Bài viết của Lý Lị, học viên Pháp Luân Đại Pháp
[MINH HUỆ 08-03-2021] Cô Lý Lị người gốc tỉnh Hắc Long Giang. Cô có một cuộc sống khó khăn, năm 1992 mẹ cô qua đời vì một căn bệnh không rõ nguyên nhân và năm 1994 thì đến lượt anh trai bị u não. Năm 1981, cô kết hôn nhưng không may lại trở thành nạn nhân của nạn bạo hành gia đình trong suốt cuộc hôn nhân của mình. Chồng cô ngoại tình, và cuối cùng đã ly hôn với cô vào năm 1996, không lâu sau anh lại tái hôn với vợ của người anh quá cố của cô.
Bất chấp những khó khăn và đau buồn, cô Lý vẫn chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, và thậm chí chồng cũ của cô đã bảo vệ cô sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999. Một phóng viên truyền hình, một người bạn của anh ấy, định phỏng vấn anh và muốn anh đổ lỗi cho Pháp Luân Đại Pháp đã làm đổ vỡ cuộc hôn nhân của anh với cô Lý. Nhưng anh đã kiên quyết từ chối lời mời phỏng vấn của bạn mình. Trong khi cô Lý bị giam vì đức tin của mình, anh đã cất giữ các cuốn sách Pháp Luân Đại Pháp của cô ở nơi an toàn. Sau khi cô được trả tự do nhưng buộc phải sống xa nhà để tránh bị bắt giữ lần nữa, anh đã thay cô chăm sóc cho con trai của họ chu đáo.
Sau đó, cô Lý qua đời vì bị bức hại. Dưới đây là loạt 10 bài được biên tập dựa trên lời kể của cô.
Mặc dù trải qua đau khổ và bất hạnh, nhưng tôi vẫn vui vẻ và đối xử tốt với những người đã ngược đãi tôi.
—
Mặc dù trải qua đau khổ và bất hạnh, nhưng tôi vẫn vui vẻ và đối xử tốt với những người đã ngược đãi tôi.
(Tiếp theo, Phần 1)
Gia đình mạnh mẽ và lạc quan
Mọi người trong gia đình chúng tôi đã phải vật lộn với nhiều vấn đề khác nhau trong cuộc sống, nhưng bố mẹ tôi vẫn mạnh mẽ và lạc quan. Mẹ tôi từng là giáo viên dạy nhạc, nên bố mẹ thường hát cho chúng tôi nghe khi sức khoẻ của mẹ còn cho phép. Bài hát yêu thích của bố mẹ là ca khúc “Mạc sầu”, nó giúp chúng tôi quên đi mọi khó khăn mà chúng tôi đã phải đối mặt. Mặc dù gia đình tôi đã phải đối mặt với bao thống khổ và bất hạnh, nhưng bầu không khí tích cực mà bố mẹ duy trì ở nhà đã đặt nền tảng cho sự phát triển tính cách của tôi.
Bố mẹ tôi là người tốt, và họ đã đặt nhiều kỳ vọng vào chúng tôi. Trong thời kỳ Đại Cách mạng Văn hóa (1966-1976), các cán bộ quân đội đã tiếp quản công việc quản lý của cơ quan hành chính khu vực, đơn vị làm việc của bố tôi. Sau Cách mạng Văn hoá, một người trong số họ đã bị kết án với nhiều tội danh, và bố tôi cũng bị liên luỵ vì đã bảo vệ cho người cán bộ này và đã bị giáng chức.
Người cán bộ này đột ngột lâm bệnh nặng và qua đời. Các đồng nghiệp bắt đầu khuyên bố tôi, họ nói rằng để lấy lại thanh danh, ông nên đẩy mọi tội lỗi lên người cán bộ kia, vì người chết không thể nói được. Tuy nhiên bố tôi đã từ chối làm việc này và đã nhận mọi trách nhiệm. Vì lý do này, ông bị điều động từ vị trí phó bí thư đảng ủy cơ quan khu vực về trạm phòng chống dịch tuyến cơ sở.
Khi đó tôi rất khâm phục tính ngay thẳng của bố, những đức tính truyền thống của dân tộc Trung Quốc được thể hiện đầy đủ trong đó, và điều đó đã giúp tôi nhận thức rất tốt về tu dưỡng, đạo đức và tác phong. Tuy sống trong hoàn cảnh gia đình khó khăn, nhưng tôi đã được nuôi dưỡng bởi sự giáo dục tốt của bố mẹ, vốn là nền tảng cho phần đời còn lại của tôi.
Lao động gian khó ở vùng quê
Sau khi tôi học hết cấp ba, bố mẹ tôi muốn tôi ở lại thành phố và đi làm ở đây vì sức khoẻ của tôi không tốt, nhưng tôi có nhiều kế hoạch khác. Do những tuyên truyền của ĐCSTQ thúc đẩy, tôi muốn tham gia cùng với những học sinh đã tốt nghiệp cấp ba còn lại trên toàn quốc tiến về vùng nông thôn để “cải tạo”. Đầu tiên tôi được bổ nhiệm vào Đội 51 của xã Tuy Hoá, Tân Hoa và sau đó được chuyển đến Lữ đoàn Thanh niên của Trường Cán bộ 7 tháng 5 ở chân núi Sư Tử.
Cuộc sống ở quê thật gian khổ. Mỗi ngày tôi đều ra ruộng để cuốc đất, gặt lúa và làm các công việc nhà khác, nhưng tôi không bao giờ phàn nàn vì tôi không muốn tụt hậu so với những người khác. Trong suốt ba năm, tôi đã làm việc trong nhiều môi trường khác nhau và đảm nhận nhiều vai trò — tôi là nông dân, thu ngân, tuyên truyền viên, phụ bếp trong một ký túc xá địa phương và là giáo viên tiểu học. Tôi cũng từng làm việc tại Phòng Lao động và Quản lý của Nhà máy Gang thép Khánh An.
