Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Úc

[MINH HUỆ 20-06-2021] Vào tháng 10 năm ngoái, trong buổi giao lưu tại Trung tâm Phục vụ Thoái Đảng Toàn cầu, tôi đã nghe được thông tin từ các học viên rằng nếu một người phương Tây nhận thức được bản chất tà ác của ĐCSTQ và ký tên thỉnh nguyện nhằm kêu gọi kết thúc chế độ độc tài Trung Cộng, thì cá nhân này sẽ tự mình tuyển trạch vị trí cho bản thân. Suy nghĩ đầu tiên của tôi là: Sư phụ quả thực từ bi với chúng sinh! Đơn thỉnh nguyện kêu gọi giải thể Trung Cộng là dành cho người dân phương Tây và tôi đang sống ở một quốc gia phương Tây. Vì thế, tôi đã bắt đầu quá trình thu thập chữ ký thỉnh nguyện. Dưới đây tôi xin chia sẻ một số trải nghiệm của bản thân trong quá trình này.

Thu thập chữ ký trong khu vực lân cận

Sư phụ giảng:

“Các đệ tử Đại Pháp, phạm vi phân bố của chư vị rất lớn, (làm động tác tay) đã là ở trên thế gian mỗi vị quản một phương, sự biến hoá của tư tưởng chư vị là có thể khiến hoàn cảnh chung quanh chư vị phát sinh biến hoá. Trạng thái của người [ở] địa khu chư vị chính là mức độ giảng chân tướng mà chư vị làm. Hoàn cảnh là nhân tâm tạo thành; hoàn cảnh bất hảo là do chư vị để cho nó thành ra như thế”. (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế New York năm 2009)

Tôi nhận thức được sứ mệnh của chúng ta là trợ Sư Chính Pháp và thức tỉnh lương tri của thế nhân. Nếu những chúng sinh xung quanh tôi không nguyện ý lắng nghe chân tướng và lựa chọn tương lai cho chính mình, thì tôi sẽ không làm tròn trách nhiệm của một đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp. Bắt đầu từ khu vực nơi tôi đang sống, tôi đã đề nghị mọi người ký tên thỉnh nguyện. Sau đó, tôi chuyển tới các quận và vùng ngoại ô nơi không có học viên sinh sống.

Cư dân của những khu vực này hầu hết là những người đã về hưu và các sinh viên đang đi học. Vì dịch bệnh bùng phát nên một số người phải làm việc ở nhà, nhưng họ vẫn ra ngoài để mua thực phẩm cho bữa tối. Virus Trung Cộng đã khiến người dân hiếm khi vào thành phố, họ chủ yếu ở lại các khu ngoại ô. Nếu chúng tôi không đến chỗ họ thì sẽ rất khó gặp được họ để giảng chân tướng. Vì thế, từ thứ hai cho đến thứ sáu, các đồng tu và tôi đã đến các trung tâm thương mại, những con đường dành cho người đi bộ hoặc các khu phố sầm uất trong khu vực chúng tôi để đề nghị người dân ký tên vào bản thỉnh nguyện.

Quá trình thu thập chữ ký cũng là một cơ hội tu luyện bản thân. Ban đầu, tôi còn miễn cưỡng tiếp cận người dân. Tôi chỉ đứng ở một chỗ cố định, tay cầm tờ rơi với nụ cười trên môi chờ đợi mọi người đi đến và nhận tờ rơi trước khi tôi mở lời. Sau 3 giờ đồng hồ tôi thu thập được 20 chữ ký. Tôi cảm thấy khá hài lòng với thành quả của bản thân. Nhưng khi biết được các học viên khác thu thập được hai trang giấy đầy ắp chữ ký, tôi cảm thấy có chút ghen tị. Tôi đã nhìn ra được khoảng cách khác biệt giữa tôi và các đồng tu. Tôi hướng nội và tìm ra tâm sợ hãi của bản thân. Tôi sợ mọi người sẽ nói rằng chúng tôi tham dự vào chính trị, hoặc tôi không thể giải đáp câu hỏi của họ, hay ảnh hưởng đến việc họ được đắc cứu, v.v. Ngoài ra tôi cũng có tâm sợ mất thể diện.

