Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-12-2021] Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 23 năm và đã có nhiều trải nghiệm thần kỳ giúp tôi minh bạch hơn về sự bác đại tinh thâm, siêu thường và thù thắng của Đại Pháp. Tôi và người thân cũng cảm ngộ được Pháp lực vô biên và Phật ân hạo đãng của Sư phụ. Tại đây, tôi muốn chia sẻ với mọi người một vài sự việc mà tôi đã trải qua.

Tôi hồi phục sức khoẻ sau hai tuần luyện công

Năm tôi 32 tuổi tôi bị cao huyết áp. Thời gian trôi qua, không những bệnh cao huyết áp không khỏi mà tôi còn mắc thêm nhiều căn bệnh khác, bao gồm bệnh tim, co thắt mạch máu não, tăng nhãn áp, viêm khớp dạng thấp, u nang buồng trứng và cổ tử cung. Mỗi ngày tôi uống cả vốc thuốc, mặt tôi vàng vọt, xanh xao.

Mùa xuân năm 1996, tôi đột nhiên bị ngất xỉu tại công ty và được vào phòng cấp cứu của bệnh viện. Tôi yếu đến mức bệnh viện đã đưa ra “thông báo tình trạng nguy kịch“. Từ đó, tôi không thể đi làm được nữa và phải đến bệnh viện thường xuyên. Hàng ngày, tôi uống đủ thứ thuốc, cả Tây y và Trung y, và đã làm phẫu thuật cắt bỏ khối u tuyến thượng thận, nhưng đều không có tác dụng.

Cuộc sống càng đau khổ hơn sau khi tôi bị viêm khớp dạng thấp, nó khiến cho tất cả các khớp trên người tôi đều bị sưng và đau nhức. Tôi không thể dùng máy lạnh hay quạt vào mùa hè, cũng không thể chạm vào nước lạnh dù là mùa nào trong năm. Chỉ trong sáu tháng, các khớp trên người tôi bắt đầu bị biến dạng và đau nhức đến không thể chịu nổi. Gia đình tôi đã dùng cạn tiền tiết kiệm để chữa trị cho tôi và bắt đầu vay nợ chồng chất.

Mặc dù chồng, con trai và con gái chăm sóc tôi rất chu đáo, nhưng bệnh tình của tôi ngày càng trở nặng. Cuộc sống của chúng tôi vô cùng khốn khổ, cả nhà bốn người ngày ngày mặt mày ủ rũ, chúng tôi đã mất đi sự vui vẻ và hạnh phúc trước kia.

Để trị bệnh tôi bắt đầu thử tập hai loại khí công, mặc dù tốn không ít tiền, nhưng không có hiệu quả. Vậy nên sau này khi có người nói với tôi về Pháp Luân Công, tôi liền không tin và vội vàng lắc đầu xua tay từ chối. Tuy nhiên, khi cơn đau ngày càng dữ dội hơn, tôi đã nghĩ “luyện thử” xem sao và tìm đến điểm luyện công địa phương. Và đó đã trở thành ngày mà cả đời tôi không bao giờ quên, ngày 25 tháng 10 năm 1998, ngày tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.

Trong tuần đầu tiên, tôi học bốn bài công pháp, và tuần kế tiếp tôi học bài công pháp thứ năm-luyện tĩnh công. Khi đang luyện bài công pháp thứ năm, tôi có thể cảm nhận có thứ gì đó đang xoay chuyển khắp cơ thể, từ đầu xuống cổ, vai, đến hông và đầu gối, nhưng tôi không thể nhìn thấy đó là gì. Tôi hỏi các học viên về điều này, tất cả họ đều mỉm cười và bảo tôi: “Đó là Sư phụ đã đánh ra một Pháp Luân để điều chỉnh thân thể cho em đấy”. Đó là trải nghiệm thần kỳ đầu tiên của tôi.

Hàng ngày, ngoài việc tham gia học Pháp nhóm, tôi cũng tự đọc ở nhà một hoặc hai bài giảng trong sách Chuyển Pháp Luân, từ đó tôi có thể ngộ được nhiều Pháp lý bác đại tinh thâm, chẳng hạn như nguồn gốc của sinh mệnh, mục đích làm người, tại sao con người mắc bệnh, và là một người tu luyện, chúng ta phải nghiêm khắc yêu cầu bản thân chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi hoàn toàn bị thuyết phục bởi những tiêu chuẩn này và mỗi ngày đều háo hức tiếp tục đọc sách.

