Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 01-10-2021] Vì hai chứng bệnh nghiêm trọng khi còn nhỏ mà tôi đã suýt chết hai lần. Một là, tôi bị ho dữ dội. Bất cứ khi nào nó ập đến, tôi khó thở. Tôi há to miệng hết mức có thể và hít sâu hết mức có thể. Sau nhiều năm phải chịu đựng chứng ho không thể chữa khỏi và luôn phải còng lưng và cổ để giảm bớt cơn đau, tôi không thể đứng thẳng được.
Ngoài chứng ho, tôi còn bị các bệnh về tim. Đôi khi, tim tôi đột nhiên đập rất nhanh và tôi sẽ ngất đi trong vòng vài phút.
Nhưng dù bệnh tật thế nào, tôi vẫn luôn phải làm công việc đồng áng để nuôi gia đình và nuôi dạy con cái. Đôi khi tôi thậm chí phải lên núi để chăn cừu.
Còn chồng tôi thì làm gì? Anh ấy là một nỗi phiền khác của tôi. Anh lớn lên mà không có mẹ và cha anh là một người nghiện cờ bạc. Anh ấy chưa bao giờ học bất kỳ kỹ năng sống nào và anh ấy không muốn làm bất kỳ công việc đồng áng nào. Điều tồi tệ hơn, anh ta uống rượu, đánh bạc và nói dối. Mỗi khi anh về nhà là say xỉn, dù có muộn thế nào đi chăng nữa, anh ấy cũng chửi mắng tôi và các con của chúng tôi. Anh ta nguyền rủa mọi thứ và mọi người như một kẻ điên. Sau khi trút giận xong, anh như chết đi sống lại, tôi phải đi tìm bác sỹ cho anh.
Tôi căm ghét anh ta vô cùng. Cuộc đời bất hạnh của tôi đã ép tôi đến tận cùng giới hạn và tôi không còn muốn sống nữa.
Bước ngoặt của cuộc đời
Một ngày nọ, anh trai tôi nói với tôi: “Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp có thể chữa khỏi bệnh tật và thay đổi số phận của em. Hãy thử xem”. Tôi không tin anh và hỏi xem có cuốn sách nào về nó không. Anh trai tôi đưa cho tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp.
Khi tôi bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân, tôi không thể đặt nó xuống. Đây là một cuốn Thiên Thư. Nó trí tuệ và cao thâm đến nỗi đã thay đổi toàn bộ thế giới quan của tôi. Thông qua việc tiếp tục đọc, tôi đã hiểu ra nhiều điều mà trước đây tôi không thể hiểu được. Tôi biết rằng mục đích của cuộc sống không phải là để trở thành một con người, mà là để phản bổn quy chân. Khổ nạn là một cách để trả hết số lượng lớn nghiệp chướng đã tích lũy từ tiền kiếp của chúng ta. Chỉ có Sư phụ Lý, Nhà sáng lập pháp môn và Đại Pháp mới có quyền năng thanh lọc chúng ta. Tôi hiểu rằng những mâu thuẫn với chồng tôi là do Sư phụ sắp xếp để giải quyết các khoản nợ của tôi và để tôi thoát khỏi những mối bất bình của mình. Sư phụ đã mở đường đến thiên thượng, tất cả những gì tôi cần làm là không ngừng hoàn thiện bản thân và thanh tịnh tâm của mình.
Không lâu sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tất cả các bệnh tật của tôi đều biến mất. Tôi thực sự trải qua cảm giác không còn bệnh tật. Cuối cùng tôi cũng có thể thẳng lưng và tự hào đứng giữa đám đông. Những người xung quanh tôi đã chứng kiến sự kỳ diệu của Đại Pháp, sự vĩ đại của Sư phụ, và bản chất siêu thường của Đại Pháp.
