Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 04-07-2022] Vậy mà cũng đã được hơn hai năm kể từ ngày đồng tu Quân (bí danh), thân nhân của tôi qua đời. Tôi luôn muốn viết về anh ấy như một lời nhắc nhở cho các học viên chúng ta, rằng hãy trân quý thân người và cơ hội tu luyện.
Bước vào Đại Pháp
Anh Quân bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ tháng 1 năm 1995. Anh nhanh chóng học được năm bài công pháp và luyện đều đặn mỗi ngày. Khi ấy, tôi đang ở nhà dưỡng bệnh và tôi đã theo dõi anh luyện công hàng ngày.
Khi không có việc gì để làm tôi rất thích đọc cuốn sách Pháp Luân Công. Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đã khai mở thiên mục cho tôi. Tôi liền trông thấy một bông hoa màu vàng đang khai nở, cảnh tượng đó trông giống như hiệu ứng hình ảnh trong một thước phim, và tôi có thể trông thấy được những thứ ở không gian khác, chẳng hạn như Pháp Luân, các loại màu sắc ánh sáng khác nhau, cột trụ công trên đầu các học viên, và v.v..
Mỗi ngày trong lúc quan sát anh Quân luyện công, tôi để ý thấy các màu sắc trên cơ thể anh cứ thay đổi sau hai hoặc ba ngày: đỏ, cam, vàng, lục, lam, xanh dương và tím.
Tháng 1 năm 1996, Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp đã được xuất bản. Anh Quân nhanh chóng tìm mua một cuốn. Không lâu sau, anh phát hiện thấy có các học viên Pháp Luân Đại Pháp đang luyện công trong công viên ở trung tâm thành phố, và anh đã tham gia luyện cùng với họ. Anh rất tích cực tham gia các hoạt động hồng truyền Đại Pháp.
Đầu năm 1999, anh Quân kết hôn một lần nữa và bắt đầu cuộc sống hôn nhân. Vợ anh rất ủng hộ Đại Pháp. Mặc dù bản thân chị không phải là người tu luyện, nhưng chị cũng được hưởng lợi từ Pháp Luân Đại Pháp và bệnh viêm gan B của chị đã biến mất. Con của họ cũng chào đời cùng năm ấy.
Nằm trong danh sách đen khi cuộc bức hại bắt đầu
Tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Anh Quân bị đưa vào danh sách đen do tham gia các hoạt động quảng bá Đại Pháp. Anh bị đưa đến một trung tâm cai nghiện ma tuý khét tiếng để tham gia cải tạo cưỡng bức bằng lao động.
Anh cho hay người thẩm vấn anh là một sỹ quan cảnh sát của Cục An ninh Quốc gia, người này từng được anh dạy các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Anh nhận ra rằng viên cảnh sát đã tự nhận mình là học viên để thu thập thông tin trước khi tiến hành bức hại.
Chỉ trong một vài năm ngắn ngủi, anh Quân đã bị nhốt vào tất cả các thể loại trung tâm giam giữ và nhà tù ở trong thành phố của chúng tôi, nhưng tín tâm của anh vào Đại Pháp và Sư phụ không hề lay động.
Các học viên ngừng khai báo tên của nhau
Nhiều học viên ở thành phố của chúng tôi đã bị bắt giữ sau khi các học viên khác bị buộc phải khai báo tên của họ cho cảnh sát.
Sau khi một điều phối viên bị bắt giữ, anh này không giữ được chính niệm sau khi bị tra tấn nên đã cung cấp cho cảnh sát thông tin về nhiều học viên và các địa điểm sản xuất tài liệu trong thành phố. Anh thậm chí còn cho họ biết số lượng tờ Minh Huệ nhật báo và tài liệu giảng chân tướng mà mỗi điểm sản xuất nhận làm hàng tuần và chi phí để sản xuất ra một tài liệu.
Đột nhiên, như thể có một đám mây đen che phủ cả bầu trời và 5-6 học viên bị bắt giữ, trong đó có cả anh Quân. Những ai trốn thoát được buộc phải thường xuyên di chuyển để trốn cảnh sát.
