. Tôi tặng bà ấy đĩa Sư phụ giảng Pháp ở thành phố Quảng Châu. Bà ấy chăm chú lắng nghe, và hoàn toàn bình phục. Con trai bà ấy hô to: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện–Nhẫn hảo” bất cứ khi nào cậu ấy gặp tôi.

Cậu ấy nói với tôi: “Mẹ cháu đã được khỏi bệnh nhờ vào nghe các bài giảng Pháp. Nhà cháu đã tiết kiệm được rất nhiều tiền và sức lực. Giờ đây mẹ cháu sống cuộc đời vui khỏe. Chúng cháu cũng được thọ ích từ Đại Pháp. Chân-Thiện-Nhẫn thực sự tốt!”

Trong thời gian kỳ diệu này với ân đức vô biên của Phật chủ, tôi mong mọi người có tiền duyên với Đại Pháp có thể đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, và tìm thấy ý nghĩa nhân sinh của đời mình. Pháp Luân Đại Pháp là cao đức đại Pháp trong vũ trụ; nó có thể chính lại tâm con người và tẩy tịnh tất cả chúng sinh trên thế giới này!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/8/31/448165.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/10/26/204466.html

Đăng ngày 08-01-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share