Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ tại tỉnh Giang Tô, Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-07-2021] Một người dân thành phố Tô Châu, tỉnh Giang Tô đã bị đình chỉ lương hưu kể từ tháng 12 năm 2019. Nhà chức trách cũng yêu cầu bà trả lại số tiền lương hưu mà bà đã nhận trong khoảng thời gian từ tháng 7 năm 2014 đến tháng 11 năm 2019.

Bà Chu Thu Linh, một giáo viên trung học cơ sở đã nghỉ hưu 64 tuổi, bị nhắm đến vì đức tin của bà vào Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện cả thân lẫn tâm đã bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.

Bà Chu bị kết án 5 năm tù vào năm 2009. Trong thời gian thụ án, nhà chức trách đã đình chỉ lương hưu của bà. Sau khi bà được trả tự do vào tháng 7 năm 2014, trường học đã tiếp tục thanh toán lương hưu cho bà. Tuy nhiên, Phòng An sinh Xã hội ở quận Ngô Trung đã đình chỉ lương hưu của bà kể từ tháng 12 năm 2019 và yêu cầu bà trả lại 302.859,10 Nhân dân tệ mà bà đã nhận kể từ khi mãn hạn tù.

Để tìm kiếm công lý, bà Chu đã thuê một luật sư và đệ đơn kiện hành chính lên Phòng An sinh Xã hội Ngô Trung vào tháng 12 năm 2019, yêu cầu xem xét lại việc đình chỉ lương hưu của bà. Khi vụ kiện không được tiến hành, bà Chu đã nộp một đơn kiện hành chính khác vào tháng 4 năm 2021, yêu cầu tòa án xem xét tính hợp pháp của quyết định đình chỉ lương hưu của Phòng An sinh Xã hội đối với bà. Tòa án Quận Cô Tô đã thụ lý hồ sơ vụ việc của bà và lên lịch đưa vụ việc ra tòa vào ngày 15 tháng 7 năm 2021. Không rõ liệu thẩm phán đã đưa ra phán quyết về vụ việc cùa bà hay chưa.

Dưới đây là lời kể của bà Chu về lý do tại sao bà tu luyện Pháp Luân Công và chi tiết về việc bà bị đình chỉ lương hưu.

Tu luyện Pháp Luân Công

Tôi bị băng huyết khi chuyển dạ ở tuổi 27. Mặc dù cả tôi và con gái đều sống sót, nhưng tôi đã xuất hiện nhiều triệu chứng sau đó. Tôi thường xuyên cảm thấy yếu ớt, chóng mặt và tức ngực. Ngực trái của tôi bị đau liên tục và có dịch rỉ ra. Bác sỹ đã chẩn đoán tôi bị ung thư vú, nhưng không có bệnh viện nào tôi đến có thể điều trị hiệu quả.

Khi con gái tôi lên sáu, chồng tôi ngoại tình và chúng tôi ly hôn. Tôi giành được quyền nuôi con gái và chồng cũ của tôi từ chối trả tiền cấp dưỡng nuôi con. Cuộc sống khó khăn và sự dày vò về thể xác do bệnh tật khiến tôi rơi vào trạng thái trầm cảm.

Vào tháng 3 năm 1998, tôi biết đến Pháp Luân Công. Các nguyên lý được thảo luận trong sách Chuyển Pháp Luân (cuốn sách chính của Pháp Luân Công) đã mở rộng tâm hồn tôi. Đây là những gì tôi đã tìm kiếm trong cuộc đời mình. Những nguyên lý này thật tuyệt vời và gần gũi với tâm hồn tôi. Tôi đã hiểu ra ý nghĩa của cuộc sống. Tôi quyết tâm sống theo các nguyên lý Chân, Thiện, Nhẫn của Pháp Luân Công và cố gắng trở thành một người tốt.

Từ việc sống một cuộc sống tích cực và tập luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công, tất cả các triệu chứng về bệnh tật của tôi đã biến mất. Với một sức khỏe tốt, tôi đã có thể dành nhiều thời gian hơn cho công việc giảng dạy của mình và được lãnh đạo nhà trường ghi nhận. Sau hơn 30 năm làm việc vào tháng 7 năm 2007 tôi đã nghỉ hưu, tuy nhiên trường đã tiếp tục thuê tôi và tôi làm việc ở đó thêm một năm nữa.

Bị bức hại vì kiên định đức tin

Sau khi chính quyền phát động cuộc bức hại, tôi đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho quyền tu luyện Pháp Luân Công vào năm 2000.Tôi bị bắt và giam giữ trong 15 ngày sau khi trở về. Sau đó, tôi bị bắt thêm vài lần nữa và bị giam trong một trung tâm tẩy não ở địa phương.

Vào tháng 7 năm 2009, tôi bị Tòa án Quận Ngô Trung kết án 5 năm tù. Tôi đã phải chịu sự tra tấn không ngừng nghỉ về thể chất và tinh thần trong thời gian thụ án tại Nhà tù Nữ Nam Thông.

Đình chỉ lương hưu

Sau khi Phòng An sinh Xã hội bắt đầu đình chỉ lương hưu của tôi vào tháng 12 năm 2019, họ cũng thúc giục trường học buộc tôi phải trả lại số tiền tôi đã nhận sau khi được thả.

Trường học của tôi đã liên tục gọi cho tôi kể từ đó. Ban đầu, họ cho biết yêu cầu là từ Phòng Giáo dục Quận Ngô Trung. Sau đó đổi thành Ủy ban Chính trị và Pháp luật Quận Ngô Trung (một cơ quan ngoài vòng pháp luật có nhiệm vụ giám sát cuộc bức hại). Sau đó, họ nói với tôi rằng quyết định là của lãnh đạo tỉnh.

Khi Phòng An sinh Xã hội tạm dừng lương hưu của tôi lần đầu, tôi đã đến văn phòng để hỏi tình hình. Người quản lý Từ Vĩ cho biết họ đưa ra quyết định dựa trên một chính sách mới. Nhưng khi tôi yêu cầu được xem chính sách, ông ta nói rằng đó là một tài liệu mật và từ chối đưa cho tôi xem.

Tôi lại tìm gặp Từ vài ngày sau và yêu cầu được xem chính sách. Lần này, ông ta đã cho tôi xem trên máy tính của ông ta. Chính sách có tiêu đề “Thông báo về việc xử lý tiền lương hưu đối với các nhân viên tổ chức đang bị áp dụng các biện pháp cưỡng chế và phạt hành chính hoặc hình sự.” Hồ sơ có ngày tháng năm 2012 và do Vụ Tổ chức Trung ương, Bộ quản lý nguồn nhân lực và Cục quản lý và An sinh Xã hội phát hành.

Tôi đã yêu cầu xin một bản sao của chính sách, nhưng Từ đã từ chối và yêu cầu tôi liên hệ với Phòng quản lý nguồn nhân sự. Tôi đã đến đó nhưng lại bị chỉ quay lại văn phòng giáo dục. Sau đó, tôi đến văn phòng giáo dục, nơi họ nói rằng không biết về vụ việc của tôi và yêu cầu tôi tham khảo ý kiến ​​của phía trường học.

Bài liên quan:

Thành phố Tô Châu, tỉnh Giang Tô: 14 học viên Pháp Luân Công đã bị giam giữ hơn 1 tháng

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2021/7/8/427898.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/8/7/194484.html

Đăng ngày 18-08-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share