Sau đó tôi nghĩ rằng: “Đây vẫn không phải là vấn đề chính”. Bất chợt một câu nói xuất hiện trong đầu não tôi: “Để sinh mệnh huy hoàng trong Chính Pháp”. Tôi minh bạch được rằng mặc dù tôi đã hướng nội và tìm thấy nhiều quan niệm hậu thiên, nhưng tôi vẫn thiếu đi chính niệm. Tôi đã làm việc mà không mang theo tâm thái khẩn trương cứu người.

Sau khi tôi tìm ra vấn đề và đề cao cảnh giới của bản thân, việc thu thập chữ ký tự nhiên đạt được kết quả khả quan hơn. Tôi đã tiến đến trước những người lạ, nói chuyện với họ và đưa tặng họ tài liệu thông tin. Tôi nói với họ rằng đây là bản kiến nghị nhằm giải thể Trung Cộng trên toàn cầu, điều này rất quan trọng. Tôi cũng giải thích về cuộc bức hại Pháp Luân Công của chính quyền Trung Cộng, và ĐCSTQ đã che đậy nguồn gốc của virus tại Trung Quốc khiến cho thảm hoạ đại dịch xảy ra trên toàn thế giới. Nhiều người đã ký tên vào bản thỉnh nguyện sau khi lắng nghe tôi nói và tôi đã thu thập được rất nhiều chữ ký. Tôi thực sự cảm nhận được sự từ bi vĩ đại của Sư phụ và uy lực của Đại Pháp.

Các học viên chúng tôi đã không ngừng hướng đến thế nhân giảng chân tướng, do đó đã tạo được một nền tảng nhất định. Tôi đã gặp nhiều người minh bạch chân tướng và chờ để được ký tên vào bản thỉnh nguyện. Có lần, một người đàn ông khi ký tên đã nói rằng: “Đây là lần đầu tiên tôi thấy một người Trung Quốc muốn giải thể Trung Cộng. Bạn thật đặc biệt!” Tôi trả lời anh ấy: “Chúng tôi yêu mến đất nước Trung Quốc. Con người Trung Quốc thực ra rất tốt bụng, nhưng ĐCSTQ thì xấu tệ”. Nhiều người cũng tán thành điều này. Sư phụ đã điểm hoá chúng tôi thông qua lời nói của những người thường, rằng chúng tôi nên bước ra nhiều hơn nữa. Chỉ khi đó mọi người mới được nghe chân tướng và có cơ hội đưa ra lựa chọn cho tương lai của mình.

Đến bãi biển để thu thập chữ ký

Vào cuối tuần, thường có nhiều người tới bãi biển. Đây là một cơ hội tốt để giảng chân tướng và thu thập chữ ký, vì thế chúng tôi cũng bắt đầu đến bãi biển vào cuối tuần. Mọi người thường đến biển cùng bạn bè hoặc gia đình để tổ chức tiệc nướng BBQ hoặc đi dã ngoại. Chúng tôi nói chuyện với từng nhóm và kết quả đạt được rất tốt. Một điều đáng mừng nữa là, nếu một người trong nhóm đó minh bạch chân tướng thì người đó sẽ tiếp tục nói với những người bạn đồng hành của mình và khích lệ họ ký tên thỉnh nguyện. Mọi người có xu hướng sẵn sàng tin tưởng nếu thông tin đến từ bạn bè hoặc thân nhân của họ.

