Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở vùng đông bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-02-2021] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở vùng đông bắc Trung Quốc. Chúng tôi sống tại một huyện nông nghiệp rộng lớn với hơn một triệu dân.

Đầu năm 2020, vi-rút Trung cộng nhanh chóng lây lan trên toàn quốc. Khu vực của chúng tôi đã có nhiều ca nhiễm được xác nhận và sớm bị phong tỏa.

Khi đại dịch bắt đầu, tôi nhận ra sự cấp thiết của việc giúp mọi người minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Chính Pháp đã đến giai đoạn cuối cùng, và thời gian để chúng ta tu luyện không còn nhiều.

Trong thời gian phong tỏa, mặc dù chúng tôi không ngừng giảng chân tướng cho mọi người, nhưng chúng tôi chỉ có thể làm điều đó trong một khoảng thời gian giới hạn và ở một số khu vực nhất định.

Khi phong tỏa trong khu vực của chúng tôi được dỡ bỏ, tôi đã lên kế hoạch sử dụng tốt thời gian để tặng tài liệu chân tướng và để nhiều người biết hơn về cuộc bức hại. Với sự giúp đỡ của các học viên khác, chúng tôi đã tặng các cuốn tài liệu nhỏ khắp thị trấn của chúng tôi.

Đến mùa cày cấy, chúng tôi lên núi làm ruộng. Tôi có kinh nghiệm làm nông, nhưng do đi lại ở miền núi khó khăn nên tôi đã học đi xe máy.

Trong những năm gần đây, chiếc xe máy của tôi đã giúp tôi đến các vùng nông thôn để giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Các học viên khác thường đi nhờ xe tôi, vì vậy tôi sẽ đến bất cứ nơi nào cần mình.

Giúp đỡ mọi người ở khu vực miền núi

Vào đầu tháng 5, một cặp vợ chồng học viên lớn tuổi làm nông trên núi đã gọi điện và mời tôi đến chỗ của họ để giảng chân tướng [trong khu vực của họ] cùng họ.

Nhà tôi là nơi sản xuất tài liệu chân tướng. Vài ngày sau, tôi mang 680 cuốn tài liệu lên núi; tôi đã mất 90 phút để đến đó.

Tháng 5 là thời điểm bận rộn nhất của vụ mùa xuân. Hai vợ chồng học viên đó làm ruộng vào ban ngày, còn ban đêm, ba chúng tôi đến một ngôi làng cách đó khoảng 15 km.

Có khoảng 200 gia đình trong ngôi làng này, và người đàn ông đã phân phát tài liệu từ phía nam lên phía bắc trên chiếc xe đạp của mình; Tôi đi xe máy chở nữ học viên và bắt đầu phân phát từ lối vào làng đến phía nam.

Chúng tôi muốn chồng của bà ấy đi một quãng đường ngắn hơn vì ông đi xe đạp và ông sẽ chậm hơn chúng tôi. Sau khi chúng tôi hoàn thành khu vực từ cổng vào đến phía nam, chúng tôi quay trở lại lối vào và hoàn thành khu vực ở phía bắc mà người đàn ông chưa phân phát hết.

Chúng tôi phát chính niệm khi tặng tài liệu. Tối hôm sau, tôi và người vợ đến một ngôi làng mà bà ấy từng ở, cách đó khoảng 50 km.

Chúng tôi mang theo hơn 200 cuốn tài liệu. Bà ấy đã ngoài 70 tuổi và không thể nhớ hết các con đường, vì vậy chúng tôi phải đi cùng nhau.

Sau khi phân phát xong mọi thứ, lúc chúng tôi về nhà đã là nửa đêm.

Giảng rõ chân tướng trên xe máy của tôi

Tôi đã dành ba ngày ở khu vực miền núi đó, quãng đường cả đi và về khoảng 300 km. Vì đường xá gồ ghề, thêm vào đó là chiếc xe máy của tôi đã cũ, chuyến đi khiến tôi mệt mỏi, vì vậy tôi đã nghỉ ngơi trong bốn ngày sau khi trở về nhà.

Để tạo điều kiện cho nhiều người minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã mua một chiếc xe máy cũ tốt hơn, tiết kiệm nhiên liệu hơn. Chiếc xe đi nhanh hơn và lái thoải mái hơn.

Các học viên ở làng lân cận hỏi tôi có thể đến phân phát tài liệu trong khu vực của họ không. Tôi đã dành sáu ngày ở đó.

Không có học viên nào khác xung quanh có thể làm việc cùng tôi. Tôi nghĩ: “Ngay cả khi chỉ có một mình, tôi không nên chờ đợi bất cứ ai khác; tôi có thể tự làm việc này!”

Khi đi vào những con hẻm hẹp, tôi dùng một tay để điều khiển xe máy và tay kia để gửi tài liệu. Nếu không có ai ở cổng nhà, tôi sẽ quăng tập tài liệu vào sân.

Nếu ai đó ở cửa, tôi đưa tài liệu cho họ. Đôi khi có những người lớn trò chuyện bên đường, và tôi xuống xe máy, đưa cho họ tài liệu và giảng chân tướng cho họ.

Một số người sẽ nhận những gì tôi tặng và ngay lập tức bắt đầu đọc nó. Tôi sẽ nói với họ rằng đừng vứt nó đi sau khi họ đọc xong, mà nên chuyển tài liệu cho bạn bè và gia đình của họ.

Khi tôi hỏi họ có từng nghe về việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ hay chưa, họ thường nói là chưa. Sau đó, tôi nói cho họ biết chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, và họ sẽ chăm chú lắng nghe và chấp nhận những gì tôi nói.

