Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 21-05-2021] Sau khi tốt nghiệp, con gái tôi đã tìm được việc làm ở xa quê. Mỗi lần đến thăm con gái tôi thường ở lại khoảng một, hai tháng. Mặc dù cháu đã cố giữ tôi ở lại lâu hơn, thậm chí đôi khi còn khóc lóc van xin tôi, tôi vẫn rời đi, với suy nghĩ rằng mình còn bao việc phải làm ở nhà.
Chìm trong áp lực
Khi con gái tôi có bầu lần hai, cháu đã giục tôi đến ở với cháu. Về phần tôi, một hạng mục giảng chân tướng mới vừa mới bắt đầu và nhiều học viên dựa vào tôi để lắp đặt hệ thống máy tính và sửa chữa máy cho họ. Nhưng là một người mẹ, chăm sóc con gái là nghĩa vụ của tôi, nên tôi đã đi.
Tình trạng của con gái tôi tệ hơn tôi nghĩ nhiều. Chỉ còn hai tháng nữa cháu đến ngày sinh mà cháu đã kiệt quệ cả về thể chất và tinh thần. Cháu đang bên bờ của sự suy nhược thần kinh, khóc lóc và la hét dù chỉ là một chút không thoải mái. Mối quan hệ của cháu với mẹ chồng, người thậm chí khuyến khích con trai bà ly dị con gái tôi, không được tốt. Điều tốt là cặp đôi trẻ có mối quan hệ tốt đẹp và đã quyết không ly hôn.
Trên bề mặt, người bên nhà chồng con gái tôi đang chăm sóc chúng, nhưng trong thực tế, họ gieo rắc sự bất hòa và gây rắc rối. Con gái tôi phàn nàn với tôi và trách cứ tôi chiêu mời bức hại vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, mà vì thế đã dẫn đến cái chết của cha cháu. Trong tâm cháu ngập tràn sự phàn nàn và oán hận đối với tôi.
Tôi đã chết lặng. Trạng thái tu luyện của tôi đã rớt xuống mức thấp. Thực hành Đại Pháp đã nhiều năm, tôi hiểu rõ rằng đây là hậu quả do các chấp trước của mình và có nhiều quan mà tôi phải vượt qua. Tôi thấy rối trí. Bên cạnh việc mất đi môi trường tu luyện, tôi còn không thể tĩnh xuống được hay tĩnh tâm học Pháp trong mấy ngày liền. Cơ thể tôi cũng rơi vào trạng thái bất thường.
Được các bài giảng Pháp truyền cảm hứng
Sư phụ đã dạy chúng ta:
“Trước đây tôi đã giảng, tôi nói rằng trên thực tế hết thảy những gì phát sinh tại xã hội người thường, hiện nay, đều là do tâm các đệ tử Đại Pháp tạo thành. Tuy rằng có sự tồn tại của cựu thế lực, nhưng chư vị không có cái tâm ấy, thì chúng cũng không có chiêu [nào cả].” (Giảng Pháp tại Pháp hội Philadelphia ở Mỹ quốc năm 2002, Giảng Pháp tại các nơi II)
Tôi nỗ lực hết sức để tĩnh tâm xuống và hướng nội. Tôi biết Sư phụ đang coi sóc cho tôi, khích lệ tôi đề cao tâm tính. Tôi phải kiên định với chính niệm của mình, tự kéo mình lên, trở lại trạng thái bình thường càng sớm càng tốt, và làm ba việc hàng ngày. Tôi tự điều chỉnh mình một cách nhanh chóng và thân thể tôi đã trở lại bình thường.
Tôi phải trông cháu, nấu ăn, đi mua đồ, và nhiều việc lặt vặt như vậy nữa. Tất cả việc đó đã lấy đi nhiều thời gian và năng lượng của tôi. Tôi phải làm được ba việc bằng cách giảm bớt thời gian ngủ của mình. Dù thế nào đi nữa, tôi không thể buông lơi. Tôi quyết tâm phải tinh tấn và vượt được các quan này. Tôi tin chắc rằng Đại Pháp là vô biên, và tôi đã lên kế hoạch học thuộc Pháp.
