[MINH HUỆ 27-1-2007] Trại cưỡng ép lao động thành phố Đại liên là một trong những sào huyệt đen tối của lạn quỷ tại khu vực Đại liên nơi các đệ tử Pháp Luân Công đang bị bức hại. Khu số 8 và số 5 trong trại giành cho những người mới đến là khu vực chính và khu số 5 giành cho người mới đến đã thành một chốn hiểm ác trong những năm gần đây.

Những đệ tử Pháp Luân Công bị tuyên án bất hợp pháp và các tù nhân khác khi mới tới sẽ được gửi đến khu số 5 ngay và bị giữ tại đó trong khoảng thời gian không cố định. Môi trường tại đó rất khắc nghiệt: những từ ngữ nhục mạ treo khắp nơi; sử dụng nhà vệ sinh ba lần một ngày vào các giờ cố định – một lần vào buổi sáng, một lần buổi trưa và một lần vào buổi tối. Cấm sử dụng phòng vệ sinh vào giờ đi ngủ. Vài người không có cách nào buộc phải tiểu tiện ngay trên giường khi vẫn mặc quần. Thời gian đi đại tiện cũng bị khống chế chỉ được trong vòng 2-3 phút. Ngay khi hết thời gian, tù nhân phải ra ngoài. Nước uống cũng bị hạn chế – chỉ được uống một lần vào buổi tối. Rửa tay, rửa mặt và đánh răng cũng bị cấm, huống chi là tắm. Mọi tù nhân đều bốc mùi và có nhiều chấy rận, bọ chét. Thông thường, hàng chục người và đôi khi nhiều hơn 100 người sống chung một phòng trên giường tầng. Họ phải ngủ chen chúc nhau (đệ tử Chen Yuanzeng đã gãy 2 xương sườn tại đó). Tất cả họ đều phải làm việc trong cùng một khu vực đông nghẹt từ 6h sáng tới 6h tối.

Tình hình tại đó thật là kinh khủng. Để duy trì một không khí răn đe, lính canh sẽ rình mọi lỗi của tù nhân để đánh đập họ bất kỳ lúc nào chúng muốn. Dùi cui điện được sử dụng trước tiên, và những tiếng kêu khóc đau đớn của nạn nhân có thể nghe thấy thường xuyên. Trưởng bộ phận Lu thường xuyên áp dụng kiểu tra tấn này khi trực đêm. Các học viên Pháp Luân Công nằm trong số những nạn nhân bị ngược đãi và cũng bị cấm nói chuyện với nhau. Họ luôn sống trong sự khủng bố và cô độc suốt cả ngày.

Các phòng giam nhỏ trong khu số 5 là chỗ tội ác nhất tại trại cưỡng ép lao động. Nếu các đệ tử phản kháng hay luyện công, họ sẽ phải chịu sự bức hại ngay lập tức. Tứ chi của họ bị kéo ra, và họ bị còng tay; miệng thì bị bịt với những thứ dơ bẩn, đầu của họ bị chụp bằng một cái mũ hình hộp làm cho nghẹt thở (thủ đoạn này đặc biệt không thể chịu nổi vào mùa hè bởi sức nóng khủng khiếp). Sau đó, họ bị sốc điện bằng dùi cui điện hay bị đá và đấm. Học viên Pháp Luân Công, anh Wei Qiang đã bị đột quỵ vì bị tra tấn như vậy. Anh Gong Fajiu (bị đưa tới đó từ 15/11/2006) và anh Zhang Guoyu (bị gửi đến đây từ 14/11) đã bị tra tấn bằng thủ đoạn này do họ đã đấu tranh tuyệt thực. Họ bị cưỡng ép ăn, qua một cái ống trong nhiều giờ.