Họ đã thẩm vấn anh Quân và yêu cầu được biết số tiền 30.000-40.000 nhân dân tệ từ đâu mà ra, vì có người nói rằng tiền đã qua tay anh ấy. Nhưng thực ra số tiền này là tiền của cá nhân các đồng tu tiết kiệm được từ tiền tiêu vặt hằng ngày của họ. Anh Quân thất vọng vì cảnh sát có được quá nhiều thông tin, nên anh quyết định không khai tên ai ra mà tự mình gánh chịu mọi thứ.
Anh nói với các quan chức rằng số tiền đó là của anh. Vì anh tự kinh doanh nên cũng kiếm được kha khá, cảnh sát đã tin anh và không điều tra thêm nữa. Kể từ khi ấy các học viên trong vùng của chúng tôi đã dừng không khai tên của người khác ra nữa.
Sau đó anh Quân bị kết án ba năm tù giam, trong khi hai học viên khác mỗi người bị kết án bảy năm tù giam. Khi tôi đến thăm anh Quân, anh ấy cho tôi hay rằng khi họ ra hầu toà, hai học viên kia cố gắng đổ lỗi cho nhau, điều này khiến thẩm phán coi thường họ và kết án họ thời hạn dài hơn.
Giúp giải quyết căng thẳng giữa các học viên trong tù
Bốn tháng trước khi mãn hạn tù, anh Quân được trả tự do. Anh ra tù cùng với một danh sách các tù nhân đã đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Anh cũng kể cho tôi nghe về một số điều đã xảy ra giữa các đồng tu khi anh còn ở trong tù.
Ngày đầu khi mới vào tù, mối quan hệ giữa các đồng tu với nhau không được tốt lắm. Họ đã đánh nhau, kéo bè kéo phái, và bất đồng ý kiến với nhau. Sau đó anh đã nhẩm Pháp của Sư phụ cùng các học viên trong buồng giam của mình:
“Các đệ tử Đại Pháp hãy nhớ kỹ, trong tương lai bất kể lúc nào, ở đâu, là ai, dẫu vì bất kể lý cớ gì thì hành vi phân chia Đại Pháp thành các bộ, phái, môn, tông, v.v. thảy đều là loạn Pháp.” (Kết Luận Chắc Chắn, Tinh Tấn Yếu Chỉ)
Những học viên này đã từng là trụ cột trong khu vực của họ, một số người có năng lực về kỹ thuật, nhưng họ lại xem thường nhau. Anh Quân nói bằng giọng cởi mở và thành thật rằng mỗi người trong số họ bị vào tù hẳn là vì có vấn đề, thiếu sót và chấp trước trong tu luyện của bản thân, và đã bị cựu thế lực lợi dụng. Anh khuyên họ nên hướng nội thay vì cứ hướng con mắt vào người khác. Anh Quân bắt đầu phân tích xem bản thân anh đã làm gì sai, và tất cả họ đã bắt đầu hướng nội để tìm ra vấn đề của mình. Căng thẳng giữa các học viên sau đó đã biến mất.
Anh ấy cũng kể cho tôi nghe về một học viên lớn tuổi, người này đã dạy cho mọi người trong khu vực cách lắp đặt chảo vệ tinh, và còn có kỹ năng dùng máy tính rất tốt. Có lần khi ông ấy bị cảnh sát bắt, hệ thống mã hoá trên máy tính xách tay của ông đã ngăn không cho cảnh sát lấy được bất kỳ thông tin gì.
Tôi cảm thấy việc này rất ấn tượng. Và cũng nhận ra rằng các biện pháp an ninh là vô cùng cần thiết, tuy nhiên điều thực sự giữ chúng ta an toàn là Đại Pháp. Một người đáp ứng được các yêu cầu của đệ tử Đại Pháp sẽ luôn được an toàn. Khi chúng ta không có chấp trước hay thiếu sót nào, tà ác sẽ không dám động đến chúng ta.
Lạc lối
Anh Quân bắt đầu làm kinh doanh riêng sau khi được trả tự do. Anh làm việc được 9 năm trước khi qua đời ở những năm đầu 50 tuổi. Trong suốt thời gian này, anh không tham gia nhiều trong việc làm ba việc mà đệ tử Đại Pháp cần làm. Anh bắt đầu công việc hàng ngày vào lúc 8 giờ sáng và kết thúc vào lúc 6 giờ chiều, đôi khi còn phải đến thăm nhà khách hàng vào lúc nửa đêm. Tôi khuyên anh nên kết thúc công việc hàng ngày trước 5:30 chiều, để anh không bị lỡ giờ phát chính niệm vào lúc 6 giờ tối. Anh bỏ ngoài tai đề nghị của tôi, và chất lượng chính niệm của anh ấy vào lúc nửa đêm cũng không tốt.