Dần dần, đầu tôi không còn nhức nữa và đã có thể ngủ ngon vào ban đêm. Tôi không cần dùng đến thuốc có tác dụng nhanh để giảm đau tim nữa. Thị lực của tôi từ nhìn lờ mờ đã trở nên nhìn rõ nét và các khớp bàn tay của tôi đã không còn bị đau khi tôi chạm vào nước lạnh nữa!

Tất cả những điều này xảy ra chỉ sau hai tuần kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Quả là không thể tin được! Tôi nhận ra rằng mình đã hoàn toàn khỏi bệnh. Quá đỗi hạnh phúc và vui sướng, tôi ném bỏ hết tất cả số thuốc mà mình đang có. Đến nay đã 23 năm, tôi chưa bao giờ dùng đến một viên thuốc nào, cũng không phải chi một xu để điều trị y tế.

Chứng kiến tôi từ một người cận kề cửa tử mà hồi phục sức khoẻ chỉ trong một thời gian ngắn với nửa tháng luyện công, gia đình tôi mừng rỡ khôn xiết khi nhìn thấy những thay đổi thần kỳ như vậy ở nơi tôi, đặc biệt là chồng tôi, anh ấy cũng bắt đầu bước vào tu luyện Pháp Luân Công cùng ngày với tôi. Một tháng sau, con gái tôi cũng trở thành người tu luyện, và kiên trì một mạch đến hiện tại. Mặc dù con trai tôi không tu luyện, nhưng chứng kiến những thay đổi của tôi, cháu cũng vô cùng tin tưởng Pháp Luân Đại Pháp và luôn ủng hộ chúng tôi tu luyện.

Người nhà đắc phúc báo vì ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp

Giống như vô số các học viên khác, gia đình tôi cũng chịu đủ mọi áp lực từ cuộc bức hại trên mọi phương diện kể từ khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công trên toàn quốc từ tháng 7 năm 1999.

Tôi bị kết án phi pháp một năm lao động cưỡng bức; con gái tôi bị giam trong trại tạm giam nhiều tháng và bị đưa tới trung tâm tẩy não; còn chồng tôi trải qua hai năm trong trại lao động cưỡng bức và đã qua đời vào ngày 21 tháng 12 năm 2004.

Tất cả những việc này đã khiến con trai và con dâu tôi bị đả kích nặng nề, áp lực vô cùng to lớn. Tuy vậy, từ đầu đến giờ, các con vẫn luôn đứng về phía chúng tôi và ủng hộ chúng tôi tu luyện Đại Pháp.

Vào năm 2005, khi làn sóng “tam thoái” (thoái xuất các tổ chức ĐCSTQ, Đoàn Thanh niên, và Đội Thiếu niên mà một người từng gia nhập) bắt đầu, tôi cũng bắt đầu giảng chân tướng và khuyên mọi người tam thoái. Ngay lập tức, con trai và con dâu tôi đều đồng ý thoái Đoàn và Đội. Các con tôi luôn giữ bùa hộ mệnh Đại Pháp bên mình và thường nhẩm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo“.

Một bạn học cũ của con trai ghé chơi nhà chúng tôi và khi tôi chuẩn bị giảng chân tướng cho cậu ấy thì con trai tôi đột nhiên bảo: “Mẹ à, lần này hãy để con giảng cho cậu ấy nhé”. Con trai tôi đã nói với người bạn đó về Pháp Luân Đại Pháp một cách rành mạch và lý do tại sao mọi người nên thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ.

Cậu bạn đó lắng nghe và đồng ý với những điều mà con trai nói, đồng thời thoái Đoàn và Đội ngay lúc đó. Việc làm này của con trai khiến tôi rất vui mừng.

Tháng 9 năm 2005, khi tôi đang trên đường đi chợ về thì một cảnh sát mặc thường phục chặn tôi lại, và yêu cầu tôi đi cùng với anh ta về đồn công an. Tôi từ chối và lớn tiếng gọi tên con trai tôi.

