Bài viết của một học viên tại Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 05-09-2021] Hàng năm, mỗi lần Minh Huệ đăng bài kêu gọi các học viên viết bài chia sẻ về kinh nghiệm tu luyện, tôi đều hi vọng có thể đọc được nhiều bài viết cảm động và chân thực về trải nghiệm tu luyện của các đồng tu ở địa phương tôi. Chúng tôi rất thân quen với nhau nên cơ bản đều hiểu trạng thái tu luyện và câu chuyện của từng người. Nhưng hàng năm, không nhiều các bài viết của đồng tu được nộp. Một lần nọ, tôi hỏi một vài đồng tu về việc viết bài chia sẻ gửi lên Minh Huệ, họ nói rằng: “Tôi viết không tốt, sợ mọi người chê cười”, hoặc “Tôi còn nhiều thiếu sót, nên tôi nghĩ mọi người sẽ không nghe tôi nói đâu”.

Tôi nói chuyện với một học viên đã tu luyện gần 10 năm. Bài chia sẻ của cô ấy đã được đăng trên trang web Minh Huệ, nhưng việc này đã gây ra nhiều phiền toái và tạo áp lực lớn lên bản thân đồng tu. Nhiều học viên bắt đầu bàn tán sau lưng cô ấy và nói những điều như: “Những điều cô ấy viết không có gì đáng kể, tôi cũng có thể làm được như vậy” và “Cô ấy còn uống thuốc và nằm viện. Tại sao không viết những việc ấy trong bài chia sẻ của mình đi”. Học viên nữ ấy đã rất buồn và khóc mấy ngày liền.

Mặc dù những tình huống như thế này hiếm khi xảy ra, nhưng khi xuất hiện, nó phản ánh tâm tật đố rất lớn giữa các học viên. Một số học viên đã tu luyện 20 năm, học Pháp nhiều, làm các việc giảng chân tướng rất tốt, nhưng họ vẫn tật đố và chế giễu những người làm tốt hơn họ.

Năm ngoái, bài chia sẻ của tôi được đăng trên Minh Huệ. Một đồng tu hỏi tôi: “Bài viết này của chị đúng không?”. Tôi trả lời: “Đúng rồi, chị thấy thế nào ạ?” Tôi muốn cô ấy cho tôi một số nhận xét, nhưng cô ấy trả lời: “Tôi cũng không nghĩ nhiều về bài viết của chị, nên không có gì để nói cả”. Cô ấy tỏ vẻ lãnh đạm, và tôi hiểu ý của cô ấy là gì. Tôi nhận ra mình có tâm hoan hỉ. Đệ tử Đại Pháp là chứng thực Pháp chứ không phải chứng thực bản thân và khoe khoang năng lực của mình. Trong lòng rất cảm ơn đồng tu đã nhắc nhở mình.

Khi chỉ còn 10 ngày nữa là đến hạn nộp bài cho Pháp hội hàng năm trên Minh Huệ net, một đồng tu vẫn còn do dự: “Tôi có nên viết bài không nhỉ? Nếu bài chia sẻ của tôi được đăng lên, mọi người có biết ngay đó là tôi không?” Tôi tự nghĩ: “Anh đang viết cho ai vậy? Không phải là khi viết bài chia sẻ thì cũng đang tự mình đề cao sao? Mặc dù mọi người có thể chế giễu khi bài chia sẻ của mình được đăng lên, nhưng đó chẳng phải là một phần của tu luyện hay sao?” Tôi biết có một số đồng tu rất khiêm tốn và kín tiếng. Tuy nhiên, đệ tử Đại Pháp là một nhóm người tu luyện, là miền đất tịnh thổ. Chúng ta nên khích lệ và giúp đỡ lẫn nhau trong tu luyện. Chúng ta không nên tật đố hoặc phá hoại việc tu luyện của người khác. Như thế chúng ta còn gọi mình là người tu luyện nữa được không?

Chúng ta chưa phải là Thần, mà vẫn còn rất nhiều mặt chưa hoàn thiện. Thời gian phân bổ cho mọi người là như nhau, nhưng mỗi người đắc được rất khác nhau. Một người tu luyện có tốt hay không, nó không phụ thuộc vào thời gian tu luyện. Tâm tính của mỗi học viên đóng vai trò rất quan trọng trong quá trình này. Chúng ta cần phải suy nghĩ và phó xuất cho người khác.

Tôi rất khâm phục những điều phối viên ở địa phương chúng tôi. Họ rất bận rộn trong thời gian Pháp hội, họ dành ra 2 tuần liền để đến các nhóm học Pháp và khuyến khích các học viên viết bài chia sẻ. Một số điều phối viên là người lớn tuổi không biết sử dụng máy tính nên họ sẽ nhờ các đồng tu trẻ giúp họ. Cũng có một vài đồng tu không biết chữ. Điều phối viên sẽ hỗ trợ tìm đồng tu khác giúp họ viết ra bài chia sẻ của mình.

Năm ngoái, khu vực của chúng tôi tập hợp được 135 bài viết chia sẻ về kinh nghiệm tu luyện, trong đó có 17 bài được đăng trên Minh Huệ. Bảy bài cần được đánh máy vào ngày cuối cùng của thời hạn nộp bài. Điều phối viên địa phương cùng với một học viên trẻ phải thức đến 2h sáng để đánh máy. Mỗi lần nghĩ đến việc này, tôi rất cảm động. Họ phải mất bao nhiêu thời gian để hoàn thành việc đánh máy tất cả các bài viết này. Liệu các đồng tu có phải phó xuất thời gian luyện công và học Pháp để làm việc này không?

Một đệ tử Đại Pháp chân chính sẽ nỗ lực hết mình và phó xuất vì người khác. Chúng ta khâm phục họ ở điều gì? Đó chính xác là thể hiện của những hành động mà chúng ta nên ngưỡng mộ. Những nỗ lực phi thường mà các học viên đã bỏ ra và cảnh giới tu luyện của chúng ta không chỉ đơn thuần là lời nói.

Tôi hy vọng rằng với thời gian ít ỏi còn lại, tất cả các học viên có thể gửi bài chia sẻ và đừng bỏ lỡ cơ hội đề cao bản thân.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2021/9/5/430449.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2021/9/9/194996.html

Đăng ngày 29-10-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share