Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Đại Lục

[MINH HUỆ 24-08-2021] Đầu năm 2012, tôi may mắn đắc Đại Pháp. Nhìn lại quá trình tu luyện chín năm qua, từ sự chấn động và phấn khích khi đắc Pháp lúc ban đầu cho đến khôi phục lại bình tĩnh và lý tính; từ không ngộ đến ngộ, từ không thể tu luyện đến dần dần học được cách hướng nội tìm; từ mỗi lần tu tâm đau đớn như khoét tim thấu xương cho đến cảm ngộ được sự mỹ diệu sau khi tâm tính đề cao, tất cả đều khiến tôi cảm thấy Sư tôn luôn ở bên cạnh nhắc nhở và bảo hộ từng bước một. Cảm tạ ân hạo đãng không gì có thể diễn tả bằng lời, chỉ có nỗ lực tinh tấn thực tu, viên mãn theo Sư phụ về nhà.

Trước đây tôi luôn bị đau bụng kinh, sau khi tu luyện, Sư phụ tịnh hóa thân thể cho tôi, và chứng đau bụng kinh đã biến mất. Nhưng ba tháng sau lại bắt đầu đau, dường như quay lại trạng thái trước đó. Kỳ thực đây là để tôi tu tâm tiêu nghiệp, nhưng sau này tôi mới ngộ ra.

Sư phụ từng giảng:

“Con đường của chư vị đã an bài xong rồi, không cho phép thân thể chư vị có bệnh, thật sự không cho phép thân thể chư vị có bệnh. Vì bệnh kia đã không thể xâm hại chư vị được nữa, bệnh độc sẽ bị năng lượng ‘chính’ của chư vị giết chết. Nhưng người là sẽ tạo nghiệp, tạo ra nghiệp ấy, nó phản ánh lên thân chư vị thì giống như bệnh. Nếu nó phản ánh ở cái mũi chư vị, thì chư vị bị tịt mũi, chảy nước mũi, “Ơ, cảm mạo rồi”. Chư vị nói nó cảm mạo rồi. (Sư phụ cười) Nhưng nó không phải là cảm mạo. Nếu những thứ đó phản ánh tại dạ dày chư vị, chư vị đau bụng, “Ái chà, đồ mình ăn hôm nay có vấn đề”. (Sư phụ cười) Nó không phải, ấy là nghiệp lực quăng vào chỗ đó. Thế tại sao cứ phải quăng vào đó nhỉ? Không nhất định phải quăng vào đó, cũng có thể quăng chỗ này, cũng có thể quăng chỗ kia. Bởi vì bản thân chư vị có chấp trước gì, thì khi muốn giúp chư vị tu luyện chúng bèn quăng vào chỗ đó cho chư vị.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2019)

Bởi vì vừa bước vào tu luyện, căn bản không thể ngộ, Sư tôn có điểm hóa nhưng tôi vẫn không ngộ ra được.

Em trai (đồng tu) không ngừng nhắc nhở tôi hướng nội tìm. Vì vậy tôi tăng cường học Pháp, bắt đầu hướng nội tìm. Dĩ nhiên tìm thấy đủ mọi nhân tâm: tâm hiển thị, tâm sắc dục, tâm tranh đấu, tâm tật đố, tâm lợi ích, tâm hoan hỷ, tâm an dật, tâm sợ hãi, v.v., nhân tâm nào cũng có. Tất cả đều phải bỏ hết.

Sư phụ giảng:

“Tố đáo thị tu” (Thực Tu, Hồng Ngâm)

Diễn nghĩa:

“Làm đến thế tức là tu” (Thực Tu)

Vì vậy, tôi không nghe nhạc người thường, không xem ti vi, WeChat hiện đang thịnh hành tôi cũng không bao giờ dùng, dần dần không còn thường xuyên mua quần áo như trước nữa, ngoại trừ những dịp trang trọng ra, cũng không trang điểm, giữa vợ chồng cũng đoạn dục, cũng khá chú ý phương diện tu khẩu, và không tùy tiện nói năng lung tung nữa.