Chúng tôi sống ở tầng trệt và tình cơ là hôm đó con trai tôi lại nghỉ làm ở nhà. Vừa nghe thấy tiếng tôi gọi, cháu liền chạy ngay ra ngoài và hỏi viên cảnh sát: “Anh muốn làm gì? Tại sao anh chặn mẹ tôi lại và không cho bà vào nhà?”

Viên cảnh sát có chút lúng túng và nói: “Cấp trên của tôi muốn mẹ của anh đến đồn công an một chuyến. Tôi chỉ đang chấp hành mệnh lệnh mà thôi“.

Con trai tôi hỏi: “Vậy anh nói rõ xem mẹ tôi đã làm sai chuyện gì mà phải bị triệu tập đến đồn công an?”

Viên cảnh sát ấp úng nói: “Tôi không biết. Họ chỉ là bảo bà ấy đến đó một chuyến, đi một lát rồi về thôi.”

Con trai tôi có chút tức giận, nói: “Không đời nào! Tự nhiên vô duyên vô cớ bảo mẹ tôi đến đồn công an.”

Tôi đứng ở cửa và nói: “Tôi tu luyện Pháp Luân Công và không vi phạm pháp luật, dựa vào đâu mà tôi lại phải đi với anh?”

Tôi vừa nói xong thì viên cảnh sát lùi lại vài bước như thể bị ai đẩy. Con trai nhân cơ hội đó nhanh tay kéo tôi vào nhà và khoá cửa lại.

Lúc này, tôi nghe có tiếng người nào đó nói với viên cảnh sát: “Sao cậu lại có thể để bà ấy thoát chứ?” Rõ ràng là có hai người ở ngoài đó.

Trước khi hai người đó rời đi, tôi từ trong nhà nói vọng ra: “Trở về các anh hãy nói với lãnh đạo của các anh rằng các anh đã gặp được tôi rồi, nhưng tôi không chịu đi. Các anh nói với họ như vậy thì cũng tính là nhiệm vụ hôm nay của các anh đã hoàn thành. Tuy nhiên từ giờ về sau, các anh đừng làm như vậy nữa, vì nó không có gì tốt cho các anh đâu.”

Quay trở lại phòng, tôi thấy con trai tôi đang muốn châm điếu thuốc mà tay cứ run lên, châm vài lần vẫn chưa được. Tôi biết là con trai tôi đã có chút hoảng hốt bởi những gì vừa xảy ra.

Tôi nói vài lời động viên để cháu bình tĩnh lại: “Đừng sợ con trai. Sẽ ổn cả thôi.”

Khi tôi nhớ lại cảnh tượng viên cảnh sát đó đột nhiên vô cớ lùi lại vài bước và con trai có thể lập tức kéo tôi vào trong nhà, tôi nhận ra lúc đó chính là Sư phụ đã bảo hộ tôi vào lúc đó. Những giọt nước mắt cảm ân của tôi cứ trào ra.

Lúc đó, tôi còn chưa biết giảng chân tướng cho lắm và chưa đủ thiện tâm. Tôi hối tiếc vì mình đã chưa giảng chân tướng cho hai người đàn ông đó khi họ đã đến cửa nhà mình.

Năm 2013, khi con gái đang ở nhà một mình thì có người gõ cửa và cháu đã ra mở cửa. Một đám người xông vào nhà và bắt cháu đến đồn công an. Trên đường đi, cháu cố gắng gọi điện cho anh trai.

Vợ chồng con trai tôi đã đi thẳng đến đồn công an và gặp ai thì liền hỏi người đó về việc của con gái tôi, nhưng tất cả họ đều cố gắng đùn đẩy trách nhiệm và từ chối thả người.

Vào buổi chiều, con trai tôi có việc phải đến chỗ làm, nên tôi cùng con rể, cháu trai, con dâu đã đi tới đồn công an. Có ba nữ cảnh sát đang trực ban và chúng tôi nói với họ lý do chúng tôi đến đây. Họ tỏ thái độ lạnh lùng và hoàn toàn phớt lờ chúng tôi.

Nhìn thấy họ có vẻ không thiện cảm với Pháp Luân Công, có thể là do bị đầu độc bởi những tuyên truyền vu khống của chính quyền cộng sản, con rể tôi đã giảng chân tướng cho họ về vụ tự thiêu giả mạo ở Thiên An Môn vào năm 2001. Đó là một trong những màn tuyên truyền tồi tệ nhất để bôi nhọ Pháp Luân Đại Pháp, và nhiều người đã vì nó mà sợ hãi môn tu luyện này.

