Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại thành phố Trường Xuân, tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-01-2021] Tôi đã từng giảng chân tướng về Đại Pháp cho những người mà có khuôn mặt thân thiện, và tôi đặc biệt chọn những phụ nữ trung, cao tuổi. Sư phụ thấy rằng tôi đã chỉ giảng chân tướng cho một số người nhất định, vì vậy Sư phụ đã điểm hóa cho tôi trong một giấc mơ. Trong mơ, tôi gặp một nhóm đông các cậu bé đang vác cặp đến trường. Chúng hỏi tôi: “Vì sao cô không nhận các bé trai vào lớp học của cô?” Từ điểm hóa này, tôi nhận ra rằng tôi đã không đủ thiện. Vì thế tôi đã dụng tâm vượt qua thiếu sót này. Với sự an bài và gia trì của Sư phụ, cuối cùng tôi đã đột phá khảo nghiệm và mở rộng phạm vi giảng chân tướng cứu người.

Giảng chân tướng cho người có thái độ xấu với học viên

Tôi phát chính niệm tăng cường mỗi 6 giờ sáng nhằm “Thanh lý tất cả tà linh và nhân tố can nhiễu đệ tử Đại Pháp giảng chân tướng cứu người, đặc biệt là chúng sinh tại quê nhà của Sư phụ những người có phúc báo nhất. Sau khi nghe chân tướng, họ không ngại ngần và sẽ làm tam thoái để lựa chọn một tương lai bình an.” Cùng lúc đó, tôi phát chính niệm làm vô hiệu tất cả hệ thống giám sát và cầu xin Sư phụ mang những người có tiền duyên với Đại Pháp đến với tôi.

Mỗi ngày sau khi giảng chân tướng, tôi tóm tắt lại những điểm làm tốt và chưa tốt trong ngày hôm đó. Tôi thực hiện điều này để lần sau làm cho tốt hơn.

Một ngày, có hai người đàn ông ngoài 70 tuổi ngồi trên băng ghế công viên. Sau khi quan sát xung quanh họ, tôi bước đến chào họ: “Chào bác, bác có khỏe không? Trời nóng quá, và khó tìm được chỗ mát mẻ để ngồi một lát. Tôi có thể ngồi nghỉ chân ở đây được không ạ?” Họ nói: “Không vấn đề. Chỗ ngồi công cộng, miễn là chị đừng bảo chúng tôi thoái Đảng. Mấy người tu luyện Pháp Luân Công là phiền toái nhất.” Tôi không động tâm. Tôi mỉm cười và phát chính niệm trong tâm để thanh lý tà linh cộng sản đang thao túng họ, và để cho phần biết của họ khởi lên.

Tôi chậm rãi giới thiệu bản thân với họ: “Tôi sống ở nông thôn. Có những học viên Pháp Luân Công ở làng của tôi. Họ là những người rất tốt. Thoạt đầu, nhiều người học Pháp Luân Công vì họ có bệnh. Hiện nay họ rất khỏe mạnh. Tôi đã tu luyện Pháp Luân Công 22 năm rồi. Tôi mắc nhiều bệnh tật và dị ứng với tất cả các loại thuốc. Tôi thậm chí không được tiêm chủng khi còn đi học. Hiện nay tôi rất khỏe mạnh. Hôm nay, chúng ta ngồi cùng nhau ở chiếc ghế này cũng là được sắp đặt mà không phải là ngẫu nhiên. Nếu hai bác không muốn thoái Đảng, thì tôi cũng sẽ không thuyết phục. Chúng ta có thể nói chuyện phiếm là được rồi.”

Rồi tôi nói: “Pháp Luân Công đã được phổ truyền từ thành phố Trường Xuân từ ngày 13 tháng 5 năm 1992 đến ngày 20 tháng 7 năm 1999. Từ chính quyền Trung ương đến địa phương, người dân mọi tầng lớp đều biết và tu luyện Pháp Luân Công. Có 100 triệu người tu luyện. Nhiều bệnh nhân đã khỏi bệnh thông qua tu luyện Pháp Luân Công và trở nên khỏe mạnh. Tại sao Giang Trạch Dân (cựu Tổng Bí thư ĐCSTQ) nhất quyết bức hại một môn tu luyện tốt như thế?”

Một người nói rằng có lẽ vẫn còn có điều gì đó của Pháp Luân Công không tốt.

Tôi nói: “ĐCSTQ đã thực hiện nhiều cuộc vận động chính trị hết lần này đến lần khác. Họ phỉ báng những danh nhân lịch sử, gồm cả Khổng Tử là người dạy con người đối nhân xử thế theo truyền thống Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, và Tín. ĐCSTQ còn bức hại người Trung Quốc ngày nay. Không phải là những người này xấu, mà là ĐCSTQ muốn huỷ hoại văn hóa truyền thống Trung Quốc và hủy hoại con người. Tuyên ngôn Cộng sản bắt đầu bằng câu: “Một bóng ma đang ám ảnh châu Âu: Bóng ma của Chủ nghĩa Cộng sản.” Nó bám lên những vị lãnh đạo ĐCSTQ và thao túng họ giết hơn 80 triệu người Trung Quốc vô tội.

