Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-04-2021] Vài ngày trước, một cảnh sát địa phương đã đến nhà tôi. Anh ta nói rằng anh ta cần phải thực hiện một mệnh lệnh từ Ủy ban Chính trị và Pháp luật, trong đó yêu cầu tất cả các học viên Pháp Luân Đại Pháp phải ký một cam kết. Anh ta nói rằng sau khi ký, họ sẽ không làm phiền các học viên nữa và tất cả thông tin liên quan đến tên của học viên sẽ bị xóa. Các học viên sau đó có thể tự do tu luyện ở nhà, và không ai quan tâm.

Một cam kết dối trá

Viên cảnh sát đưa cho tôi một tờ cam kết. Tôi muốn đọc nó, và sau đó giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho anh. Nhưng các chữ quá nhỏ và tôi không thể nhìn rõ. Viên cảnh sát nói rằng anh ta sẽ đọc nó cho tôi. Anh ta đọc phần đầu rất nhỏ, và sau đó anh tiếp tục bằng một giọng rất bình thường. Tôi đã yêu cầu anh ta đọc lại phần đầu, nhưng tôi vẫn không thể nghe rõ được. Vì vậy, tôi đã lấy tờ cam kết từ anh ta và cố gắng đọc.

Tôi nheo mắt lại và thấy từ “tà giáo.” Tôi nói: “Ai là tà giáo?” Anh ta nói: “Nó không phải nói các vị là tà giáo. Bà không cần lo lắng về điều đó. Miễn là bà không tham gia tà giáo là được rồi.” Tôi đặt câu hỏi: “Không, anh phải nói rõ điều này. Anh không được chơi chữ. Như vậy chẳng phải đang lừa gạt chúng tôi sao?” Anh ta nói: “Đừng hiểu nó theo nghĩa đen. Miễn là bà kiên định vào đức tin của mình, còn việc viết ra vài từ có sao đâu? Nếu bà không ký, thực sự sẽ rất rắc rối trong tương lai. Hàng tháng bà sẽ phải đến đồn cảnh sát để điền các mẫu đơn. Bà thực sự nên ký nó, và nó sẽ giúp cả hai chúng ta đỡ rắc rối.”

Tôi nói: “Không có gì là đơn giản cả. Nếu việc ký kết điều gì đó không phải là một vấn đề lớn, thì tại sao chính quyền cộng sản lại tốn nhiều công sức như vậy, sử dụng lực lượng cảnh sát của cả nước để gây rắc rối cho cả các anh và chúng tôi?”

Sau đó, em gái tôi đi ngang qua. Vì sợ cảnh sát sẽ đến sách nhiễu tôi trong tương lai, cô ấy nói: “Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện tuyệt vời. Cam kết này không đề cập đến việc Pháp Luân Đại Pháp là tà giáo. Chị chỉ cần ký tên hứa rằng chị không thực hành tà giáo. Anh ta đã nói rằng nếu chị ký, không ai sẽ quan tâm nếu chị luyện nó ở nhà. Nếu chị không muốn ký, em có thể ký cho chị.”

Viên cảnh sát lập tức chia sẻ suy nghĩ của mình: “Cũng được. Cô có thể ký thay.” Tôi nói: “Không. Đó là việc của chị và chị phải là người quyết định. Chị không cần em ký thay chị. Pháp Luân Đại Pháp luôn là hợp pháp ở Trung Quốc. Nếu tôi ký nó, điều đó không chỉ hủy hoại tôi mà còn hủy hoại các anh nữa.” Viên cảnh sát nói: “Bà không cần lo cho chúng tôi. Chúng tôi không sợ.” Tôi nói: “Công việc của các anh là bắt giữ người xấu. Nhưng các anh đang vi phạm pháp luật khi sách nhiễu chúng tôi. Các anh đang thực hiện mệnh lệnh sai trái của kẻ đứng trên luật pháp.”

Anh ta nói: “Không có luật tuyệt đối như vậy. Pháp luật chỉ là ý chí của giai cấp thống trị. Họ có thể đưa ra luật theo bất cứ cách nào họ muốn.” Tôi hỏi anh ta: “Vậy thì Trung Quốc có còn là một quốc gia của luật pháp và trật tự không? Nếu ngay cả những người thực thi pháp luật như các anh cũng nghĩ như vậy, thì liệu đất nước này còn có hy vọng?” Sau đó anh ta cầm bản cam kết và rời đi.

