[MINH HUỆ 7-11-2006] Thượng Vĩ năm nay 14 tuổi. Khi cháu lên 12 tuổi, mẹ cháu, bà Yang Zhonghong, bị bắt và bị đưa đến Sở Cảnh sát Zhendongshan tại thành phố Lushuihe, Baishan, tỉnh Cát Lâm, vì bà bị Tang Longping báo cáo là một học viên Pháp Luân Công. Tại sở cảnh sát, họ quất Thượng Vĩ bằng xích sắt không gỉ phi 12 và cố buộc thằng bé nói ra chỗ mà mẹ nó đi lấy tài liệu giảng thanh chân tướng. Họ quất nó cho đến khi nó đầy vết thương, nhưng bé Thượng Vĩ cắn môi chịu đau và không phản bội một học viên Đại Pháp nào.

Mẹ nó bị kêu án bất hợp pháp một năm rưỡi lao động cưỡng bách. Trong thời gian đó, cha của Thượng Vĩ, vừa làm cha vừa làm mẹ, chăm sóc cho nó và em gái nó. Thượng Vĩ cũng chăm sóc cho em gái hai tuổi của nó. Khi cha nó không có ở nhà, nó nấu ăn và giặt ủi, và hành động như một người đàn ông đã lớn khôn.

Hai năm dài cuối cùng qua đi, và mẹ nó trở về nhà. Cả nhà lại đoàn tụ. Không ai ngờ mẹ nó lại bị người ta đi báo cáo nữa trong khi bà đang làm sáng tỏ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp với vợ của Xu Jinhu, một viên chức cảnh sát tại Sở Cảnh sát Thành phố Lushuihe. Ngày 19 tháng chín 2006, mẹ nó lại bị bắt và mang đi Trại giam Fusong.

Học Pháp Luân Đại Pháp và làm người tốt có gì sai đâu? Làm sáng tỏ sự thật để cho người khác có thể làm người tốt có gì sai đâu? Bệnh của mẹ nó được trị lành nhờ tập Pháp Luân Đại Pháp, và đời sống của họ được tiến bộ. Đó là những lợi ích của việc học Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi nó đã suy nghĩ kỹ, Thượng Vĩ quyết định đi đến sở cảnh sát để làm sáng tỏ sự thật và kêu cảnh sát thả mẹ nó ra. Khi nó đến sở cảnh sát, nó không ngờ là các viên chức vô lý trí. Họ mắng nó và dẫm đạp lên nó. Chiếc áo khoác ngoài của Sheng Wei bị xé rách, và gò má của nó bị các viên chức đá sưng vù. Nó đã nghĩ nó sẽ tìm ra một hoàn cảnh mà nó có thể bênh vực sự vô tội của mẹ nó. Nó không bao giờ nghĩ là các cảnh sát còn tàn bạo hơn là cướp. Sau khi cuộc đánh đập tàn bạo, bốn viên chức chụp lấy tay và chân của nó và thảy nó lên một xe cảnh sát. Sheng Wei chống lại với tất cả sức mạnh của nó, nhưng làm sao nó thắng được bốn người cảnh sát? Trong xe cảnh sát, họ nắm tóc nó. Họ đè nó sát cánh cửa xe để giữ nó cho đến khi về đến nhà nó.

Ngày hôm sau, không bị sợ bởi sự tàn bạo, Thượng Vĩ lại đi đến Sở Cảnh sát Huyện Fusong. Lần này nó đứng trên hành lang của văn phòng sở cảnh sát và nói với mọi người cảnh sát đánh nó như thế nào. Cuối cùng các viên chức la lên, “Ngừng đi! Chúng tôi sẽ thả mẹ cháu ra ngày thứ tư.”

Thượng Vĩ và cha nó tranh đấu không ngừng trong một tháng và luôn đi đến sở cảnh sát, các dân biểu, công tố, và Văn phòng Khiếu nại của Toà án Huyện để làm sáng tỏ sự thật. Tà ác không thể thắng chính. Thượng Vĩ, mẹ nó, và gia đình nó cuối cùng được đoàn tụ.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2006/11/7/141944.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2006/11/20/80107.html

Đăng ngày 22-11-2006; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share