Tìm kiếm những góc nhìn khác ở đại học
Mặc dù sống ở vùng quê nhưng tôi muốn đi học đại học. Hồi đó, chỉ các đơn vị làm việc thuộc sở hữu của chính phủ mới có thẩm quyền giới thiệu nhân viên của họ vào đại học. Công việc khó khăn của tôi cuối cùng đã nhận được kết quả tốt — Trường Cán bộ ngày 7 tháng 5 đề nghị tôi vào Đại học Hắc Long Giang và chuyên ngành triết học.
Ở đại học, tôi học cách nhìn mọi thứ dưới nhiều góc độ khác nhau, và nghiêm khắc hơn. Tôi ít chú ý đến điểm số vì tôi không muốn bị giới hạn bởi nội dung của chương trình giảng dạy đại học.
Tìm kiếm câu trả lời
Tuy nhiên, cả sách và giáo sư đều không thể trả lời được những câu hỏi đã khiến tôi bối rối trong nhiều năm. Tại sao con người ta phải sống? Làm thế nào mà con người ra đời? Các nguyên tố ban đầu của vũ trụ là gì? Sự hòa hợp tuyệt vời có tồn tại trên thế giới này không? Tại sao cuộc sống đối với tôi lại khó khăn đến như vậy? Ngược lại, càng học được nhiều kiến thức, tôi càng thấy mình trở nên bị ràng buộc. Điều này làm tôi đau khổ, nhưng không hiểu vì sao, tôi biết sẽ có người giúp tôi giải đáp thắc mắc trong tương lai.
Tôi đã có những mục tiêu cao cho bản thân, nhưng sức khỏe của tôi dần trở nên tồi tệ khi học đại học. Đôi khi tôi bệnh nặng đến mức không thể đến lớp hoặc ngồi hết tiết, thậm chí có những lúc tôi không thể ngồi dậy khỏi giường. Sau đó tôi được chẩn đoán mắc bệnh lao, suy nhược thần kinh và rối loạn nội tiết. Tôi trở nên rất bi quan và đau khổ. Cuộc sống của tôi có thể kéo dài thế này thêm bao lâu nữa? Tôi luôn tự hỏi mình: Những người khác sống tự do, nhưng tại sao cuộc sống của tôi lại khó khăn như vậy? Cảm giác như thể tôi bị mắc kẹt trong một mê cung đau khổ không lối thoát.
Cuộc sống ở Đại học
May mắn thay hồi đó học đại học chỉ có ba năm, vì nếu không thì tôi sẽ không thể học thêm một năm nữa. Cơ thể tôi đã đạt đến giới hạn của nó.
Vào năm cuối cấp, tôi tin rằng mình cần bắt đầu hẹn hò. Một người bạn cùng lớp thích tôi, nhưng anh ấy đã chia tay tôi sau khi biết tình trạng sức khỏe của tôi. Một chàng trai khác đã ngừng hẹn hò với tôi vì bố mẹ anh không muốn thấy tôi chết trẻ. Không may người chị dâu của anh ấy đã mất vì bệnh khi còn trẻ.
Ba năm học đại học và cuộc sống sắp kết thúc. Sự chăm chỉ và hiệu suất của tôi đã được các bạn cùng lớp đón nhận. Lời nhận xét ấn tượng nhất mà tôi nhận được từ một người trong số họ là: “Bạn có một trái tim nhân hậu và một ý chí mạnh mẽ. Bạn không sợ sinh tử, nhưng bạn hơi rụt rè.“ Tôi thực sự nhút nhát và không muốn giao tiếp với mọi người, và chỉ muốn làm mọi việc một mình.
Cuộc sống không dễ dàng
Sau khi tốt nghiệp, ban đầu tôi được chỉ định giảng dạy tại Đại học Sư phạm Tề Tề Cáp Nhĩ, nhưng sau đó được chuyển sang Trường Bưu chính Viễn thông Cáp Nhĩ Tân. Vị trí đó do một người có mối liên hệ trong nội bộ đảm nhiệm, vì vậy tôi được bổ nhiệm lại vào Sở Nhân sự tỉnh Hắc Long Giang. Được chuyển đến Bộ phận Nghiên cứu và Giảng dạy Chủ nghĩa Mác-Lênin của Học viện Giáo dục Thể chất Cáp Nhĩ Tân.
Khi tôi đến làm thủ tục với phòng Tổ chức cán bộ của Viện Giáo dục thể chất, Giám đốc đã nhìn tôi từ đầu đến chân rất lâu, và không vui chút nào khi gặp tôi. Cô ấy nói: “Tôi nghe nói rằng cô không có đủ điều kiện về thể chất để được phân vào một trường đại học thể thao.” Sau khi xác nhận với Sở Nhân sự tỉnh về nhiệm vụ của tôi, cô ấy vẫn còn kích động. Cô ấy từ chối cung cấp nhà ở cho tôi, mặc dù tất cả các nhân viên đều có nhà ở. Sau đó tôi biết được rằng cô ấy đã cố gắng nhường vị trí của tôi cho một người họ hàng của cô ấy. Điều đó giải thích tại sao cô ấy không thích tôi. Đó là ngày làm việc đầu tiên của tôi.
Xem tiếp Phần 3
[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/3/15/421621.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/10/27/196339.html
Đăng ngày 20-11-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.