Người lớn sẽ thoái Đảng và con cái của họ sẽ thoái Đoàn thoái Đội.

Đôi khi tôi đi vào sân của họ để trò chuyện. Thông thường, dân làng sẽ thoái Đảng bằng tên thật của họ.

Có lần tôi gặp một người đàn ông trung niên và đưa cho anh một cuốn tài liệu, rồi hỏi anh ấy có từng đeo khăn quàng đỏ khi còn đi học không. Anh nói rằng anh ấy không. Tôi nói với anh: “‘Hãy ghi nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’ Nhờ vậy, anh sẽ miễn nhiễm với dịch bệnh và được an toàn.” Anh ấy đã cảm ơn tôi.

Tôi bắt gặp hai người đàn ông đang ngồi ngoài cửa. Tôi giảng chân tướng cho họ và hỏi họ có từng đeo khăn quàng đỏ ở trường chưa. Họ cũng nói rằng họ không. Tôi cũng nói với họ rằng hãy ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Ngay sau đó, một người dân làng khác đến và nói: “Nhanh lên! Có quan chức chính quyền đang làm khảo sát đại dịch. Nếu họ nhìn thấy ông, ông sẽ gặp rắc rối đó.”

Tôi cảm ơn anh ấy và nói: “Anh sẽ được phúc báo. Vui lòng chuyển cho họ những tài liệu này. Minh bạch chân tướng có thể giúp mọi người được an toàn!”

Ngày hôm đó, tôi đã đến bốn ngôi làng và giúp 13 người thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tôi đã dành tổng cộng bốn ngày ở vùng nông thôn đó một mình, và hai ngày ở một vùng núi hẻo lánh.

Một số dân làng hỏi: “Ông đặc biệt đến đây để mang tài liệu cho chúng tôi sao?”

Tôi trả lời: “Vâng, xin hãy nói với người thân và bạn bè của mọi người hãy thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo,’ và mọi người có thể bình an vô sự.”

Tu bản thân trong khi phối hợp

Sư phụ Lý Hồng Chí giảng rằng:

“Hiện nay từng phút từng giây đều rất quan trọng; bỏ lỡ mất đoạn thời gian này rồi, là sẽ bỏ lỡ mất tất cả. Lịch sử sẽ không lặp lại nữa; lịch sử của vũ trụ, lịch sử của tam giới đã trải qua bao nhiêu như thế, niên đại lâu dài như thế; chúng sinh đều đang đợi gì đây? Đều đang sống ở nơi này vì điều gì vậy? Đều đang đợi [để đến] mấy năm nay mà thôi!” (Giảng Pháp tại Pháp hội Atlanta năm 2003)

Trên một chiếc xe máy, tôi và một học viên khác đã đi khắp thành phố của chúng tôi và phân phát hơn 20.000 cuốn tài liệu. Tôi rất ngạc nhiên rằng chúng tôi có thể làm được nhiều như vậy!

Nghĩ về việc chúng tôi làm được điều đó như thế nào, tôi tin rằng đó chính là nhờ chính niệm của chúng tôi. Hai lần đầu, tôi lái xe đi hơn trăm cây số, nhưng sau khi về nhà vẫn làm thêm được nhiều tài liệu.

Các chuyến đi khác cũng phải chạy xe hơn 50 km. Lúc đầu, tôi cảm thấy thực sự mệt mỏi. Nhưng sau khi đột phá quan niệm con người đó, tôi không còn cảm thấy khó khăn và mệt mỏi nữa. Các học viên khác giống như tấm gương phản chiếu nhiều thiếu sót của tôi.

Hai học viên khác đã làm việc cùng tôi. Học viên Minh (bí danh) trầm tĩnh và kiên định làm các việc; trong khi học viên Nam (bí danh) làm các việc nhanh gọn và có thể phân phát được nhiều tài liệu hơn trong thời gian ngắn hơn.

Sau khi tôi làm việc với Nam một vài lần, tôi có thể cảm thấy rằng Minh quá chậm khi tôi phối hợp lại với cô ấy. Có lần tôi chia sẻ với học viên Minh rằng tôi nghĩ cô ấy nên bắt kịp tốc độ phân phát tài liệu như thế nào.

Sau khi cô ấy đưa ra lời giải thích, tôi bắt đầu bớt lời hơn. Sau đó, tôi ngay lập tức nhận ra mình đã không đúng.

Tôi biết mình cần phải đối xử từ bi với các học viên khác. Trong quá trình phối hợp với những học viên khác, tôi nhận thấy mình có nhiều khuyết điểm giống họ.

Tu luyện không phải là làm việc, nhưng chúng ta có thể buông bỏ các chấp trước của mình thông qua quá trình này. Những chấp trước đó là chướng ngại trong tu luyện của chúng ta.

Nếu tôi không thể buông bỏ chúng, chẳng phải tôi chỉ đang chứng thực bản thân sao? Tôi nên nhìn vào những mặt tích cực của các học viên khác, và xem những khuyết điểm đã biểu hiện ra của họ để hướng nội và tu bản thân.

Mặc dù tôi có một số mâu thuẫn với các học viên khác, nhưng chúng tôi vẫn có thể làm việc tốt cùng nhau và trở về nhà an toàn mỗi khi chúng tôi ra ngoài. Tôi muốn làm việc với họ nhiều hơn, hợp thành một chỉnh thể, có trách nhiệm giúp mọi người minh bạch chân tướng, và sống đúng với sự cứu độ từ bi của Sư phụ!

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/2/19/421086.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/5/5/192182.html

Đăng ngày 13-07-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share