Bài viết của Anh Tử, phóng viên Minh Huệ tại Ottawa
[MINH HUỆ 23-07-2022] Tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp). “Trong 23 năm đau thương này, các bạn chưa bao giờ dao động. Ngược lại, các bạn đã kiên trì một cách bền bỉ và chắc chắn”, ông Alex Neve, cựu Tổng Thư ký của Tổ chức Ân xá Quốc tế Canada viết trong một bức thư gần đây. “Các bạn vẫn tiếp tục tu luyện Pháp Luân Công, vẫn tiếp tục lên tiếng cho nhân quyền, như các bạn đang làm hôm nay. Các bạn cho chúng tôi thấy tất cả những gì mà lòng can đảm đích thực cần phải có.”
Ông Neve, hiện là thành viên cao cấp của Khoa Cộng đồng và Quốc tế của Đại học Ottawa, đã viết thư cho Hiệp hội Pháp Luân Đại Pháp Canada vào ngày 20 tháng 7 năm 2022. Ngày hôm đó, các học viên ở Ottawa đã tập trung ôn hòa trước Đại sứ quán Trung Quốc để kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại tàn bạo đối với Pháp Luân Công.
Các học viên Pháp Luân Đại Pháp tập trung trước Đại sứ quán Trung Quốc tại Ottawa ngày 20 tháng 7 năm 2022.
Sự quyết tâm và can đảm
Trong nhiệm kỳ làm tổng thư ký của Tổ chức Ân xá Quốc tế Canada, ông Neve đã nhiều lần tham gia các sự kiện của các học viên trên Đồi Capitol và Đại sứ quán Trung Quốc để kêu gọi chính phủ Canada hành động chống lại các vi phạm nhân quyền ở Trung Quốc.
“Mặc dù không thể tham gia cùng các bạn vào ngày hôm nay, nhưng tôi gửi thông điệp thể hiện tinh thần hiệp trợ và ủng hộ này nhân dịp các bạn tưởng niệm sự kiện nghiệt ngã và đau buồn này, đã 23 năm kể từ khi chính quyền Trung Quốc phát động cuộc bức hại nhân quyền tàn khốc trên toàn quốc nhắm vào các học viên Pháp Luân Công”, ông viết.
Cuộc bức hại trên toàn quốc đối với Pháp Luân Công ở Trung Quốc đã gây ra nỗi đau lớn cho các học viên và gia đình họ. “Tôi đã thực sự thấy mình thật tầm thường trước sự quyết tâm và lòng can đảm kiên quyết của các bạn. Những vi phạm nhân quyền mà các học viên Pháp Luân Công phải trải qua để lại những nỗi đau khôn nguôi, mà số vụ bắt giữ tùy tiện, bỏ tù vô cớ, xét xử bất công, tra tấn và mất mạng trong tù khiến người ta phải giật mình”, ông Neve viết. “Các bạn đã hiểu rõ và rất có nguyên tắc trong việc thu hút sự chú ý đến các vi phạm nhân quyền mà phần còn lại của thế giới thường hay bỏ qua, bởi chính phủ các nước ngại phải gây áp lực thực sự khiến Trung Quốc chấm dứt chiến dịch tàn bạo này.”
Khi ĐCSTQ vô cớ bắt giữ, tra tấn và gây ra cái chết cho các học viên trong trại giam thì tổn hại không chỉ nằm trong phạm vi lãnh thổ Trung Quốc. Ông Neve nói, “Trong những năm tháng khó khăn ấy, tôi thường xuyên được vinh dự đứng đây cùng các học viên ở Canada, và đặc biệt, được đứng cùng với những người thân của các công dân và cư dân thường trú Canada từng bị bắt, giam giữ và tra tấn ở Trung Quốc, mà đến thời điểm này, một số người vẫn còn bị cầm tù bất công. Họ nhắc nhở tất cả chúng ta rằng, dù có thế nào đi nữa, chúng ta cũng không bao giờ được từ bỏ quyền con người.”