Sau một khoảng thời gian, số lần đau bụng kinh giảm dần. Nhưng mỗi lúc xuất hiện tâm chấp trước mãnh liệt, ví như khi tôi thể hiện uy thế mạnh mẽ trước mặt chồng, khi tôi chỉ trích chồng (người thường), cứ nói luôn miệng mà không tha thứ, thì lại xuất hiện đau bụng. Sau khi tìm ra nguyên nhân, và bỏ đi chấp trước vào tự ngã, thì “bệnh” này liền khỏi. Tuy nhiên rất nhiều nhân tâm có thể xuất hiện lặp lại, hễ không chú ý nó liền nảy lên. Ví như tâm hiển thị và không tu khẩu v.v.. Một khi tâm chấp trước xuất ra, thân thể liền có phản ứng. Tôi cứ va vấp và ngã dập đầu mẻ trán như vậy đó, nhờ Sư phụ không ngừng từ bi điểm hóa, mà nhiều quan lớn quan nhỏ đều có thể vượt qua. Sau vài năm, chứng đau bụng kinh hoàn toàn biến mất.

Đồng thời, vào khoảng năm 2016, ở giữa mu bàn chân trái đột nhiên xuất hiện một chấm đỏ nhỏ như muỗi chích. Nó hơi ngứa, tôi gãi hết lần này đến lần khác khiến nó trở thành như nấm ngoài da, dần dần bề mặt to như một đồng xu. Bên cạnh đó còn có những giấc mơ về nhà vệ sinh công cộng dơ bẩn, thậm chí có cả những cơn ác mộng.

Lại có tâm dơ bẩn nào cần bỏ đi đây? Tôi bắt đầu hướng nội tìm: Có thể liên quan đến tiền tài lợi ích chăng? Lên tầng thứ cao, chẳng phải coi tiền tài như phân hoặc rác rưởi hay sao! Chồng đang làm việc trong hệ thống chính quyền, có thể đã lấy những khoản tiền không nên lấy, ví như tiền làm thêm giờ do chính phủ trả cho việc thu hồi và phá dỡ đất bắt buộc, hoặc một số món quà không nên nhận, v.v.. Vì vậy tôi đã mua vật phẩm với số tiền tương đương và quyên tặng, chỉ cần chồng nhận món quà hơi đắt tiền, thì tôi sẽ giải quyết theo cách này. Dần dần, chồng không còn nhận quà nữa. Sau đó, nấm ngoài da dường như không ngứa nữa. Nhưng chẳng bao lâu nó lại bắt đầu ngứa, ngày càng nặng hơn và lan rộng ra. Tôi hướng nội tìm và tìm được rất nhiều, nhưng dường như nó không đúng với trường hợp này.

Sau một thời gian, nấm ngoài da lan ra toàn bộ mu bàn chân. Tôi không ngừng hướng nội tìm, bỏ đi không ít tâm chấp trước, nhưng vẫn không thấy có chuyển biến tốt. Do tôi hay gãi nên từ từ vảy đóng thành lớp vỏ dày và bắt đầu chuyển sang màu đen. Mỗi khi nên bỏ đi một tâm chấp trước nào đó, vết nấm ngoài da này sẽ phát ngứa, hoặc đau, khó chịu, sau khi bỏ đi tâm này thì lại ổn trong một thời gian, rồi đột nhiên một ngày lại bắt đầu đau và khó chịu trở lại. Đặc biệt là khi phải bỏ đi tâm chấp trước khá lớn, sẽ đau đớn dữ dội, sau khi bỏ được rồi lập tức hết đau. Vì vậy, mặt khác, khi bàn chân đau, tôi hướng nội, khi tìm thấy rồi thì lập tức quy chính bản thân. Khi thực sự ngộ không ra thì Sư tôn sẽ điểm hóa cho tôi. Vậy đó, cứ lặp đi lặp lại, đủ mọi dục vọng và tâm chấp trước, bỏ đi từng cái một, vượt qua từng quan một, vết nấm ngoài da cũng rơi ra từng lớp một. Trong mấy năm qua, tôi cảm thấy xác thực tâm tính đã đề cao lên nhiều so với lúc đầu tu luyện, bản thân thực sự khác biệt, chỉ là vết nấm ngoài da này từ đầu đến cuối vẫn chưa hề thuyên chuyển.

Một ngày nọ, tôi về nhà sau khi giảng chân tướng xong cho một người họ hàng, thì thấy mu bàn chân bắt đầu sưng lên, hơn nữa còn chảy nước, và ngày càng nghiêm trọng! Khi đó tôi không biết là chuyện gì, ngược lại, tôi còn cảm thấy mình tu khá tốt trong khoảng thời gian này, sao lại bị thế nhỉ? Tôi hướng nội tìm cũng không tìm thấy bất kỳ vấn đề rõ ràng nào.