Họ nói: “Tập Cận Bình không bị thao túng. Hãy nhìn xem dịch bệnh đã được kiểm soát tốt như thế nào tại Trung Quốc.”

Tôi đáp: “Bác sỹ của Vũ Hán, Lý Văn Lượng đã tiết lộ rằng có người nhiễm bệnh giống như virus SARS. Nếu bác là lãnh đạo, đầu tiên bác nên gửi chuyên gia tới nghiên cứu cách ngăn chặn virus, hay là bịt miệng bác sỹ trước?” Hai người đáp: “đương nhiên là ngăn chặn virus trước.” Tôi nói với họ rằng ĐCSTQ đã làm điều ngược lại. ĐCSTQ đã bắt giữ bác sỹ trước và sau đó nói rằng virus không lây truyền từ người sang người. Trong 5 ngày đầu phong tỏa Vũ Hán, thành phố vẫn tổ chức một bữa dạ tiệc cho hơn 40.000 gia đình. Nếu một bó củi đang bốc cháy, một xô nước có thể đủ để dập tắt đám cháy. Nếu toàn bộ khuôn viên trường bị cháy, ngay cả một chiếc xe cứu hỏa cũng không thể làm được gì nhiều. Con tà linh này đã gây họa cho con người, và trời nhất định sẽ tiêu hủy nó.” Tôi cho họ xem bức ảnh trên truyền thông chụp một tảng đá được tìm thấy tại tỉnh Quý Châu có ký tự “Trời diệt Trung Cộng” được khắc lên đó.

Hai người đàn ông sốt ruột hỏi: “Việc thanh trừ nó có liên quan gì đến những người bình thường chúng tôi không?” Tôi đáp: “Pháp Luân Đại Pháp dạy làm người tốt, giúp khôi phục lại đạo đức. Những người tốt sẽ được chọn để lưu lại. Thực ra, hai bác đang được chọn, nhưng bác từ chối, và bản thân không muốn thoát khỏi tà linh. Bác có biết rằng khi bác giơ nắm tay lên và thề sẽ cống hiến sinh mệnh cho tà linh Cộng sản, thì có một dấu ấn đã bị đóng lên tay hoặc lên trán bác không? Khi bác nói: “Tôi thoái ĐCSTQ,” Thần sẽ xóa dấu ấn đó, và bác sẽ bình an khi ĐCSTQ bị đào thải. Khi chúng ta bắt đầu nói chuyện, tôi đã nói rằng tôi sẽ không ép các bác thoái ĐCSTQ. Bây giờ các bác sẽ tự mình lựa chọn cho chính mình.”

Một người giơ tay lên và nói: “Tôi thoái ĐCSTQ.” Người kia ngay lập tức nói: “Tôi cũng thoái.” Tôi nói với họ rằng chúng tôi giảng chân tướng là giúp mọi người, và sau đó bảo họ hãy nói với người nhà rằng Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo! Và hãy thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Nếu họ không tìm được học viên Đại Pháp giúp họ thoái, họ có thể viết những chữ này lên tờ tiền 1 Nhân dân tệ và sử dụng tờ tiền đó, việc này cũng có hiệu quả. Tôi nói: “Tôi đã nói chuyện với hai bác khá lâu rồi, và hai bác hãy cân nhắc những gì tôi đã nói để xem nó có ích như thế nào.” Họ nói: “Nó thực sự rất hữu ích.” Tôi nói: “Tôi chân thành hy vọng rằng hai bác và gia đình có thể bình an bước sang một tương lai tốt đẹp hơn.”

Ông ấy đã thoái Đảng ngay lập tức sau khi minh bạch sự thật

Một ngày, một người đàn ông trông như một viên chức nhà nước đang ngồi một mình trên ghế đá. Tôi bước tới và chào ông ấy: “Khu vực này thật yên tĩnh! Tôi thích sự yên tĩnh. Tôi có thể ngồi ở đây không?” Ông ấy đáp: “Không vấn đề. Nhưng tôi là người hướng nội. Tôi không thích nói nhiều, và tôi cũng không muốn nói chuyện với người lạ.”

Tôi nói: “Cổ nhân có câu: Quý nhân thoại ngữ trì (người cao quý nói năng từ tốn). Đó là những người có chức vụ cao như bác.” Ông ấy nói: “Tôi rất tôn trọng cô. Cô đã có bằng cấp gì rồi? Cô giỏi ăn nói lắm.”