Nghị sỹ Quốc hội: Tinh hoa của nền văn minh Trung Quốc
Ông Scott Reid, Nghị sỹ Quốc hội (Nghị sỹ) và là cựu Chủ tịch Tiểu ban Nhân quyền Quốc tế của Ủy ban Thường trực về Đối ngoại và Phát triển Quốc tế, từng giúp giải cứu các học viên bị giam giữ ở Trung Quốc. Trong lá thư gửi tới sự kiện ngày 20 tháng 7, nghị sỹ Reid ghi nhận rằng cuộc bức hại đáng tiếc này đã kéo dài hơn 20 năm.
Nghị sỹ Reid viết, “Pháp Luân Công và hàng triệu học viên của môn tu luyện này vẫn luôn bảo vệ không biết mệt mỏi những nét đặc sắc trường tồn và tinh túy nhất của văn hóa Trung Hoa, mà có thể tóm tắt thành ba từ Chân-Thiện-Nhẫn… Tôi không khỏi ngạc nhiên khi năm này qua năm khác, chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa vẫn không thấy các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã làm được việc có ý nghĩa lớn lao đến thế nào khi mang những gì tinh túy nhất của văn hóa Trung Quốc và các giá trị Trung Hoa đến với toàn thế giới.”
Những người thân của cư dân Canada bị bức hại đến chết
Theo thông tin Minh Huệ nhận được, đã có hơn 4.800 học viên Pháp Luân Công bị mất mạng kể từ năm 1999 vì bị bức hại trong thời gian bị cảnh sát giam giữ. Cuộc bức hại được tiến hành ở hầu hết các khu vực của Trung Quốc.
Jean, một học viên hiện đang sống ở Ottawa, đã kể về người anh họ Hàn Vũ ở huyện Liêu Trung, tỉnh Liêu Ninh, từ khi tu luyện Pháp Luân Công, đã khỏi bệnh viêm phế quản nặng, đồng thời tâm tính của ông cũng tốt hơn, quan hệ với gia đình hòa hợp, hạnh phúc.
Để vạch trần những vu khống mà ĐCSTQ tuyên truyền về Pháp Luân Công, ông Hàn đã phát tài liệu cho người dân địa phương, vì thế mà ông đã bị bắt vào khoảng 9:30 tối ngày 13 tháng 6 năm 2011.
Nhờ sự giúp đỡ của các học viên ở nước ngoài và các quan chức chính phủ Canada, ông Hàn đã được thả, nhưng sau đó, ông thường xuyên bị Lý Vĩ, Đại đội trưởng Cục An ninh Nội địa của huyện, và các quan chức khác đến quấy nhiễu. Cuối cùng, ông Hàn buộc phải xa nhà để tránh tiếp tục bị bức hại. Vì bị bắt, giam giữ, tra tấn và liên tục quấy nhiễu, ông Hàn đã chết khi chưa đến 50 tuổi.
Cô Hàn Thanh, một người em họ của cô Jean, một giáo sư ưu tú, cũng là một học viên Pháp Luân Công. Giống như ông Hàn Vũ, cô đã kiên trì với Đại Pháp, giảng chân tướng cho mọi người và gửi thư khuyến thiện cho Phòng 610, song năm 2017, cô bị Tòa án Liêu Trung kết án tù 3,5 năm.
Cô Jean nói: “Tu luyện khiến đạo đức thăng hoa trở lại, thân thể kiện khang, anh họ và em họ của tôi đều được thụ ích từ đó; thế nhưng những vu khống và sự bức hại của Trung Cộng cuối cùng đã tạo thành bi kịch cho người thân của tôi.”
Hiện nay, các công dân Canada có ít nhất 12 người thân đang tu luyện Pháp Luân Công ở Trung Quốc đang bị giam giữ phi pháp.