Một hôm trong giấc mộng, có một câu nói xuất hiện trong não tôi: “Đó là một hạng mục phi pháp”. Tôi giật mình tỉnh lại! Hạng mục gì nhỉ? Trong đầu tôi nhất thời không thể tìm ra. Bởi vì sau khi tu luyện không lâu thì tôi nghỉ việc, muốn chuyên tâm tĩnh tu ở nhà, tôi nghĩ dự án của chồng có gì đó không ổn.

Những ngày sau đó, tôi luôn mơ thấy tên của một người quen, anh ấy là bạn của chồng tôi, anh ấy là chủ tịch của một tập đoàn giáo dục tiểu học và trung học ở thành phố này. Lúc này tôi mới nhớ ra rằng cách đây một thời gian, nhiều lần xuất hiện tên của anh ấy trong mơ, nhưng lúc đó tôi không nghĩ ngợi nhiều, cũng không nhớ chuyện này. Bây giờ lại xuất hiện, vậy tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, khẳng định có liên quan gì đó với mình rồi.

Tôi lập tức nhớ ra một chuyện liên quan đến người này: Khi tôi mới bước vào tu luyện không lâu, chồng tôi nói một người bạn của anh ấy chuẩn bị mở một trường dạy ngoại ngữ mới, theo hình thức cổ phần, các cá nhân có thể đầu tư, và mỗi cổ phần là 200.000 Nhân dân tệ. Khi ấy, tôi nghĩ đây là một tập đoàn giáo dục công lập, có đầy đủ giấy tờ chính thức và đang điều hành trường học, khoản đầu tư này chắc không có vấn đề gì nên tôi đã đồng ý đầu tư 200.000 Nhân dân tệ. Sau khi nhớ ra chuyện này, tôi suy ngẫm: Đây là một khoản đầu tư bình thường và không có gì sai. Sau đó, trong giấc mơ, một câu khác hiện lên trong đầu tôi: “Trước đây có thể đầu tư, nhưng tương lai tình hình khác rồi”.

Tỉnh lại tôi hiểu rằng chính là sự kiện này, lại nhớ đến câu “Đó là một hạng mục phi pháp”, cuối cùng tôi cũng minh bạch ra, Sư phụ đã nói với tôi rằng dự án trường học mà tôi đầu tư là bất hợp pháp (chủ tịch của hạng mục này bị hiệu trưởng tiền nhiệm dùng tên thật tố cáo nhà máy do trường điều hành, nên anh ấy đã bị điều tra và kết án). Lúc này tôi rất lo lắng: Tôi đã nhận lại khoảng 300.000 Nhân dân tệ! Tôi không nên nhận số tiền lớn như vậy, chuyện cũng lâu rồi (mấy năm trước), tôi thậm chí còn không biết! Mình đã tạo biết bao nhiêu nghiệp! Thảo nào cơn đau chân nghiêm trọng thế này! Đã đến lúc giải quyết vấn đề ấy rồi, làm sao đây? Quyên góp? Mà quyên góp ở đâu? Các tổ chức chính thức như Hội Chữ thập đỏ từ lâu đã khét tiếng, tốt hơn hết nên liên hệ trực tiếp với các đơn vị liên quan. Cuối cùng, tôi đã quyên góp ẩn danh 300.000 Nhân dân tệ cho Viện Phúc lợi Trẻ em Thành phố.

Sau khi giải quyết xong chuyện này, trong tâm tôi cảm thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều, biết rằng bản thân đã tiêu một cục nghiệp lực lớn. Quả nhiên, vết sưng ở mu bàn chân nhanh chóng biến mất, cũng không chảy nước nữa, giảm sưng tấy, chỗ xung quanh lành hẳn.

Tuy nhiên, sau vài tuần, vết sẹo còn lại bắt đầu ngứa trở lại, tôi dùng tay gãi khiến nó chảy máu. Lại có chuyện gì rồi?

Một hôm, trong mơ tôi gặp người mẹ quá cố (lúc sống mẹ cũng tu luyện Đại Pháp), bà cầm một cái túi lớn và nói với tôi: “Có người đưa rất nhiều tiền”. Sau khi tỉnh lại tôi hỏi bố (đồng tu), lúc mẹ còn sống phải chăng đã lấy số tiền không nên lấy? Bố kể một chuyện: Khi mẹ còn sống, một năm nọ quê của bà truy thu thuế, thông qua mối quan hệ, chú tôi đã chuyển về quê bằng cách khai man hộ khẩu của mẹ, để rồi được thêm một khoản thu lớn. Sau chuyện này, chú tôi đã đưa cho mẹ khoảng hơn 60.000 Nhân dân tệ.