Sau đó, chúng tôi đã đúc kết được từ những kinh nghiệm trong quá khứ như sau, khi chúng tôi nhận thấy một đám đông có vẻ là một gia đình, chúng tôi liền tiếp cận với người đàn ông lớn tuổi nhất trong đó và giảng chân tướng cho ông ấy. Nếu ông ấy đồng ý ký tên, chúng tôi sẽ đề xuất ông ấy nói tiếp với những người trong gia đình mình. Còn nếu đám đông giống như một nhóm bạn tụ tập, chúng tôi sẽ hỏi vui rằng người nào là trưởng nhóm. Bất kể họ chỉ vào ai thì chúng tôi sẽ nói chuyện với người đó đầu tiên. Thông thường nếu một người tiếp nhận chân tướng và ký tên thỉnh nguyện, những người khác sẽ hỏi bản thỉnh nguyện này nói về điều gì. Sau đó chúng tôi sẽ nắm bắt cơ hội để giảng chân tướng cho những người còn lại và thu thập nhiều chữ ký hơn. Hầu hết các lần như vậy sẽ có tới 80% số người trong nhóm ký tên thỉnh nguyện. Vào ngày Quốc khánh của nước Úc, các bãi biển đông kín người. Một học viên khác và tôi đã thu thập được 25 trang chữ ký trong vòng 6 giờ. Chúng tôi chỉ rời đi sau khi trời đã tối và mọi người không thể đọc được chữ nữa.

Tôi cảm thấy tràn đầy năng lượng trong quá trình thu thập chữ ký, nhưng ngay khi chúng tôi kết thúc công việc và nghỉ ngơi, tôi liền cảm thấy đói, khát và kiệt sức. Chân tôi bắt đầu bị đau vì đi trên cát. Tôi ngồi trong xe và chỉnh lý lại những trang chữ ký, tôi cảm thấy hân hoan trước những chữ ký mà chúng tôi thu thập được. Tất cả những phó xuất của chúng tôi bỏ ra đều được đền đáp xứng đáng. Chúng tôi chỉ dành ra vài giờ đồng hồ nhưng có rất nhiều người sẽ được cứu. Sư phụ từ bi với tất cả chúng sinh. Một chữ ký tuy đơn giản nhưng đều được vũ trụ ghi chép lại và chúng sinh sẽ không bị đào thải trong những thảm hoạ ở tương lai. Sư phụ đã cấp cho các đệ tử Đại Pháp chúng ta một phương thức đơn giản để cứu người và kiến lập uy đức cho bản thân. Sự từ bi của Sư phụ là vô cùng hồng đại.

Sư phụ giảng:

“Thực tế tôi nghĩ rằng, chư vị — các đệ tử Đại Pháp — hôm nay làm hết thảy những gì, đều không phải là chư vị đang làm cho Đại Pháp, cũng không phải là đang làm cho tôi, Sư phụ của chư vị; [mà] là chư vị đang làm cho chính bản thân mình. Chư vị đang viên dung thế giới bản thân mình, kiến lập uy đức của bản thân chư vị, chư vị đang thu và cứu [độ] các sinh mệnh mà chư vị cần, chư vị đều đang làm cho bản thân chư vị. Từ góc độ của tôi, là Sư phụ, mà xét, thì tất nhiên tôi cần phải bảo chư vị [làm những việc ấy], bởi vì [chư vị] cần viên dung hết thảy những gì của mình, nên tôi cần dẫn dắt chư vị đến thành [công]. Chư vị cần gì ở đâu, tôi mới yêu cầu chư vị đi làm”. (Giảng Pháp tại Pháp hội Atlanta năm 2003, Giảng Pháp tại các nơi IV)

Đến các vùng nông thôn để thu thập chữ ký

Tôi đã tham gia một chuyến đi từ Sydney đến các vùng nông thôn giảng chân tướng và thu thập chữ ký thỉnh nguyện. Chuyến đi kéo dài nhiều ngày và chúng tôi phải dậy sớm vào mỗi buổi sáng. Tôi không màng tới những khó nạn phải trải qua và cảm thấy bản thân được thụ ích rất lớn từ trải nghiệm lần này.

Tôi được sắp xếp thu thập chữ ký ở bên ngoài một trung tâm mua sắm. Tôi trân quý cơ hội này vì phải mất hai giờ lái xe chúng tôi mới tới được nơi đây và có lẽ đây là cơ hội duy nhất mà tôi có thể giảng chân tướng cho những người ở đây. Tôi không muốn bỏ sót bất kỳ ai, nhưng sự lo lắng của tôi đã gây ra một số ảnh hưởng phụ diện.