Học viên Pháp Luân Công kêu gọi người Trung Quốc nhận rõ bản chất tà ác của Trung Cộng
Ông Lý Tấn, Chủ tịch Hiệp hội Pháp Luân Đại Pháp Canada, cho biết, “Cuộc bức hại Pháp Luân Công của ĐCSTQ là một trong những vi phạm nhân quyền tồi tệ nhất trong lịch sử hiện đại. Ví dụ, cưỡng bức thu hoạch nội tạng được coi là tội ác chưa từng có trên hành tinh này. Bắt đầu từ đầu năm 2000, chỉ riêng tội ác này ước tính đã gây ra cái chết cho 60.000 đến 100.000 học viên Pháp Luân Công mỗi năm.”
Theo Ủy ban Nhân quyền Liên Hợp Quốc, vào tháng 6 năm 2021, 12 chuyên gia nhân quyền của Liên Hợp Quốc đã tuyên bố rằng họ vô cùng lo lắng trước các báo cáo về thu hoạch nội tạng nhắm vào người thiểu số, bao gồm các học viên Pháp Luân Công, người Duy Ngô Nhĩ, người Tây Tạng, người Hồi giáo và Cơ Đốc giáo, đang bị giam giữ ở Trung Quốc.
Anh Lưu Chi Nguyên, sinh viên tại Đại học Carleton, cho biết cha anh đang bị giam giữ nhưng không rõ ở đâu.
Anh Lưu Chi Nguyên, học Đại học Carleton ở Ottawa, cho biết cha mẹ anh, ông Lưu Chu Ba và bà Tào Văn, đều tốt nghiệp Đại học Dầu khí Đông Bắc năm 1992. Ông Lưu Chu Ba là một chuyên gia giàu kinh nghiệm về kỹ thuật khai thác dầu, được tôn là nhân tài hiếm có; còn bà Tào Văn làm việc trong một dự án hỗ trợ kỹ thuật cho công tác khai thác phát triển dầu khí.
Năm 1995, sau khi được một bà lão tặng cho cuốn sách “Chuyển Pháp Luân”, ông Lưu Chu Ba đã bắt đầu luyện công. Anh Lưu Chi Nguyên kể lại: “Sau đó, mẹ tôi, ông bà ngoại cũng bước vào tu luyện. Họ đã lấy lại được sức khỏe và gia đình cũng trở nên hạnh phúc hơn bao giờ hết.”
“Sau khi Trung Cộng bắt đầu cuộc bức hại vô lý đối với Pháp Luân Công, năm 2000, cha mẹ tôi, ông bà ngoại và cậu tôi đều bị bắt và giam giữ phi pháp vào trại giam ở thành phố Đường Sơn, tỉnh Hà Bắc ròng rã một năm rưỡi, thụ nhận cái gọi là ‘chuyển hóa’, thực chất chính là tẩy não, khiến họ từ bỏ tín ngưỡng của mình.”
Anh Lưu Chi Nguyên cho biết, “Cha tôi, ông Lưu Chu Ba, vì không từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công mà bị kết án 9 năm tù. Trong những năm như sống trong địa ngục ấy, cha tôi ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, mùa đông chỉ được tắm nước lạnh, còn bị cảnh sát dọa thu hoạch nội tạng. Nhưng cha tôi vẫn một mực chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn mà vượt qua chín năm đó.”
Theo thông tin của Minh Huệ, cha mẹ của Anh Lưu Chi Nguyên lại bị bắt vào ngày 19 tháng 11 năm 2021 và nhà của họ đã bị lục soát. Mẹ anh được thả khoảng 40 ngày sau đó. Cha anh bị chuyển từ Trại giam Số 3 Bắc Kinh đến một nơi khác không rõ địa điểm.