Tôi bắt đầu bằng việc học thuộc Hồng Ngâm V. Vì không có nhiều thời gian, tôi đã học thuộc Pháp trong lúc đi bộ, đi xe buýt, hay lúc ra cửa hàng. Tôi mang theo bên mình một chiếc điện thoại đặc biệt để học Pháp nên tôi có thể học thuộc Pháp. Sau đó, con gái tôi đã thuê được người trông trẻ và tôi có thêm thời gian cho riêng mình.
Khi bắt đầu học thuộc Hồng Ngâm V, tôi chợt nhận ra rằng đó là lần đầu tiên tôi đọc cuốn sách này. Nhìn lại, khi cuốn sách này được xuất bản lần đầu, tôi lúc ấy quá bận và nghĩ rằng dù gì thì mình sẽ học khi mọi việc lắng xuống. Nhưng rồi tôi đã quên khuấy đi mất. Tôi đã bị can nhiễu do chấp trước làm các việc và thể hiện bản thân của mình. Tôi vô cùng hối tiếc vì đã làm Sư phụ thất vọng.
Sau khi học thuộc xong Hồng Ngâm V lần đầu tiên, tôi cảm thấy một lượng lớn vật chất bại hoại trong tôi đã được thanh trừ. Trạng thái tu luyện của tôi đã tốt hơn nhiều so với trước. Tôi cảm nhận được sự đề cao nhanh chóng trong tâm tính của mình. Các bài thơ đã giúp tôi loại bỏ nhiều quan niệm hiện đại suy đồi, chẳng hạn như thuyết vô thần và tiến hóa, cũng như sự độc hại từ văn hóa Đảng Cộng sản.
Sự đề cao của tôi cũng đem lại lợi ích cho con gái tôi
Ngay khi tôi cảm nhận được một sự đột phá nhanh chóng trong tu luyện của mình, con gái tôi bất ngờ rời bỏ cái công ty đáng mơ ước với mức lương khủng và lên kế hoạch khởi sự việc kinh doanh của riêng mình. Tôi nghĩ đó là sự kỳ diệu của Đại Pháp. Tại sao? Trong công việc vừa rồi của con gái tôi, cháu phải làm việc trên internet cả ngày dài, đọc nhiều điều bại hoại. Tôi rất ủng hộ cháu từ bỏ công việc đó. Và đó là một sự đột phá và thử thách lớn đối với cháu.
Cháu nói có một khoảng cách lớn giữa môi trường làm việc trước kia với cuộc sống thực của cháu và rằng cần một khoảng thời gian để điều chỉnh trước khi cháu có thể lấy lại trạng thái tâm lý bình thường. Tôi biết gia đình tôi đã được hưởng lợi và con gái tôi đã bỏ công việc đó là bởi trường năng lượng của tôi đã được tịnh hóa sau khi tôi học thuộc Hồng Ngâm V và được tịnh hóa bản thân khỏi nhiều quan niệm hiện đại và văn hóa Đảng.
Tôi giảng thêm về chân tướng Đại Pháp và cuộc bức hại cho con gái tôi, và đề nghị cháu viết ra một tuyên bố trịnh trọng để xin lỗi Sư phụ và Đại Pháp vì trước đó đã có những lời bình luận bất kính. Cháu đã đồng ý. Ngay sau đó, cháu mỉm cười khi biết rằng tuyên bố đó của cháu đã được đăng trên trang web Minh Huệ. Quá trình khởi động công ty của cháu rất thuận lợi, và tình trạng tài chính của gia đình đã cải thiện đáng kể.
Thực hiện các sứ mệnh trong tu luyện Đại Pháp
Việc học thuộc Pháp khiến tôi thanh tỉnh và lý trí hơn. Tôi đã có thể nhận ra được tâm hiển thị của mình và nhận ra rằng tôi đã coi làm các việc chính là tu luyện. Tôi ưu tiên làm các việc trước cả học Pháp. Quả là một sai lầm!