Tôi tiến đến trước một người phụ nữ phương Tây khi cô ấy bước vào trung tâm mua sắm và đưa cho cô ấy một tờ rơi. Cô ấy nói mình không quan tâm. Tôi nghĩ thầm: “Cô đã từ chối nhận tờ rơi mà không nhìn xem trên đó viết gì, thật đáng tiếc”. Sau đó tôi nói rằng: “Xin chào buổi sáng, đây là đơn thỉnh nguyện toàn cầu nhằm giải thể ĐCSTQ”. Cô ấy tỏ rõ vẻ không hài lòng và nói: “Tôi không có hứng thú với việc này, cô đã hỏi tôi hai lần rồi đấy”. Tôi cảm thấy có chút không thoải mái. Tôi là một người luôn có lòng tự tôn lớn và không thích bị chỉ trích, và đây còn là chỗ công cộng. Tôi thực sự muốn rời đi, nhưng sau đó nghĩ lại thì thấy không đúng. Có lẽ cô ấy có duyên tiền định với tôi. Tôi đã điều chỉnh lại tâm thái và nhận ra mình quá đề cao bản thân.

Tôi đi đến gặp người phụ nữ này lần nữa. Tôi chìa tờ rơi trong tay ra và mỉm cười với cô ấy. Cô ấy nhìn tôi với vẻ thù địch. Lần này cô ấy đã chú ý tới cụm từ “Giải thể ĐCSTQ”. Cô ấy bước lại gần hơn và hỏi tôi rằng ĐCSTQ là gì. Tôi nói với cô ấy rằng cụm từ đó có nghĩa là Đảng Cộng sản Trung Quốc. Cô ấy cầm lấy tờ thông tin đọc và sau đó hỏi lại: “Làm sao tôi có thể tin những gì cô nói?” Tôi trả lời: “Tôi đến từ Trung Quốc. Tôi tu luyện Pháp Luân Công và chính quyền Trung Cộng vẫn đang bức hại các học viên hơn hai thập kỷ qua, nó đã giết hại rất nhiều người. Cuộc bức hại đến nay vẫn còn tiếp diễn”. Tôi muốn nói với cô ấy nhiều hơn nhưng cô ấy đã ngắt lời tôi: “Tôi biết điều này. Tôi có một người bạn tu luyện Pháp Luân Công và từng kể với tôi về sự tàn bạo của ĐCSTQ. Tôi không nghĩ rằng việc này vẫn còn tiếp diễn sau ngần ấy năm”. Cô ấy tiếp tục lắc đầu và nói: “Điều này thật khủng khiếp”. Sau khi cô ấy ký tên vào bản thỉnh nguyện, cô nói rằng cô sẽ nhờ bạn bè mình lên mạng và ký tên trực tuyến. Tôi cảm thấy rất mừng vì mình đã không bỏ đi, nếu không thì tôi đã bỏ lỡ cơ hội để giảng chân tướng cho người phụ nữ này.

Sự việc lần này giúp tôi nhận ra rằng, chúng ta không nên động tâm nếu người thường đối đãi với chúng ta không tốt hoặc hiểu nhầm khi chúng ta giảng chân tướng. Chúng ta nên bảo trì thiện tâm. Những người không lý giải được chúng ta có thể không phải là người xấu. Nếu họ tỏ thái độ bất hảo thì nhất định là tồn tại nhân tố nào đó trong tu luyện cần chúng ta đề cao lên.

Trong quá trình thu thập chữ ký, tôi cảm giác có rất nhiều người như thể người thân đã lâu ngày không gặp của tôi vậy!

Hình thế hiện tại đang biến hoá nhanh chóng. Tôi cho rằng đây là phản ánh của quá trình Sư phụ đang Chính Pháp ở nhân gian. Tại thời khắc tối hậu này, chúng ta nên bước ra ngoài thường xuyên hơn để phát tờ rơi, giảng chân tướng trực diện và cứu nhiều chúng sinh hơn nữa.

Các đồng tu xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.

Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!

(Pháp hội Quốc tế Trực tuyến năm 2021)

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác phát hành trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/6/20/427204.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/6/24/193812.html

Đăng ngày 10-08-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share