Đây chẳng phải là làm giả sao? Ngày hôm sau, tôi âm thầm tặng thêm 70.000 Nhân dân tệ cho Viện Phúc lợi Trẻ em. Chân tôi không còn đau nữa.

Nhưng chỉ trong vài ngày, chân tôi bắt đầu đau trở lại, hơn nữa cơn đau rất dữ dội. Liệu vẫn là liên quan đến tiền chăng? Tôi suy nghĩ, suy nghĩ, cuối cùng đã nghĩ ra: Cũng là không lâu sau khi tu luyện, vào thời điểm con trai vừa kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học, để con trai mình có thể vào một trường đại học nào đó, chồng tôi đã tìm gặp một lãnh đạo có thẩm quyền của trường và tặng cho vị lãnh đạo này khoảng 50.000 Nhân dân tệ. Đây là 50.000 Nhân dân tệ tiền công. Vị lãnh đạo này cho biết, chỉ cần đạt mức điểm chuẩn hoặc thiếu chút đều có thể trúng tuyển vào trường. Kết quả là điểm của con trai quá kém, hiển nhiên không thể vào bất kỳ trường đại học nào. Giống như nhiều bậc cha mẹ khác, vì háo hức mong muốn con mình trở thành rồng, vào thời điểm đó tôi thậm chí còn không coi mình là một người tu luyện, căn bản không đứng trên Pháp để nhận ra liệu việc mình đang làm có đúng hay không. Mấy năm sau thì chuyện này cũng đi vào lãng quên.

Bây giờ nghĩ lại, sơ hở này lớn biết nhường nào! Trong tâm tôi chợt lo lắng: Liệu vẫn còn chuyện gì nữa không? Nghĩ tới nghĩ lui, lại nghĩ ra một chuyện: Trước khi tu luyện, chồng mua cho tôi một chiếc laptop hiệu Apple và một chiếc đồng hồ mạ vàng bằng tiền công, khoảng 20.000 Nhân dân tệ. Vậy là tôi tiếp tục quyên góp ẩn danh 70.000 Nhân dân tệ cho Viện Phúc lợi Trẻ em.

Sau đó, tôi có một giấc mơ: Chuông reng vào lớp, tôi vội chạy lên lầu và bước vào lớp, giáo viên chủ nhiệm trung học chào tôi từ trên bục giảng với nụ cười thật tươi trên môi và nói, “AAA đã trở lại!” Các bạn cùng lớp vỗ tay nồng nhiệt, còn tôi thì rón rén bước về chỗ ngồi.

Tôi nghĩ đây là Sư phụ khích lệ đệ tử.

Trong khoảng thời gian này, tôi cũng khuyên chồng hãy đem những thứ không nên lấy trước đây, chẳng hạn như rượu được người ta tặng còn trong nhà, và những thứ khác, tất cả quy đổi thành tiền mặt để đi quyên góp. Chồng đã đồng ý và tặng 48.000 Nhân dân tệ cho bốn sinh viên nghèo.

Tu luyện là nghiêm túc “bất thất giả bất đắc, đắc tựu đắc thất” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân). Hôm nay tôi phơi bày ra những việc này, tuyệt đối không phải tuyên dương những việc từ thiện và quyên góp.

Sư phụ từng giảng:

“Tam giáo tu luyện giảng vô vi Dụng tâm bất đương tức hữu vi
Chuyên hành thiện sự hài thị vi
Chấp trước tâm khứ chân vô vi” (Vô Vi, Hồng Ngâm)

Diễn nghĩa:

“Tu luyện của tam giáo đều dạy vô vi
Dùng tâm không cẩn thận thời là hữu vi
Chuyên làm về việc thiện vẫn là [hữu] vi
Tống khứ tâm chấp trước [mới là] đúng là vô vi” (Vô Vi)

Tầng thứ hữu hạn, sở ngộ nếu có chỗ nào không đúng, mong đồng tu từ bi chỉ chính.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác phát hành trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/8/24/在去病业的过程中修心去执著-426270.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/10/8/196077.html

Đăng ngày 23-10-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share