Phủ nhận cựu thế lực

Tôi đã học Pháp sau khi anh ta rời đi. Sư phụ giảng:

“Tất nhiên, chúng ta không thừa nhận hết thảy những gì mà cựu thế lực an bài; tôi, là Sư phụ, cũng không thừa nhận, các đệ tử Đại Pháp đương nhiên cũng đều không thừa nhận. (vỗ tay) Nhưng thế nào đi nữa chúng đã làm những điều mà chúng muốn làm; các đệ tử Đại Pháp càng cần phải làm tốt hơn nữa, khi cứu độ chúng sinh thì cũng tu bản thân mình cho thật tốt. Trong ma nạn mà chư vị gặp phải khi tu luyện thì cần phải tu bản thân mình, phải xét bản thân mình; đó không phải là thừa nhận ma nạn mà cựu thế lực an bài [và] cần làm sao thực hiện tốt trong những an bài của chúng; không phải là như thế. Ngay cả bản thân sự xuất hiện của cựu thế lực cũng như an bài của chúng thì chúng ta thảy đều phủ định, đều không thừa nhận sự tồn tại của chúng. Chúng ta phủ định hết thảy những gì của chúng từ căn bản; [chỉ] khi phủ định và bài trừ chúng thì hết thảy những gì chúng ta thực hiện mới là uy đức. Không phải là tu luyện trong những ma nạn mà chúng tạo thành, mà là khi không thừa nhận chúng thì chúng ta cũng đang tiến bước thật tốt trên con đường của mình; không thừa nhận ngay cả việc tiêu trừ biểu hiện ma nạn của bản thân chúng. (vỗ tay) Như vậy từ góc độ đó mà xét, thì những sự việc trước mắt chúng ta chính là phủ định toàn bộ cựu thế lực. Về biểu hiện tranh giành khi chúng đang chết, thì tôi cùng các đệ tử Đại Pháp cũng không thừa nhận.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Chicago năm 2004)

Chúng ta không thể thừa nhận cái gọi là chiến dịch “xóa sổ” của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Chúng ta không thể thừa nhận bất kỳ đe dọa tà ác nào đối với chúng ta.

Tất cả những gì chúng ta nên tập trung vào là cứu độ chúng sinh và hướng nội khi gặp vấn đề. Chúng ta cần tìm chấp trước và quan niệm ẩn giấu của bản thân. Chúng ta cần phải đào sâu để tìm ra những thứ không chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, loại bỏ những quan niệm hình thành do văn hóa Đảng độc hại, và để tâm cảnh của chúng ta trở lại trạng thái của Thần.

Tại sao ĐCSTQ muốn ép chúng ta ký? Tại sao họ lại nói rằng sau khi chúng ta ký, nó sẽ được tính là “xóa sổ” và chúng ta có thể luyện tập ở nhà từ bây giờ? Kiểu logic lưu manh gì vậy? Đầu tiên họ đưa các học viên Pháp Luân Đại Pháp vào danh sách đen bằng việc vi phạm quyền cá nhân của chúng ta. Bây giờ, sử dụng danh sách đen này họ lại tiếp tục vi phạm quyền cá nhân của các học viên Đại Pháp, cố gắng buộc chúng ta từ bỏ tín ngưỡng của mình để được loại bỏ khỏi danh sách. Đây thực sự là một logic lưu manh. Nó đang thực sự lừa gạt và hủy hoại chúng ta.

Trên thực tế, ĐCSTQ không sợ mọi người nói dối. Đôi khi nó thậm chí còn buộc người khác phải nói dối. Ví dụ, trong cuộc vận động “Đại nhảy vọt”, Đảng khuyến khích người dân nói dối. Nói dối càng lớn thì Đảng càng khen ngợi, khen thưởng kẻ dối trá. Tại sao? Nó buộc con người phải từ bỏ nhân tính, đánh mất đạo đức, xa rời những lời dạy của Thần, và phản bội sự thật.

Nói dối không phải là việc tốt

Cái bẫy hiện tại mà ĐCSTQ dành cho các học viên Pháp Luân Đại Pháp chỉ là khiến các học viên Đại Pháp nói dối Thần và phản bội Sư phụ. Nó đang nhắm vào những học viên lo sợ bức hại, nhưng không muốn từ bỏ tu luyện. Chúng ta không được để bị lừa.

Thông qua trao đổi với viên cảnh sát, tôi đã nhận ra thiếu sót của mình và có nhận thức mới về việc “không phối hợp với tà ác.” Tôi nhận ra rằng mình cần thay đổi suy nghĩ từ một người chống cự sang khoan dung và từ bi. “Không phối hợp” không chỉ có nghĩa là phủ định trên bề mặt, mà chúng ta phải cho họ biết lý do tại sao chúng ta phủ định, để họ hiểu điều đó và trong tương lai họ sẽ không tham gia bức hại nữa. Đó chính là đang từ bi cứu độ họ.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/4/22/423613.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/5/10/192280.html

Đăng ngày 01-07-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share