Anh Quân có khuôn mặt dễ mến và là một người rất thân thiện, nên khách hàng rất tin tưởng anh. Tôi đề nghị anh nên giảng rõ chân tướng về Đại Pháp cho các khách hàng của anh và khuyến khích họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tôi nghĩ nó sẽ là cơ hội tuyệt vời để anh có thể cứu người trong khi làm việc kiếm sống. Có lẽ do sợ bị bức hại lần nữa, nên anh Quân đã không làm một cách hệ thống mà chỉ nói chuyện với một vài cá nhân.
Tôi cũng nhấn mạnh với anh về tầm quan trọng của việc học Pháp và bảo anh đừng dành quá nhiều thời gian vào việc kiếm sống. Nhưng khi đó anh ấy nhất quyết phải kiếm được thật nhiều tiền để có thể mua nhà cho con. Do phải làm việc nhiều giờ, anh ấy hầu như không có thời gian để đọc các sách Đại Pháp.
Sau đó, khi có thể lên mạng, anh đã dành nhiều thời gian để đọc tin tức trên các trang web hơn là đọc các bài chia sẻ của các học viên trên trang Minh Huệ. Lâu dần anh bị nghiện xem các chương trình bình luận trên đài truyền hình NTDTV. Tôi nhắc anh rằng các chương trình trên NTDTV là dành cho người thường và các đệ tử Đại Pháp nên dành thời gian để học Pháp. Cũng như các đồng tu đã chia sẻ trong bài chia sẻ của họ trên trang Minh Huệ, dù mỗi ngày có bận đến đâu đi nữa, họ cũng đảm bảo bản thân phải học xong một bài giảng trước khi làm bất cứ việc gì khác.
Tiếc là tôi và anh Quân sống xa nhau nên lâu lâu mới trao đổi được vài câu.
6 tháng trước khi anh Quân qua đời, một trong những người thân của anh đã có một giấc mơ, trong giấc mơ người này nghe thấy một giọng nam nói rất lớn: “Anh Quân, anh không còn nhiều thời gian nữa. Hãy đi giảng chân tướng và nhanh cứu người!” Người thân này liền lập tức kể cho anh Quân nghe về giấc mơ. Kể từ đó, anh bắt đầu giảng rõ chân tướng cho tất cả mọi người mà anh gặp và khuyên họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ.
Một ngày kia, anh Quân đột nhiên hôn mê và khoảng 9 giờ 30 phút sáng do xuất huyết não. Vì Covid, nên xe cấp cứu đến muộn, mãi đến 4 giờ 30 phút chiều mới đưa được anh Quân đến bệnh viện. Các bác sỹ tiến hành phẫu thuật cho anh, nhưng do anh bị xuất huyết não quá nặng nên đã qua đời vào lúc 10 giờ 45 phút tối.
Đã 2 năm trôi qua kể từ khi sự việc này xảy ra, nhưng tôi vẫn muốn viết về nó. Theo quan điểm của tôi, anh Quân có thể đóng vai trò rất lớn trong việc cứu độ chúng sinh trong giai đoạn Chính Pháp quan trọng này. Nhưng thật không may, do chấp trước vào tình, nên anh chỉ lao vào kiếm tiền. Anh đã không trân quý khoảng thời gian tu luyện, cũng như không có cảm giác cấp bách, và đã không làm tốt ba việc. Do đó, cựu thế lực đã ra tay.
Tôi viết bài chia sẻ này với hy vọng rằng nó sẽ làm sáng tỏ cho các đồng tu. Đây chỉ là hiểu biết hạn chế của tôi. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không có trong Pháp.
Ghi chú của Ban Biên tập: Bài viết này thể hiện nhận thức cá nhân của tác giả ở trạng thái tu luyện hiện tại, xin chia sẻ cùng quý đồng tu để chúng ta “Tỉ học tỉ tu” (“Hồng Ngâm”).
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/7/4/445748.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/8/19/202865.html
Đăng ngày 09-10-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.