Con rể tôi đặc biệt đề cập tới hai điểm đáng ngờ của vụ tự thiêu này: “Trước tiên, quần áo bằng bông của người đàn ông bị cháy rụi, nhưng tóc của anh ta thì không bị gì cả, và chai nhựa Sprite chứa đầy xăng vẫn còn nguyên vẹn. Thứ hai, cô bé được cho là đã bị phẫu thuật cắt mở khí quản sau khi bị bỏng nặng, nhưng lại có thể nói một cách rõ ràng và thậm chí còn hát được?”

Khi nghe con rể tôi nói vậy, ba nữ cảnh sát đang mặt lãnh như băng bỗng tỏ vẻ nghi hoặc và ngạc nhiên. Một trong số họ nói sẽ gọi điện để hỏi giúp chúng tôi, nhưng sau đó được thông báo rằng họ chưa thể thả con gái tôi ra.

Chúng tôi nán lại bên ngoài đồn để tìm cơ hội nói chuyện với cảnh sát ở đây. Tôi không ngừng phát chính niệm và một số học viên biết tin về chuyện xảy ra với con gái tôi cũng phát chính niệm hỗ trợ cho cháu.

Đến khoảng 4 giờ chiều, một cảnh sát đã đưa con gái tôi ra ngoài. Cậu ấy chịu trách nhiệm quản lý khu dân cư chúng tôi và trước đây tôi đã nhiều lần giảng chân tướng cho cậu ấy. Khi vừa nhìn thấy chúng tôi đứng bên ngoài đồn công an, cậu ấy liền nói: “Vậy là cả nhà dì đều ủng hộ Pháp Luân Công nhỉ!”

Tôi mỉm cười và nói: “Đúng vậy, cả gia đình tôi đều ủng hộ Pháp Luân Công!”

Sau này, con gái kể với tôi rằng cháu không ngừng phát chính niệm khi bị tạm giam và đã giảng chân tướng Pháp Luân Công cho những người cháu gặp. Với sự bảo hộ của Sư phụ và chính niệm của chúng tôi, con gái đã vượt qua ma nạn lầ này mà không bị tổn hại gì.

Con trai và con dâu tôi cũng đắc phúc báo vì tin tưởng và ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp. Bệnh viêm loét dạ dày mãn tính và xuất huyết dạ dày của con trai tôi đã khỏi, và con dâu tôi thì không còn bị bệnh viêm thận xuất huyết nữa. Cả hai đều vô cùng biết ơn Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ.

Con trai cũng sống sót sau một vụ tai nạn nghiêm trọng mà không bị thương tích gì. Sau khi xe máy được sửa xong, cháu lên xe chạy thử thì tông vào một chiếc xe tải lớn đậu bên đường. Cháu bị hất lên không trung và rớt xuống giữa đường bất tỉnh. Khi tỉnh lại, cháu sờ đầu, tay, chân và thấy không sao cả. Thế nên cháu tự đứng dậy và đi vài bước, cũng không thấy có vấn đề gì. Cháu thấy quần áo của mình bị rách nhiều chỗ và có nhiều vết bầm trên tay và chân, nhưng không thấy đau hoặc chảy máu. Nhưng chiếc xe máy thì bị vỡ thành nhiều mảnh, hư hỏng hoàn toàn.

Mặc dù không bị thương tích gì nhưng con trai tôi rất sốc và đã xin nghỉ phép một hôm để bình tâm lại. Ngày hôm sau, cháu đi làm lại và gọi điện kể lại cho tôi những gì đã xảy ra. Nghe xong nước mắt tôi giàn giụa nói với con trai: “Con biết không, chính là Sư phụ đã cứu con đó. Chúng ta phải vĩnh viễn ghi nhớ đại ân đại đức của Sư phụ!” Con trai chân thành nói: “Dạ thưa mẹ, con nhớ rồi”.

Người thân đắc phúc báo sau khi tam thoái

Chúng tôi là một đại gia đình – bên nhà tôi có sáu anh chị em và bên nhà chồng tôi có bảy anh chị em, gia đình nội ngoại hai bên có tổng cộng hơn 100 người.

