Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 24-10-2020] Một ngày sau khi đi làm về, một vài bạn cùng lớp, đồng nghiệp và bạn tốt của tôi bất ngờ đến nhà tôi. Một số người trong số họ đã minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và đã thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Họ nghe nói tôi bị tố cáo với trường đại học vì đã giảng chân tướng cho các đồng nghiệp, nên họ lo lắng rằng tôi có thể mất việc hoặc thậm chí bị bỏ tù nếu không từ bỏ đức tin của mình. Vì vậy, với ý tốt, họ quyết định đến vào tối hôm đó để thuyết phục tôi từ bỏ đức tin của mình. Tôi chỉ mỉm cười và nói: “Cảm ơn lòng tốt của mọi người. Tôi biết rõ hơn mọi người ĐCSTQ tà ác như thế nào. Tuy nhiên, tu luyện Đại Pháp không phải là bất hợp pháp. Chúng ta không sai khi làm người tốt. Những người đã thực thi quyết định sai lầm mới là sai. Vì vậy, tôi sẽ kiên định với đức tin của mình và không bao giờ từ bỏ tu luyện.”
Tôi là phó giáo sư tại một trường đại học. Tôi chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp trong cuộc sống hàng ngày để làm một người tốt. Tôi làm việc chăm chỉ và hầu như không nghỉ ngơi vào cuối tuần. Đồng thời, ghi nhớ mình là đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp, tôi tìm mọi cơ hội để giảng chân tướng và cứu độ chúng sinh.
Sau hai cuộc nói chuyện với bí thư Đảng ủy tại nơi làm việc, ông ấy đã đe dọa báo cảnh sát vì tôi không từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói: “Tự do tín ngưỡng là quyền mà Hiến pháp trao cho tôi. Tôi có tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hay không là tự do cá nhân của tôi; ông không có quyền can thiệp. Việc báo cảnh sát hay không là do ông quyết định. Nhưng tốt hơn hết là ông không nên tiếp tay cho việc ngược đãi hay bức hại những người tốt.” Sau đó tôi tiếp tục chuẩn bị bài và giảng dạy như bình thường.
Những lúc rảnh rỗi, tôi tăng cường chính niệm của mình, tẩy tịnh trường không gian và loại bỏ chấp trước sợ hãi. Tôi minh bạch rằng mình chỉ nghe theo Sư phụ Lý Hồng Chí, và không thừa nhận bất kỳ an bài nào khác. Bất kỳ ai khác an bài cho tôi đều là đang phạm tội. Tôi tăng cường chính niệm của mình và phủ nhận bức hại.
Vào thời điểm đó, vợ tôi (cũng là một học viên), đã về quê để chăm sóc cha đang bị bệnh nặng. Tôi không nói cho cô ấy biết rằng tôi bị tố cáo, vì tôi không muốn cô ấy lo lắng cho tôi. Khi con gái tôi đang sống ở nước ngoài biết tin, cháu lo lắng và muốn tôi nhanh chóng rời Trung Quốc. Tôi bảo cháu rằng tôi sẽ không rời Trung Quốc, vì không có gì nguy hiểm cả. Tôi không thể chạy trốn bây giờ. Ngoài ra, đây là chiến trường chính trong cuộc chiến chính tà. Có những điều tôi muốn làm và những người tôi muốn cứu, vì vậy tôi không thể rời đi. Con gái đồng ý với tôi và nói: “Con sẽ phát chính niệm cho bố. Con cũng sẽ nhờ các học viên khác phát chính niệm cho bố. Bố không đơn độc, vì chúng ta là một chỉnh thể. Có Sư phụ có Pháp, sẽ không xảy ra bất kỳ vấn đề gì.” Phản ứng của cháu giống hệt như suy nghĩ và nhận thức của tôi.
Một vài ngày sau, phó trưởng khoa nói với tôi rằng học kỳ tới tôi sẽ không đứng lớp nữa; thay vào đó, cô ấy muốn tôi dịch một số tài liệu. Tôi nói với cô ấy rằng tôi không quan tâm làm công việc gì. Nhưng tôi bổ sung, nói một cách nghiêm khắc, rằng không ai có quyền tước quyền đứng lớp của tôi, vì tôi không làm bất kỳ điều gì bất hợp pháp hay vi phạm bất kỳ quy định nào của trường. Cô ấy nói rằng cô hiểu. Sau đó tôi nghe nói Đảng ủy trường đại học đã yêu cầu trường tự xử lý sự việc sau khi tôi bị tố cáo lên cấp trường đại học.
Trong khi vẫn đang giảng dạy, tôi đã giảng chân tướng cho nhiều giảng viên các khoa, chẳng hạn như hiệu trưởng, phó trưởng khoa, các giáo sư, giảng viên và phó giáo sư. Một số người đã thoái ĐCSTQ sau khi tôi nói chuyện với họ chỉ một lần. Một số người đã thoái sau khi tôi nói chuyện lần thứ hai hoặc nhiều lần. Một số người vẫn chưa thoái, nhưng hầu hết họ đều tiếp nhận tài liệu giảng chân tướng và USB có mang thông tin chân tướng.
Điều đặc biệt đáng nói là Bí thư Đảng ủy hiện đang tố cáo tôi từng gián tiếp giúp đỡ tôi. Một vài năm trước, cảnh sát địa phương đến trường đại học của tôi nói rằng có người đã tố cáo tôi. Bí thư Đảng đã nói với cảnh sát rằng tôi là người tốt và không cho họ vào trường. Đây là những gì tôi nghe từ những người khác. Trước đây tôi từng nghĩ đến việc giảng chân tướng cho ông ấy, nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội tốt để thực hiện. Đây là thời điểm để làm việc này!
