Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 05-02-2021] Tôi là một tài xế lái xe taxi. Khi dịch virus Trung Cộng (virus corona) phát tán khắp Trung Quốc, có rất ít người thuê tôi lái xe. Vào một buổi sáng, tôi dành vài tiếng đồng hồ để lái xe xung quanh, hy vọng tìm được việc làm. Nhưng không có ai gọi cả. Ngay trước khi tôi quyết định quay về nhà thì có ai đó đã gọi cho tôi đặt xe.

Vài phút sau, người khách hàng gọi lại cho tôi và nói rằng anh ấy bị sốt và muốn đi đến bệnh viện. Anh ấy hỏi liệu tôi có muốn tiếp tục chở anh đi hay không. Vào thời điểm đó, hầu hết các tài xế taxi đều e sợ khi để người nào đó bị sốt bước lên xe của họ. Tôi lưỡng lự vài giây trước khi trả lời rằng tôi sẽ chở anh đến bệnh viện.

Trên đường đến đón anh ấy tôi cảm thấy lo lắng: Nếu anh ấy bị nhiễm virus thì sao? Tôi liên tục trấn an bản thân rằng: Là một đệ tử Đại Pháp chân chính đã có Sư phụ Lý bảo hộ, tôi không nên lo sợ virus. Nhưng chuyện gì sẽ xảy ra với những khách hàng tiếp theo của tôi? Với những suy nghĩ đang lởn vởn trong đầu, tôi đã lái xe đến điểm đón khách.

Người khách này đúng là đã bị ốm. Anh ấy đang ho và còn bị sốt. Tôi bắt đầu lo lắng. Sau đó tôi nghĩ: “Đây chính là cơ hội để thức tỉnh lương tri của anh ấy. Tôi phải nói cho anh biết chân tướng Pháp Luân Công”.

Anh ấy cảm ơn tôi vì đã chở anh đi mặc dù tình trạng của anh ấy xấu như vậy. Tôi nói không chút do dự: “Tôi muốn hỏi anh rằng liệu anh đã từng nghe nói đến tam thoái bảo bình an chưa?”

Khi anh nói rằng chưa từng nghe thì tôi đã tiếp lời: “Thoái xuất khỏi ĐCSTQ sẽ cắt đứt liên hệ của anh với nó. Anh đã từng gia nhập đảng cộng sản và các tổ chức liên đới của nó chưa?” Anh ấy nói mình đã vào đoàn khi còn trẻ. Tôi nói: “Tôi có thể giúp anh thoái đoàn bằng một hoá danh để bảo vệ danh tính”. Anh ấy đã đồng ý.

Tôi cũng nói với anh về Pháp Luân Công và khuyên anh nhẩm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Tôi nói: “Niệm chín chữ chân ngôn sẽ có ích cho sức khoẻ của anh”. Tôi tiếp tục giảng cho anh về Vụ tự thiêu giả ở Thiên An Môn và Pháp Luân Công đang hồng truyền trên khắp thế giới như thế nào. Anh ấy có vẻ tiếp thu khá dễ dàng.

Trước khi anh rời đi, tôi đã tặng cho anh một lá bùa với cửu tự chân ngôn in trên đó. Tôi đề nghị anh giúp truyền rộng chân tướng và khích lệ nhiều người hơn thoái đảng. “Việc viết chữ “thoái đảng” trên các đồng nhân dân tệ là một cách tiếp cận tốt. Nó không tốn kém lại đỡ nhọc sức. Việc làm đó sẽ giúp anh và những người khác có một tương lai tươi sáng”. Anh ấy nói: “Tôi biết rồi, cảm ơn anh”.

Sau khi anh ấy đi khỏi, tôi nhận được một chuyến đặt xe khác nhưng tôi nghĩ trước tiên cần làm sạch kỹ xe của mình để đề phòng ảnh hưởng tới vị khách kế tiếp. Tôi cũng nghĩ rằng sự đảm bảo an toàn nhất chính là để các khách hàng của mình biết chân tướng Pháp Luân Đại Pháp và khích lệ họ nhẩm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Sau vài lời hàn huyên với vị khách kế tiếp, tôi nói với anh ấy về xu hướng thoái đảng và hỏi anh ấy đã từng tham gia bất kỳ tổ chức cộng sản nào chưa. Anh ấy trả lời mình là một đảng viên. Tôi nói: “Ngày nay con người ta lấy việc vào đảng làm một phương tiện để truy cầu một cuộc sống tốt đẹp. Nhưng không ai còn tin vào những tuyên truyền của nó nữa, kể cả các quan chức trong đảng”. Tôi giải thích về việc thoái đảng và gợi ý cho anh một hoá danh. “Anh không cần làm gì hay trả một khoản phí nào cả. Nhưng anh sẽ được các sinh mệnh trên cao tầng ban phước lành và miễn nhiễm với các tai ương cũng như đại dịch”, tôi nói. Anh ấy đã tiếp nhận lời khuyên của tôi và thoái đảng.

Người đặt chuyến xe tiếp theo của tôi là một gia đình ba người. Tôi cầu xin Sư phụ ban cho tôi trí huệ để tìm ra cách tiếp cận đúng để trò chuyện với họ. Sau khi họ lên xe, tôi nói: “Hiện nay chính phủ đã đóng cửa đường lộ và phong toả tiểu khu, các nhân viên đang cố gắng tiến hành mọi phương pháp để giữ chúng ta trong bóng tối. Khi 8 bác sĩ bắt đầu tiết lộ cho mọi người chuyện gì đang diễn ra thì cảnh sát đã cố bắt giữ họ. Chính phủ đã buông lời hoang ngôn rằng đã kiểm soát được virus khi việc đó là không thể và nói không có lây nhiễm khi nó đã lây nhiễm quá nhiều”. Tôi cũng nhắc đến Đại Cách mạng văn hoá và Vụ tự thiêu giả ở Thiên An Môn để làm chứng cứ cho thấy ĐCSTQ xấu xa như thế nào. “Miễn là trong tâm bạn đồng ý cắt đứt liên hệ với các tổ chức của đảng thì bạn sẽ được bình an trước các thảm hoạ lớn”. Tất cả gia đình họ đã đồng ý thoái đảng.

Rất nhanh sau đó, tôi đã giảng chân tướng thành công cho khách hàng thứ tư và giúp anh ấy thoái đảng.

Đó là một trong những ngày hạnh phúc nhất trong đời tôi. Tôi đã giảng chân tướng cho tất cả khách hàng, và họ đã cắt đứt liên hệ của bản thân với ĐCSTQ. Tôi ước gì mình có thể làm điều giống như vậy hàng ngày.

Ban đầu tôi không định viết ra những dòng này mãi cho đến gần đây tôi đã nằm mộng thấy mình quay trở về trường cấp hai. Tất cả bạn học của tôi đang làm một bài kiểm tra, trong khi tôi chỉ nhìn chằm chằm vào tờ giấy thi mà không có một gợi ý nào. Sau đó một giọng nói vang lên: “Con hãy làm tốt nhất có thể”. Và thế là tôi bỗng có câu trả lời cho mình. Sau khi thức dậy, tôi nhận ra Sư phụ đã điểm hoá cho mình viết ra trải nghiệm này. Con xin cảm tạ sự chỉ dẫn của Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/2/5/419236.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/2/23/191080.html

Đăng ngày 01-04-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share