Tôi đã giảng chân tướng Pháp Luân Công cho tất cả họ hàng vào những dịp khác nhau, chẳng hạn như đám cưới, tiệc sinh nhật, tụ họp lễ tết, v.v. Hầu hết họ đều minh bạch chân tướng và làm tham thoái, còn thành tâm niệm chín chữ chân ngôn và đắc phúc báo vì ủng hộ Đại Pháp.

Năm 2007, mẹ của con rể tôi mắc chứng trầm cảm, thần trí không tỉnh táo, có lúc còn toan nhảy lầu hay nhảy xuống nước. Bà ấy cả đêm không ngủ và nôn ra hết những gì đã ăn. Bác sỹ còn phát hiện có một túi thừa dạ dày và ruột của bà, gây rối loạn hệ tiêu hoá.

Bà thông gia sụt cân nhanh chóng, từ 60kg xuống chỉ còn khoảng 40kg. Tôi khuyên bà làm phẫu thuật cắt bỏ cái túi đó, nhưng con rể nói do vị trí của nó khác thường, nếu phẫu thuật thì bà ấy có thể sẽ bị dính ruột, có thể dẫn đến việc cả đời phải chịu đau.

Khi tôi đến thăm, bà ấy rất buồn và cứ khóc mãi. Tôi giảng chân tướng Pháp Luân Công và kể cho bà ấy nghe những câu chuyện của những người đã hồi phục sức khỏe nhờ chân thành niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”.

Bà thông gia lắng nghe chăm chú, tin những gì tôi nói và cố gắng niệm chín chữ chân ngôn. Vì bà ấy không biết chữ nên tôi dạy bà niệm từng chữ một.

Vào cuối ngày hôm đó, bà ấy cảm thấy đỡ hơn rất nhiều và bớt phiền muộn hơn. Nhưng bà vẫn còn gặp khó khăn trong việc ăn uống và không ngủ được. Tôi dặn dò con gái bà ấy hãy liên tục niệm chín chữ chân ngôn cùng bà ấy mỗi khi có thời gian. Vào ngày thứ ba, bà ấy đã ngủ được hơn một tiếng vào ban đêm và khi thức dậy vào buổi sáng, bà ấy nói muốn ăn một ít cháo. Sau đó, sức khỏe của bà tốt lên mỗi ngày, và bà có thể ngủ lâu hơn vào ban đêm và ăn nhiều thức ăn đặc hơn vào ban ngày.

Đến ngày thứ năm, bà ấy hỏi tôi: “Tôi có thể niệm thêm câu ‘Sư phụ Lý hảo’ sau khi niệm chín chữ chân ngôn không?”

Tôi nắm tay bà và động viên: “Dĩ nhiên là được chứ! Chị cứ niệm như vậy đi, cứ tiếp tục niệm nhé!”

Ba tuần sau, bà hoàn toàn khôi phục lại trạng thái bình thường, da dẻ hồng hào và tăng về 60kg như trước. Từ đó đến nay đã 14 năm trôi qua, bà thông gia của tôi vẫn vui vẻ, khoẻ mạnh vì không ngừng niệm chín chữ chân ngôn mỗi ngày.

Những ví dụ về trải nghiệm thần kỳ như trên có rất nhiều. Như trường hợp của em rể tôi, chú ấy bị thoát vị đĩa đệm cột sống thắt lưng. Sau nhiều đợt điều trị bằng thuốc Trung y, Tây y, xoa bóp, và vật lý trị liệu, tình trạng của chú ấy vẫn không mấy cải thiện. Khi tôi nói với em rể về việc niệm chín chữ chân ngôn, cậu ấy liền bắt đầu niệm ngay lập tức, và cơn đau ở lưng của chú ấy đã hết chỉ sau 10 phút, khiến ai nấy đều kinh ngạc.

Chứng kiến những gì xảy ra, người chị cả của anh rể nói: “Thật thần kỳ! Chị cũng sẽ niệm chín chữ chân ngôn này!”

Chị ấy mắc bệnh phổi đã nhiều năm, mỗi khi trở bệnh thì có thể bị ho ra máu. Một năm chị ấy nhập viện ba đến bốn lần là chuyện bình thường.