Tôi đáp: “Tôi không có bằng cấp. Tôi là nạn nhân của cuộc Cách mạng văn hóa, và trở thành một nông dân.” Ông ấy nói: “Cô mới khoảng 40 tuổi thôi. Làm sao cô có trải nghiệm về Cách mạng văn hóa được?” Tôi nói rằng tôi đã hơn 60 tuổi. Ông ấy nói: “Trông cô không giống với những người 60 tuổi lắm.” Tôi nói rằng: “Tôi cũng làm thợ may ở quê hơn 20 năm. Những năm đầu, tôi mắc nhiều loại bệnh. Sau đó tôi được giới thiệu Pháp Luân Công. Bởi vì Pháp Luân Công tu luyện cả tâm lẫn thân, tôi có thể trầm tĩnh trong lúc nghịch cảnh hay sung túc. Khi đối mặt với xung đột, tôi không đi đến cực đoan. Thay vào đó, tôi cân nhắc đến cảm xúc của người khác trước.”

Ông ấy nói: “Thực ra, khi cô bước tới, tôi đã đoán cô là học viên Pháp Luân Công. Thật may vì cô thông minh và không lập tức bảo tôi thoái ĐCSTQ. Pháp Luân Công có lẽ rất tốt; nếu không thì đã không có rất nhiều người ở nhiều quốc gia thực hành như vậy. Nhưng sự phản đối của các cô với ĐCSTQ đang đi theo hướng cực đoan.”

Tôi nói: “Là do ĐCSTQ đối lập với chúng tôi và đẩy hơn 100 triệu người tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn vào phía đối lập. Chúng tôi không đối lập với ĐCSTQ, mà chỉ phơi bày những lời hoang ngôn của nó. Ví dụ, ĐCSTQ đã dàn dựng vụ tự thiêu tại Thiên An Môn. Sau đó ĐCSTQ phỉ báng Pháp Luân Công, sử dụng video đó là cái cớ để bức hại Pháp Luân Công, và dùng nó để khiến cho mọi người chán ghét Pháp Luân Công, trong quá trình đó mà hủy hoại người ta.”

Ông ấy nói: “Tập Cận Bình đã loại bỏ nhiều quan chức tham nhũng sau khi ông ta lên nắm quyền. Là Giang Trạch Dân, chứ không phải Tập Cận Bình đang bức hại các cô.” Tôi nói: “Nhưng Tập Cận Bình đã không kết thúc bức hại. Nhà tù vẫn còn đang giam giữ số lượng lớn học viên Pháp Luân Công. Thế giới hiện nay đã tiến nhập sang một tầng văn minh mới. Nhưng tại Trung Quốc, một nhóm tín ngưỡng vẫn đang bị bức hại tàn khốc, còn nội tạng thì bị thu hoạch từ một lượng lớn học viên Pháp Luân Công đang sống, là điều tàn ác nhất trên hành tinh này. Bác là người hiểu biết và có văn hóa. Bác có thể vẫn còn ủng hộ nó sau khi nghe điều này chăng?” Ông ấy lắc đầu và không nói gì.

Tôi nói: “Tôi không được học hành nhiều. Nhưng tôi hiểu rằng một việc tốt sẽ được nhân rộng, cũng như Pháp Luân Công đã được phổ truyền hơn 28 năm qua. Thậm chí Pháp Luân Công đã bị bức hại hơn 21 năm, nhưng càng ngày càng có nhiều người đang học Pháp Luân Công, chẳng hạn như ở Đài Loan. Trường học Minh Huệ cũng được mở ra khắp nơi trên thế giới để dạy trẻ em cư xử theo Chân-Thiện-Nhẫn và nghĩ đến người khác trước từ khi chúng còn bé. Tuy nhiên, tại Trung Quốc, người ta hiện nay ích kỷ đến mức độ nào? Mọi người không nghĩ gì khác ngoài bản thân và tiền bạc.”

Ông ấy nói: “Hiện giờ đúng là như thế, và nó đang trở nên tệ hơn. Cô biết rất nhiều.“ Tôi nói: “Tôi không biết nhiều. Thay vào đó, bác biết nhiều hơn tôi, chỉ là bác không muốn thừa nhận điều đó.” Ông ấy nói: “Đúng vậy.”

Tôi chuyển sang nói về ĐCSTQ đã làm nhiều cuộc vận động chính trị. Người Trung Quốc đã từng là người tốt bụng, nhân hậu và có nền tảng tốt. Tuy nhiên, sự tàn phá và các chiến dịch lặp đi lặp lại của ĐCSTQ đã xóa sổ ý chí và nền tảng của người dân Trung Quốc. Chính là ĐCSTQ đã hủy hoại văn hóa truyền thống của chúng ta. Chúng ta biết rằng con gà đẻ ra quả trứng. Nếu ĐCSTQ nói rằng quả trứng được sinh ra từ một cái cây, người ta sẽ không dám nói là quả trứng do con gà đẻ ra nữa. Người ta sợ phải đối đầu với ĐCSTQ. Con người nên sống với giá trị của bản thân và ý nghĩa của bản thân mình. Hiện nay, nhiều người đang thức tỉnh và đang lựa chọn chính nghĩa và tránh xa tà ác.