Tuy nhiên, tôi vẫn không thể hoàn toàn trút bỏ được nỗi hận với chồng mình. Anh ấy không biết ơn vì tôi đã lấy lại được sức khỏe của mình. Thay vào đó, anh ấy phản đối việc tôi tu luyện. Anh ấy luôn bạo hành tôi sau khi tôi trở về sau các buổi luyện công hoặc học Pháp nhóm. Vào thời điểm đó, tôi không nhận ra rằng anh ấy đang giúp tôi tu luyện và cải thiện tâm tính của mình. Nhưng dù anh ấy cố gắng ngăn cản thế nào, tôi không bao giờ dao động trong quyết tâm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Chồng tôi trở nên ủng hộ Đại Pháp
Vào tháng 7 năm 1999, chỉ bảy tháng sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, chính quyền cộng sản Trung Quốc đã phát động cuộc bức hại. Là một học viên, tôi biết trách nhiệm của mình là phải nói cho mọi người biết sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và vạch trần những lời vu khống và dối trá của ĐCSTQ. Nhưng chồng tôi sợ bị liên lụy bởi ĐCSTQ và luôn cố gắng ngăn cản tôi. Chúng tôi đã gây lộn với nhau hầu như mỗi ngày về điều này.
Một ngày sau khi say rượu, anh ta vẫn la hét và chửi bới như thường lệ. Đột nhiên anh ấy ôm đầu và khóc: “Pháp Luân Công quá tốt. Tôi phải tu luyện nó. Nếu không, tôi không thể chịu đựng được hình phạt. Ôi, đau đầu quá!”. Sau đó anh ta bất tỉnh. Tôi bối rối và không biết chuyện gì đã xảy ra.
Khi tỉnh lại, anh ấy bắt đầu khóc và nói: “Anh thấy mình trong địa ngục và em đã cứu anh. Tại sao em lại cứu anh? Anh thà chết còn hơn.“
Tôi hỏi: “Anh đã ở đâu? Anh đã thấy gì?” Anh ấy sợ hãi và không chịu giải thích.
Sáng hôm sau, khi bình tĩnh lại, anh ấy nói với tôi: “Anh đã gặp Sư phụ của em”.
Tôi không tin: “Trong giấc mơ của anh? Vậy anh đã nhìn thấy Sư phụ nào đó rồi phải không?”
“Anh đã gặp Sư phụ của em ở độ tuổi khoảng 20. Ngài mặc một chiếc áo choàng dài màu vàng và đi tất trắng. Ngài đang lơ lửng trên không với hai chân song bàn. Anh hỏi Ngài làm thế nào mà lại có thể bay lên không trung. Ngài không trả lời mà chỉ cười với anh”.
Tôi nghĩ rằng tôi đã biết chuyện gì đang xảy ra và nói: “Em nghĩ lý do anh có thể gặp Sư phụ Lý là vì anh có căn cơ tốt mặc dù bây giờ anh đã bị mê trong nhân gian. Em nghĩ rằng Sư phụ đã cố gắng bảo anh hãy tu luyện Đại Pháp và trở về ngôi nhà thực sự của anh trên thiên thượng. Chính Sư phụ đã cứu anh thoát khỏi địa ngục, không phải em. Em nghĩ rằng tuổi thọ của anh đã được kéo dài và anh nên sử dụng nó để tu luyện”. Anh ấy nói: “Được rồi, anh sẽ tu luyện từ bây giờ.”
Mặc dù chồng tôi đã không giữ vững việc tu luyện nhưng vẫn cố gắng loại bỏ nhiều thói quen xấu, và anh ấy đã rất ủng hộ tôi trong việc tu luyện Đại Pháp và trong những nỗ lực của tôi để nâng cao nhận thức về cuộc bức hại.
Anh ấy giúp tôi mang tài liệu giảng chân tướng khi tôi đi phát chúng. Anh ấy cũng nói những điều tốt đẹp về Pháp Luân Đại Pháp cho những người anh ấy gặp. Anh ấy nói với họ Pháp Luân Đại Pháp cứu người, anh ấy nói về Chân, Thiện và Nhẫn, và về cách Đại Pháp dạy mọi người luôn hướng nội để trở thành một người tốt. Anh ấy nói với họ rằng nó có thể phục hồi sức khỏe và giữ cho họ khỏe mạnh và có lợi cho mọi người.
Tôi tin rằng, bởi vì ủng hộ Đại Pháp mà chồng tôi đã được đắc phúc báo. Anh ấy từng bất tỉnh trong một giờ sau khi uống rượu và mọi người, kể cả bác sỹ, đều nghĩ rằng anh ấy chắc chắn đã chết. Tuy nhiên, anh đã tỉnh lại và sống sót.
Tôi biết ơn Sư phụ, người không chỉ cứu mạng tôi mà còn cứu cả gia đình tôi – nhiều hơn những gì tôi có thể nói.
Con xin đa tạ Sư phụ!
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/10/1/430447.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/10/31/196397.html
Đăng ngày 21-12-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.