Khi ở cùng với con gái, tôi đã viết tay các bức thư giảng chân tướng và gửi chúng đến những kẻ đang bức hại các học viên trên khắp đất nước. Thường mỗi ngày tôi viết một bức, và rồi mỗi tuần đi ra ngoài một lần để gửi chúng đi. Tôi cũng phối hợp với các đồng tu địa phương trong hạng mục để phơi bày cuộc bức hại.
Sau khi học thuộc xong Hồng Ngâm V, tôi bắt đầu học thuộc Luận Ngữ và học Chuyển Pháp Luân. Phần lớn thời gian tôi học thuộc Pháp trong khi tay tôi bận rộn, như đang bế cháu hay đi trên xe buýt. Dù là đang làm gì, việc học thuộc “Luận Ngữ” luôn làm tôi hạnh phúc và mãn nguyện.
Bên thông gia đã phải về nhà khi tôi đến. Họ phiền lòng và rầy la con trai họ: “Con có người trông trẻ và bà ngoại nên chúng ta phải ra đi.” Tôi đã nhiều lần nhắc lại rằng tôi phải về nhà. Nhưng cả con gái và con rể tôi đều không muốn tôi rời đi. Nếu tôi đi, cha mẹ của con rể sẽ quay lại và lại đảo lộn mọi thứ. Con gái tôi đến vỡ tim vì họ đã đối xử không tốt với nó như thế nào.
Tôi đã cảm thấy buồn cho con gái mình và cũng cho rằng đó là không công bằng. Nhưng là một người tu luyện, tôi biết mình không nên đo lường mọi thứ theo tiêu chuẩn của người thường. Tôi bảo cháu: “Đừng cảm thấy khó chịu. Dù họ muốn gì, chỉ cần con hãy cố hết sức mà cho họ thứ đó.” Con gái tôi đã bình tâm lại. Khi người nhà chồng cháu nghe thấy những gì chúng tôi đã thảo luận, họ đã xin lỗi con gái tôi và tôi. Thái độ của họ cũng thay đổi rất nhiều.
Tôi tiếp tục hướng nội. Một ngày nọ, tôi đột nhiên cảm thấy một cái cửa sổ mở ra trong tim tôi. Thông qua cửa sổ này, tôi nhìn thấy rõ rằng đằng sau nhiều chấp trước cũ khó phá vỡ của tôi, tất cả chúng đều kết nối với “cái tôi” mạnh mẽ. Tôi nhận ra rằng tất cả những sự bất bình mà tôi đã cảm thấy không phải là bản thân tôi thực sự mà đúng hơn là cái tự ngã ích kỷ và chỉ yêu bản thân mình. Hóa ra đó là những gì đã thống trị tôi, thúc đẩy tôi chỉ làm các việc và chứng thực bản thân mà không phải là thực tu. Nó đã quá mạnh đến nỗi kiểm soát được cả tâm trí tôi. Hóa ra là tất cả các thể loại cảm xúc về sự bất công, đau đớn, và phẫn nộ mà tôi đã cảm thấy đều do “cái tôi” mạnh mẽ ấy điều khiển.
Từ ngày đó, tôi cảm thấy các chấp trước cứng đầu của mình ngày càng trở nên nhẹ hơn. Tôi cảm thấy như một con người mới. Mỗi khi gặp phải sự bất công, tôi có thể lý giải nó một cách ôn hòa và không còn nổi nóng nữa. Dần dần, tình trạng tổng thể trong gia đình con gái tôi đã cải thiện và trở nên hòa thuận hơn. Con gái tôi cũng đã làm tốt việc cư xử với bên nhà chồng bằng sự tôn trọng và không còn nhắc đến mối quan hệ của họ trong quá khứ, và bên nhà chồng cháu cũng đã thay đổi tốt hơn.
[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/5/21/-421753.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/6/6/193565.html
Đăng ngày 17-07-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.