“Cha tôi có khả năng phải ra tòa, nhưng chúng tôi không biết ông đang ở đâu. Các quan chức cũng đang theo dõi mẹ tôi sát sao”, anh Lưu Chi Nguyên nói. “Bởi vậy, chúng tôi rất cần sự giúp đỡ.”
Cô Lý Nga Anh, một quản lý tiêu thụ dược phẩm ở Trung Quốc, vì kiên định tu luyện mà bị cảnh sát liên tục quấy nhiễu và quản chế suốt 20 năm qua, ngay cả khi cô mang thai hoặc sinh con.
Sau khi cô Lý bị bắt và đưa đến Đồn Cảnh sát Tân Hồ, tỉnh Giang Tô vào tháng 10 năm 2014, cảnh sát đã lấy mẫu máu của cô và liên kết ID mẫu với hồ sơ của cô. Cô nhận thấy cảnh sát có hồ sơ chi tiết của từng học viên, thậm chí cả thông tin về họ hàng xa của họ.
Ngay cả sau khi cô Lý rời Trung Quốc vào năm 2019, cảnh sát vẫn đe dọa gia đình cô ở tỉnh Hồ Nam, buộc họ phải cung cấp thông tin liên lạc ở nước ngoài của cô.
Cô Lý nói: “Ngay những cải biến về thân và tâm tôi sau khi tu luyện đã đủ để thấy Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp. Cho dù có gặp cảnh ngộ nào, tôi cũng vẫn phải đi trên con đường tu luyện, quyết không từ bỏ.”
Ông Lý Tấn cho hay, cuộc bức hại đã diễn ra trong 23 năm, và ngay trong đại dịch cũng không dừng lại. Song, không chỉ chiến dịch ‘Thanh linh’ [xóa sổ] của Trung Cộng đối với Pháp Luân Công đã thất bại triệt để; mà hàng ngàn vạn người ở Trung Quốc vẫn tiếp tục tu luyện Pháp Luân Công.
Ông nói: “Hôm nay, chúng tôi kêu gọi người Trung Quốc nhận rõ ra bản chất của Trung Cộng, rời xa tà ác, thuận theo thiên ý, đi về phía thiện lương, chọn lựa một tương lai tươi sáng cho bản thân.”
Bối cảnh: Pháp Luân Đại Pháp là gì?
Pháp Luân Đại Pháp (còn được gọi là Pháp Luân Công) lần đầu tiên được Đại sư Lý Hồng Chí truyền xuất ra công chúng ở Trường Xuân, Trung Quốc, vào năm 1992. Môn tu luyện này hiện được thực hành tại hơn 100 quốc gia và khu vực trên toàn thế giới. Hàng triệu người đã học các bài giảng dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và năm bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp, đã có những chuyển biến tích cực về sức khỏe cả về thể chất lẫn tinh thần.
Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), nhìn nhận sự phổ biến ngày càng lớn của Pháp Luân Đại Pháp là mối đe dọa đối với hệ tư tưởng vô thần của Đảng nên đã ra lệnh cấm môn tu luyện này vào ngày 20 tháng 7 năm 1999.
Trang Minghui.org đã xác nhận cái chết của hàng nghìn học viên bị bức hại trong 23 năm qua. Con số tử vong thực tế chắc chắn cao hơn nhiều. Số người bị cầm tù và tra tấn vì đức tin còn cao hơn nữa.
Có bằng chứng xác thực cho thấy ĐCSTQ hậu thuẫn cho việc giết hại và thu hoạch nội tạng từ các học viên bị giam cầm làm nguồn cung cho ngành công nghiệp cấy ghép nội tạng.
Dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Giang, ĐCSTQ đã thành lập Phòng 610, một tổ chức an ninh ngoài vòng pháp luật, được trao quyền lực vượt trên ngành an ninh và tư pháp, có chức năng duy nhất là tiến hành cuộc bức hại đối với Pháp Luân Đại Pháp.
Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/7/23/446686.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/7/25/202443.html
Đăng ngày 27-07-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.