Các đệ tử Pháp Luân Công thường bị giam giữ tại khu số 5 từ một đến vài tháng, tuỳ thuộc vào chỗ trống trong các phòng giam của khu số 8. Một khi ra khỏi khu số 5, họ được chuyển trực tiếp sang buồng giam đơn tại khu số 8, nơi có sự theo dõi gắt gao. Hai người tù cùng buồng giam được lệnh giám sát các học viên 24h mỗi ngày, và sự giám sát thường kéo dài ít nhất 40 ngày. Từ 5h sáng đến 10h tối, các học viên bị bắt buộc ngồi mở mắt trên một chiếc ghế đẩu. Họ bị cách ly với bên ngoài. Mục đích là để chuyển hoá các học viên. Nếu các học viên không chịu đầu hàng trong thời gian 40 ngày, họ bị ép buộc phải làm lao động tay chân. Nếu đồng ý làm việc, họ bị gửi đến đội số 2 và số 3, nếu không, họ sẽ bị giữ trong buồng biệt giam vĩnh viễn (Zhang Guoyu vẫn đang bị giam tại đó).

Các học viên trong khu số 8 bị giam chung với những tù nhân khác và bị giam giữ trong đội 1, 2, 3. Bất kỳ ai không nghe theo những mệnh lệnh phi pháp của những kẻ bức hại sẽ bị gửi tới buồng giam riêng hay buồng giam nhỏ thuộc khu số 5 như là sự trừng phạt. Hàng ngày, các học viên bị khoá trên tầng 5 để lao động bắt buộc, chẳng hạn như sắp xếp tăm bán thành phẩm. Môi trường làm việc tối tăm và không an toàn, mùn cưa đầy trong không khí. Các học viên hít vào rất nhiều mùn cưa, và không có bất kỳ biện pháp bảo hộ lao động nào ở đây. Các học viên không có ngày nào nghỉ cũng như thời gian nghỉ giải lao. Thậm chí, những học viên kiên định không còn thời gian tiếp khi gia đình đến thăm.

Trại cưỡng ép lao động thành phố Đại liên luôn quảng bá sự nhân đạo, tuy nhiên sự đối xử vô nhân đạo thì hiển hiện khắp nơi.

Những học viên Pháp Luân Công được biết vẫn còn bị giữ tại đó:

Trong khu số 8:

Đội số 1 (còn gọi là lớp chuyển hoá): Jiang Chunming, Hou Yinzhu, Wei Qiang và hai học viên khác.
Đội số 2: Sun Liwen, Yang Liguo, Chen Yuanzeng và Yu Changshun
Đội số 3: Han Fei, Wang Shiming, Zhang Baokun, Wang Linkai, Liu Qingtao và Wang En. Trong buồng giam đơn: Zhang Guoyu

Các lính gác tại khu số 8:

Chỉ huy: Dong Geqi
Phụ trách quản giáo: Wang Shiwei
Phụ trách lao động: He Xudong
Đội trưởng: Li Maojiang, Peng Dahua, An Ping
Đội trưởng chính trị: Liu Baodong
Chỉ huy nhóm: Sung Hongxin, Zhou Houming, Wu Wenlai, Wang Huajin, Yang Deshun, Han Wei, Liu Zheng, Yuan Yu, và một người có tên Zhang (mới tới từ bên quân đội).

Cảnh sát tại khu số 5:

Chỉ huy: Lu (chủ mưu rất nhiều tội ác), Zhang Liu và Ren
Đội trưởng: Sun và Jiang Tao (phụ trách các phòng giam nhỏ, đặc biệt tàn bạo)

Trại lao động Đại liên:

Tổng đài: 86-411-86859961
Số nội bộ:
Chỉ huy trại: 318
Phụ trách chính trị: 389
Phó chỉ huy: 216
Phòng giám sát kỷ luật: 275
Tiếp tân: 274
Thư ký hội đồng kỷ luật: 320
Bộ phận quản lý: 254
Bệnh xá: 268
Bộ phận giáo dục: 358
Trụ sở dịch vụ: 273
Khu số 1: 242
Khu số.2 : 370
Khu số 3: 355
Khu số 4: 308
Khu số 5: 218
Khu số 6: 326
Khu số 7: 331
Khu số 8: 280
Bộ phận y tế: 354

Ngày 26/01/2007

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2007/1/27/147734.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2007/3/2/83141.html

Đăng ngày 16-03-2007; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share