Bài viết của Tân Vũ, đệ tử Đại Pháp ở Thiểm Tây, Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 04-09-2021] Là một đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp, trong quá trình cứu người, mỗi ngày tôi đều có trải nghiệm và cảm thụ khác nhau như: hân hoan khi có chúng sinh được đắc cứu, tiếc nuối thay cho người không nghe chân tướng, mâu thuẫn với đồng tu do những chấp trước không phát hiện ra, siêu nhiên và rộng mở sau khi tâm tính thăng hoa v.v. Chúng ta tôi luyện bản thân trong Đại Pháp, cùng lúc làm tốt ba việc, tâm tính lại thăng hoa lên.

1. Hướng nội tìm, tu bỏ tâm tật đố

Một đoạn thời gian trước, tôi và đồng tu A luôn cùng nhau ra ngoài giảng chân tướng cứu người. Do gần đây trời hay mưa, nên người đi ngoài đường tương đối ít. Một hôm trời mây u ám, tôi và đồng tu A đi đến một vài cửa hàng tìm người hữu duyên. Sau đó trời đổ mưa, và cơn mưa ngày càng to, chúng tôi bèn đi vào một cửa hàng nọ để giảng chân tướng.

Khi hai chúng tôi ra khỏi cửa hàng, nhìn thấy trong chiếc tủ ở lối vào có treo rất nhiều quần áo giảm giá. Trong đó có một chiếc áo giống hệt cái tôi đang mặc. Đồng tu nói: “Nhìn này, chiếc áo đó giống hệt áo của bạn.” Tôi bèn hỏi nhân viên bán hàng giá bao nhiêu. Nhân viên bán hàng nói: “Giá bán là 69 nhân dân tệ, và đây là chiếc cuối cùng.” Tôi nói: “Ôi, ba năm trước tôi mua nó với giá hơn 300 nhân dân tệ!” Nhân viên bán hàng nói: “Vậy cô mua lại đi, thay đổi để mặc.”

Lúc đó tôi nghĩ, nếu mình không mua, e là người khác sẽ mua và mặc áo giống mình; còn nếu mình mua, e là mặc cùng kiểu áo trong thời gian dài cũng không thích. Đúng lúc này, đồng tu A nói cô muốn thử nó. Sau khi mặc thử, cô cảm thấy cũng được, nên chuẩn bị trả tiền cho nhân viên bán hàng. Tôi thấy vậy liền cuống lên, níu giữ đồng tu A không cho cô ấy mua nó. Tôi còn nói cô ấy mặc không hợp, nhìn không đẹp. Nhưng đồng tu A hôm ấy giống như biến thành một người khác, mọi khi mua đồ cô luôn hỏi ý tôi, nhưng lúc đó cô cứ đòi mua chiếc áo cho bằng được!

Bỗng dưng tôi cảm thấy bản thân không đúng, tôi nghĩ mình đang làm gì vậy nhỉ? Tôi lập tức thả tay và đi ra ngoài. Tôi liên tục tìm nhân tâm của mình, thật quá rõ ràng, chính là tự tư, tôi không muốn để cho người khác mặc đồ giống mình. Phía sau tâm tự tư đó, còn ẩn giấu tâm tật đố, tâm thể diện không dễ phát giác, sợ rằng người khác mặc đẹp hơn mình. Hóa ra, bản thân tôi còn có tâm tật đố nặng đến vậy!

Sư phụ giảng:

”Bởi vì tâm tật đố biểu hiện cực kỳ mạnh mẽ ở Trung Quốc, mạnh mẽ đến mức đã trở thành tự nhiên, bản thân không cảm giác thấy.” (Chuyển Pháp Luân)

”Bởi vì tâm tật đố chưa bỏ được, vị ấy lại phát sinh mâu thuẫn với các vị Phật; những chuyện như thế có được phép tồn tại không? Cần xử lý sao đây? Chư vị nhất định phải từ chỗ người thường mà vứt bỏ hết tất cả các chủng tư tưởng không tốt, [rồi] chư vị mới có thể đề cao lên được.” (Chuyển Pháp Luân)

Khi tâm tôi bình tĩnh trở lại, tôi nhìn thấy đồng tu cầm chiếc áo ra khỏi cửa hàng. Lúc này tôi cảm thấy giống như chưa từng xảy ra chuyện gì. Tôi thể ngộ được sự nhẹ nhàng, thản đãng sau khi kịp thời hướng nội tìm và đề cao tâm tính.

2. Trân quý thánh duyên, chuyển biến quan niệm

Đồng tu E trong nhóm học Pháp nhỏ của chúng tôi thường rơi vào trạng thái mơ mơ màng màng khi đả tọa và phát chính niệm. Vào một lần luyện công tập thể, tôi phát hiện cô có nhiều động tác không chuẩn xác. Khi cô làm “đơn thủ xung quán”, tôi bất giác “hừ!” lên một tiếng thật mạnh (đây là biểu hiện thở dài trong giọng địa phương chỗ tôi, là tiếng thở dài bực tức sắt không thể luyện thành thép). Tôi giật mình, ý thức được hành vi mất kiểm soát của mình.

Tôi tự trách bản thân, mình là đệ tử tu lâu trên 20 năm, sao lại thất lễ như vậy? Dùng lời người thường mà nói là quá tùy tiện, đứng tại góc độ tu luyện mà nói chính là không nghiêm túc. Đào sâu gốc rễ, đó chính là không kính Sư không kính Pháp.