Cuối cùng tôi nói: “Nói nhiều thế chẳng qua tôi chỉ có một mục đích. Là tôi chân thành mong bác và gia đình hãy tránh xa tà ác, tam thoái và ghi nhớ rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, và hướng về một thời đại tốt đẹp mới.”

Ông ấy vui vẻ đứng dậy, chắp tay và cúi đầu chào tôi, và nói: “Cảm ơn cô, tôi là Đảng viên ĐCSTQ, vì thế hãy giúp tôi thoái ngay lập tức! Tôi không biết tôi đã đuổi bao nhiêu người đến nói với tôi sự thật trong nhiều năm và tôi không cho họ bất kỳ cơ hội nào để giải thích.” Tôi nói: “Cho chúng tôi một cơ hội thực sự là cho chính bác một cơ hội để được cứu. Hãy trở về nhà và nói với gia đình, người thân và bạn bè của bác rằng họ phải cho mình cơ hội để nghe sự thật và được cứu. Cho dù đệ tử Đại Pháp có dùng nhiều phương thức để giảng chân tướng, mục đích là như nhau. Để cho người tốt sống bình an và sống sót qua bất kỳ thảm họa nào.”

Ông ấy nói: “Thật tuyệt vời. Thật không phí thời gian nói chuyện với cô hôm nay, một đệ tử Đại Pháp. Tôi rất chấn động. Tôi sẽ sống tốt và có một tương lai tốt. Cảm ơn. Cảm ơn Sư phụ Lý Hồng Chí đã dưỡng thành một cộng đồng lớn những người vô tư vô ngã, những người bất chấp sự đàn áp tàn bạo mà xả thân vì người khác.”

Cuối cùng, ông ấy liên tục khuyên tôi: “Cô phải chú ý đến sự an toàn của mình.” Tôi chắp tay tỏ lòng biết ơn ông ấy.

Thế nhân đang khẩn thiết chờ được cứu

Khi tôi tu luyện tốt, tôi không có dấu vết nào của nhân tâm, tôi chỉ có một niệm cứu chúng sinh. Cứu chúng sinh quả thực không khó. Chỉ có nhân tâm mới cản trở chúng ta cứu người mà thôi.

Có lần tôi ngồi trên một băng ghế công viên giữa hai người và giảng chân tướng cho cả hai. Một người đang ngồi ở băng ghế khác đứng lên và nhìn tôi nhiều lần. Tôi có thể nhận ra rằng ông ấy đang lo lắng. Sau khi giúp từng người ngồi chung với tôi tam thoái, tôi vội đến người đó và nói: “Anh đang chờ ai à, trông anh khá gấp gáp!” Anh ấy nói: “Vâng. Tôi nghe chị nói điều gì khá nghiêm trọng. Sao chị không nói cho tôi nghe?” Tôi đáp: “Bây giờ có ít người hơn và ít cơ hội để người ta được cứu hơn!” Anh ấy gật đầu. Tôi muốn khuyên anh ấy tam thoái. Trước khi tôi kịp nói thì anh ấy đã nói: “Hãy giúp tôi tam thoái. Tôi đã gia nhập Đội thiếu niên.” Tôi nói: “Hãy nói với người nhà anh tam thoái nhé.” Anh ấy đáp: “Chắc chắn rồi!” Tôi tặng anh ấy một lá bùa hộ mệnh, và anh ấy vui mừng rời đi.

Tôi biết ơn Sư phụ đã an bài hoàn cảnh cho tôi cứu người, và đã khai mở trí huệ cho tôi. Vì thế, khi giảng chân tướng, tôi có thể bảo trì trạng thái tu luyện chân chính cho phép đệ tử Đại Pháp truyền đạt và chứng minh vẻ đẹp của Đại Pháp, từ bi với chúng sinh và chúng sinh có thể được cứu. Cảm ơn các đồng tu đã hỗ trợ vô tư vô ngã và phối hợp cứu chúng sinh.

Trong việc giảng chân tướng trực diện, nếu mỗi từng bước đi chúng ta đều làm theo yêu cầu của Pháp tại tầng thứ sở tại của chúng ta và chúng ta có chính niệm để cứu người, năng lực cứu người là cự đại. Làm cho tốt là không dễ, nhưng chúng ta nỗ lực hết sức để làm cho tốt vì đây chính là con đường tu luyện của chúng ta.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/1/28/416470.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/4/6/191755.html

Đăng ngày 14-07-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share