Một hôm, chị ấy gọi điện cho tôi và nói: “Cả năm chị không mắc bệnh, không phải nằm bệnh viện, và bây giờ chị đi dạo công viên mỗi ngày!”

Đồng nghiệp của tôi cũng minh bạch chân tướng

Tôi là nhân viên cốt cán trong công ty, luôn làm việc tận tâm và hiệu quả công việc rất tốt. Tôi cũng có chút tiếng tăm và được đồng nghiệp tôn trọng.

Do tuyên truyền phỉ báng của ĐCSTQ mà nhiều người ở Trung Quốc, trong đó có cả những đồng nghiệp của tôi, đã nảy sinh sự hiểu lầm và thậm chí còn thù ghét Pháp Luân Công. Những đồng nghiệp tin vào lời tuyên truyền bắt đầu tránh xa tôi.

Tôi không để tâm và giảng chân tướng cho họ mỗi khi có thể. Dần dần, thái độ của họ đã thay đổi.

Trước đây, do sức khoẻ kém, nên ở trong công ty tôi nổi danh là “ốm có số má“ hoặc là “ấm sắc thuốc”. Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi khoẻ lại và dường như trở thành một người hoàn toàn khác. Tôi không còn phải đến bệnh viện hay lấy tiền bồi hoàn chi phí y tế nữa.

Một số đồng nghiệp không tin nổi và hỏi nhân viên kế toán: “Có đúng là cô ấy không còn nhận tiền bồi hoàn chi phí y tế nữa không?”

Nhân viên kế toán xác nhận: “Đúng vậy, cô ấy không hề đòi một xu cho chi phí điều trị y tế.“

Sự thật này đã giúp nhiều đồng nghiệp của tôi thay đổi thái độ đối với Pháp Luân Công.

Nhiều người trong số họ đã đi du lịch nước ngoài và rất ngạc nhiên khi nhìn thấy các học viên Pháp Luân Công ở khắp nơi, tự do luyện công hoặc giảng chân tướng, đặc biệt là ở Đài Loan và Hồng Kông.

Một người trong số họ nói với tôi: “Tôi nhìn thấy nhiều học viên Pháp Luân Công ở Đài Loan lắm!”

Còn có những đồng nghiệp đã đi đến quận Bình Đường ở Quý Châu để xem “Tàng tự thạch” (được phát hiện năm 2002). Trên bề mặt Tàng tự thạch này có sáu chữ có thể nhìn thấy rõ ràng là “Trung Quốc cộng sản đảng vong“. Theo như những cuộc khảo sát địa chất được thực hiện thường xuyên bởi những chuyên gia hàng đầu của Trung Quốc, thì tảng đá và các chữ trên nó được hình thành một cách tự nhiên từ đá vôi xám-đen, cách đây khoảng 270 triệu năm.

Phát hiện này đã gây chấn động và được hơn 100 đơn vị truyền thông khắp Trung Quốc đưa tin, nhưng tất cả họ đều bỏ đi chữ “vong” trên các bản tin. Tuy nhiên, bất cứ ai tận mắt nhìn thấy tảng đá hoặc qua bức ảnh đều có thể nhìn thấy thông điệp đầy đủ trong sáu chữ này.

Một người đồng nghiệp bảo tôi: “Đúng là như vậy. Tôi nhìn thấy sáu chữ cỡ lớn trên tảng đá, rất to và rõ ràng! Những gì chị nói với chúng tôi đều là thật!”

Hiện giờ, hầu hết đồng nghiệp của tôi đều làm tam thoái và sáu người trong số đó đã được thăng chức lên bậc quản lý cấp trung hoặc các vị trí quản lý cấp cao hơn.

Tôi thực sự cảm thấy mừng cho đồng nghiệp, những người có sức khỏe tốt và sự nghiệp thành công sau khi họ cắt đứt sự ràng buộc với ĐCSTQ.

Hiện nay, đại dịch tàn khốc vẫn còn đang hoành hành khắp thế giới, cùng với những thiên tai và nhân hoạ khác liên tục xảy ra. Tôi hy vọng nhiều người hơn nữa sẽ minh bạch chân tướng và thành tâm niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo“ để được có thể được bình an trong những hoàn cảnh khó khăn.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/12/10/434002.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/1/16/198156.html

Đăng ngày 08-03-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share