Lúc này, tôi cảm thấy những đồng tu khác cũng nhìn chằm chằm vào đồng tu E, nhưng bản thân cô lại không hề hay biết. Ngay cả lúc luyện bài công pháp thứ tư “Pháp Luân chu thiên pháp”, đồng tu E cũng rơi vào trạng thái mơ mơ màng màng. Khi cô ấy luyện bài công pháp thứ năm, thân thể ngả nghiêng suýt đụng vào phích nước ở phía sau lưng.

Trạng thái này của cô đã kéo dài trong mấy năm, mỗi khi đồng tu khác chỉ ra, cô luôn nói về một số nguyên nhân khách quan, và trạng thái ấy vẫn không thay đổi.

Mặc dù các đồng tu đều nhìn thấy động tác luyện công của đồng tu E hoàn toàn không theo yêu cầu của Sư phụ, chúng bị sai lệch, nhưng nếu tìm kiếm sâu hơn, thì sẽ nhận ra tự ngã mạnh mẽ của mỗi người chúng tôi hình thành qua nhiều năm. Ví như, hiu hiu tự đắc, bực bội sắt không thể luyện thành thép, coi thường đồng tu, chứ không đối đãi với đồng tu E như đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp từ tận đáy lòng. Đặc biệt là bản thân tôi, chỉ muốn thay đổi người khác, chứ không muốn thay đổi chính mình, không tu bỏ vật chất bại hoại của văn hóa đảng trong đầu não, thiếu khuyết tâm thái khiêm nhường và tường hòa. Thay vì nhất mực chỉ trích và oán trách, nếu chúng ta có thể buông bỏ tự ngã, dùng ngữ khí và thiện tâm mà Sư phụ dạy chúng ta để bao dung đồng tu, thì có lẽ nhân tố tà ác can nhiễu đồng tu E đã sớm giải thể rồi. Hãy nghĩ xem chúng ta hôm nay có thể hữu duyên cùng nhau trợ Sư chính Pháp, cứu độ chúng sinh, đây là duyên phận to lớn biết bao! Chúng ta không cần thay đổi bản thân mình trước hay sao?

Vào thời khắc lịch sử quan trọng cứu độ chúng sinh của thể hệ tân vũ trụ tương lai, dưới hoàn cảnh khốc liệt ở Trung Quốc Đại lục, từng khối vàng kim đang được dung luyện trong Đại Pháp của Sư phụ, thành tựu các vị Vua của tương lai, đây là thánh duyên lịch sử khó được, vĩ đại, hoành tráng và thần thánh biết bao! Tôi còn có lý do gì để chỉ trích oán trách, và coi thường những thánh đồ của Sư phụ đây?!

Khi viết bài chia sẻ này, tôi mới phát hiện, kỳ thực vấn đề tồn tại ở đồng tu E thì bản thân tôi cũng mắc phải, chỉ là hình thức biểu hiện khác nhau mà thôi. Trong ngần ấy năm, tôi thực sự cảm thấy quá xấu hổ về phương diện đề cao tâm tính, trong mắt luôn nhìn đồng tu như thế nào, mà không thể chiểu theo Đại Pháp đối chiếu bản thân và thực tu bản thân. Sư phụ lần nữa cảnh báo chúng ta:

“Do [điều mà] đệ tử Đại Pháp thành tựu là quả vị to lớn hơn, đồng thời mỗi người đều gánh vác riêng [trách nhiệm] cứu độ vô số vô kể chúng sinh của một phương Thiên thể, hơn nữa còn là sinh mệnh cao tầng, trách nhiệm to lớn nhường ấy, vì thế yêu cầu về [phương diện] tiêu chuẩn đề cao là cực kỳ nghiêm khắc.” (Lại một gậy cảnh tỉnh)

”Tu luyện và Chính Pháp là nghiêm túc; có thể biết quý tiếc giai đoạn thời gian này hay không—trên thực tế—chính là có thể có trách nhiệm đối với bản thân được hay không. Giai đoạn này sẽ không lâu; nhưng nó có thể tôi luyện được những Giác Giả, Phật, Đạo, Thần vĩ đại tại các tầng khác nhau thậm chí cho đến uy đức của Chủ các tầng khác nhau; [nó] cũng có thể làm cho một người tu luyện buông lung bản thân sẽ bị huỷ hại từ một tầng cao phi thường dẫu chỉ trong một buổi sớm.” (Đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, Tinh Tấn Yếu Chỉ III)

Pháp của Sư phụ đã cảnh tỉnh và giúp tôi minh bạch: Tu luyện chính là tu bản thân, chứ không phải tu người khác. Do quan niệm hướng ngoại nhìn của bản thân không có chuyển biến, nên mới tạo thành trạng thái không đúng đắn trong thời gian dài của đồng tu E. Tôi thực sự cảm thấy có lỗi với Sư phụ và đồng tu.

Trong tu luyện từ nay về sau, tôi nhất định phải tinh tấn thực tu, cùng lúc làm tốt ba việc, tu tốt bản thân, không cô phụ từ bi khổ độ của Sư phụ. Nếu có chỗ nào thiếu sót, mong quý đồng tu từ bi chỉ rõ.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2021/9/4/在小事中修去大執著-428415.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/10/13/196147.html

Đăng ngày 23-10-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share