Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-01-2022] Tôi từng có thời gian toàn thân đầy rẫy bệnh tật, như đau dây thần kinh sọ não, bệnh tim và thoát vị đĩa đệm cột sống thắt lưng. Đôi khi tôi đột nhiên không cử động được trong khi đang làm việc. Chồng tôi đã đưa tôi đến bệnh viện thành phố để phẫu thuật vì nghe nói rằng phẫu thuật có thể khỏi bệnh. Tuy nhiên, bác sĩ nói rằng: “Chị mới 36 tuổi, còn quá trẻ, chị có thực sự muốn phẫu thuật không? Vì phẫu thuật xong cũng không đảm bảo chị sẽ khỏi bệnh. Hơn nữa, nếu ca phẫu thuật thất bại, chị có thể bị liệt.“ Nghe bác sỹ nói vậy, tôi đã quyết định không phẫu thuật nữa và trở về nhà.

Tôi không những không làm được việc gì mà thậm chí vài năm sau, tôi còn bị viêm da dị ứng. Thí nghiệm kiểm tra về tính dị ứng, đã phát hiện có 24 loại thực phẩm mà tôi không thể ăn được, bao gồm thịt, cá, hải sản, trứng và các loại trái cây khác. Dần dần theo thời gian, người tôi không còn sức lực nữa và cảm thấy thà chết đi còn hơn.

Vào năm 2009, một người bạn học cũ đến thăm tôi. Cô ấy đã rất sốc khi nhìn thấy tôi, và nói: “Tại sao khuôn mặt của bạn lại như vậy? Mình thậm chí còn không nhận ra bạn.” Tôi nói với cô ấy rằng tôi đã đến một số bệnh viện, nhưng các bác sĩ đều nói rằng bệnh của tôi là không thể chữa được. Cuối cùng, bác sỹ của bệnh viện thành phố đã kê đơn thuốc trị giá hơn 5.000 nhân dân tệ cho tôi và khuyên tôi nên về nhà và nghỉ ngơi. Tôi đành trở về nhà trong sự thất vọng.

Bước vào con đường tu luyện

Thấy tôi khóc và bộ dạng rất thương tâm, cô ấy động viên bảo tôi đừng khóc, và nói: “Hãy lạc quan lên. Hay là mình tặng cho bạn cuốn sách Chuyển Pháp Luân nhé (cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp). Nói không chừng bạn có duyên đắc Pháp và Sư phụ Lý có thể giúp bạn hóa giải khổ nạn này”. Trước đó cô ấy cũng đã từng giới thiệu qua câu chuyện tu luyện của cô ấy với tôi, bản thân cô ấy vốn cũng đã từng bị nhiều bệnh tật giày vò trước khi bước vào tu luyện. Lần này tôi đã đồng ý!

Ngày hôm sau, cô ấy lại đến sau giờ làm việc và mang theo cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Tôi cầm cuốn sách lên và thoạt nhìn đã cảm thấy rất hay, thân thể tôi cảm thấy rất thoải mái. Khi tôi nhìn thấy ảnh của Sư phụ, dường như Sư phụ đang mỉm cười với tôi. Điều ấy đã cho tôi một cảm giác thật từ bi, thiện lương và khả kính. Tôi cảm thấy như thể tôi đã gặp Sư phụ ở đâu đó rồi. Khi tôi đọc sách, tôi đã có thể ngồi ở tư thế kiết già ngay lập tức, nên tôi bắt đầu ngồi và tăng thời gian dần dần từ 5 phút đến 10 phút rồi 15 phút. Cứ như vậy tôi đã có thể ngồi kiết già từ nửa tiếng đến một tiếng đồng hồ, và có thể đọc xong một bài giảng trong sách Chuyển Pháp Luân.

Học Pháp

Khi vừa mới học Pháp, khi tôi còn chưa học xong một bài giảng, Sư phụ đã bắt đầu thanh lý thân thể cho tôi. Thân thể tôi bắt đầu thay đổi, và làn da của tôi không còn đỏ như trước nữa.

Khi tôi đang đọc Pháp, tôi đã có một trải nghiệm thần kỳ. Tôi cảm thấy người trong bức ảnh đang nói chuyện với tôi. Tôi lắng nghe từng câu người đó nói. Lúc đó, tôi có thể hiểu được ý của ông ấy. Tâm trí tôi không thể nhớ đến bất cứ điều gì khác, và tôi chỉ nhanh chóng đọc hết câu này đến câu khác để tìm hiểu xem cuốn Chuyển Pháp Luân đang nói về điều gì. Trong cả tuần, tôi đọc Chuyển Pháp Luâncả ngày lẫn đêm. Mặc dù tôi thực sự buồn ngủ, nhưng tôi lại không muốn ngủ. Ngay đến bây giờ, mỗi ngày tôi đều đọc từ ba đến năm bài giảng trong sách Chuyển Pháp Luân.

Kể từ khi tôi bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân, tôi không còn dùng bất kỳ loại thuốc nào nữa. Sau khi tôi đọc xong cuốn sách lần đầu tiên, sức khỏe của tôi được cải thiện từng ngày. Cơ thể tôi không chỉ phục hồi rất nhanh, tâm trạng của tôi cũng trở nên tốt hơn. Người nhà đều thắc mắc tại sao tôi lại thay đổi nhiều đến vậy, nhưng họ không biết rằng tôi đã đọc sách Chuyển Pháp Luân. Lúc đó tôi không dám nói với gia đình vì e rằng họ có thể phản đối bởi cuộc bức hại đang diễn ra. Nhưng tôi đã nghĩ rằng đây thực sự là một cuốn Thiên thư đến từ Thiên thượng, nó quá thần kỳ. Tôi biết rằng Phật đang quản tôi, và tôi đang được ban một cơ hội để được đắc cứu.

Do đó, tôi đã nhìn vào ảnh Sư phụ và nói: “Kể từ bây giờ, con muốn trở thành đệ tử của Ngài. Con muốn tu luyện và theo Sư phụ về nhà. Pháp này thực sự quá thần thánh, con không muốn là một người thường nữa, con muốn trở thành thần. Nhân gian này thực sự là quá khổ rồi!”

Kể từ ngày đó tôi đã coi mình là một người tu luyện. Tôi tự đặt ra những yêu cầu nghiêm khắc cho mình để bản thân có thể chiểu theo những yêu cầu được giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luântrong mọi việc.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/1/11/436663.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/1/17/198170.html

Đăng ngày 08-03-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share