Trong cuộc nói chuyện đầu tiên, bí thư Đảng đã yêu cầu tôi từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã nhân cơ hội này để giảng cho ông ấy chân tướng cơ bản về Đại Pháp. Tuy nhiên, tôi đã không giữ vững tâm tính của mình và tranh cãi với ông. Trong buổi nói chuyện thứ hai, tôi giải thích thêm rằng tà Đảng đang bức hại người tốt. Ông nói rằng ngay cả người tốt cũng không được phép tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vì trường đại học thuộc về ĐCSTQ, và là một nhà giáo dục, tôi phải vâng lời ĐCSTQ. Tôi nói rằng tôi không phải là Đảng viên. Ông nói với tôi rằng điều đó cũng không tác dụng.
Khi học kỳ tiếp theo đến, tôi được sắp xếp để làm công việc [chuẩn bị] trước kiểm toán ở văn phòng, thực chất là một công việc văn phòng. Môi trường làm việc của tôi đã thay đổi, nhưng tôi vẫn là một người tu luyện Đại Pháp. Mặc dù khối lượng công việc của tôi rất nặng, nhưng tôi sẽ tiếp tục tuân thủ nghiêm ngặt các tiêu chuẩn của người tu luyện: Đó là, tôi sẽ làm việc chăm chỉ và sẵn lòng trợ giúp khi được yêu cầu, bất kể tôi phụ trách văn phòng hay tu sửa lớp học v.v.. cũng sẽ không nhận lời mời ăn tối từ đơn vị thi công hoặc nhận bất kỳ khoản tiền boa/hoàn tiền (hối lộ) nào mà họ đưa ra. Nếu điều gì đó không thể từ chối, tôi sẽ quyên góp nó dưới danh nghĩa của bên chào hàng để làm tài liệu giảng chân tướng. Đồng thời, tôi sẽ giảng chân tướng cho mọi người và giúp hầu hết họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Cuộc sống của tôi vậy là rất viên mãn. Trong thời gian rảnh rỗi, tôi học Pháp và đọc các bài viết trên Minh Huệ. Trong giờ nghỉ trưa, tôi phát chính niệm hoặc giảng chân tướng.
Tôi đã giảng chân tướng cho hầu hết các đồng nghiệp trong văn phòng của mình. Một số đã nhận ổ USB, và một số thậm chí còn nhận sách Chuyển Pháp Luân. Tôi thường giảng chân tướng trực diện trong văn phòng, vì vậy họ sẽ không phải lo lắng về việc bị tố cáo và điều đó sẽ không ảnh hưởng đến công việc và sự thăng tiến của họ.
Chấp trước vào tâm sợ hãi, tâm tranh đấu và những chấp trước khác của con người đã bộc lộ ra trong quá trình giảng chân tướng. Tôi đã loại bỏ những chấp trước này bất cứ khi nào tôi tìm ra chúng. Tôi đã gặp phải nhiều phản hồi khác nhau khi giảng chân tướng cho các đồng nghiệp của mình. Một số không cho tôi nói bất cứ điều gì; một số không đồng tình hoặc thậm chí phản đối những gì tôi nói; một số nghĩ rằng tôi đang làm chính trị và chế nhạo tôi; một số khuyên tôi nên cẩn thận, v.v.. Bất kể chuyện gì xảy ra, tôi cũng không quên làm tròn bổn phận của mình là một đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp: giảng chân tướng và cứu độ chúng sinh. Trong khi đó, tôi cũng cố gắng loại bỏ các chấp trước người thường và đồng hóa với Đại Pháp.
Giảng chân tướng cho người thân và bạn bè
Một trong những người hướng dẫn của tôi là một giáo sư nổi tiếng. Ông là Đảng viên lâu năm. Ông làm việc với vai trò là một nhà tư vấn chính phủ và thích được đối xử như một chuyên gia. Người đàn ông cao tuổi này đã sống ngay thẳng cả đời mình, ông rất khó chịu trước sự suy thoái và hỗn loạn của đạo đức hiện nay, những hành vi xấu đang diễn ra, chẳng hạn như tham nhũng trong trường học và gian lận trong học tập.
Khi lần đầu tiên giảng chân tướng cho ông, ông đã không thoái Đảng, nhưng ông nhận một USB giảng chân tướng, ông nói rằng ông đồng ý với những nội dung trong USB. Ví dụ, cái gọi là “ba năm thiên tai” thực chất là thảm họa do con người tạo ra. Quê ông là vùng đất có nhiều cá và lúa gạo. Nhưng khoảng 300.000 người đã chết đói trong năm đó. Người hướng dẫn của tôi đã trải qua nhiều cuộc vận động chính trị mà ĐCSTQ tà ác đã thực hiện kể từ khi lên nắm quyền. Ông biết ĐCSTQ tà ác như thế nào, nhưng ông sợ và lo lắng. Sau đó tôi tiếp tục giảng chân tướng cho ông, cuối cùng ông đã lựa chọn đúng đắn giữa thiện và ác – chọn thoái ĐCSTQ.
Khi ông bị ốm, tôi khuyên ông niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” để giúp ông hồi phục và giữ gìn sức khỏe. Ông đã đồng ý làm như vậy. Cả gia đình ông đều tin tưởng tôi và nhờ tôi giúp đỡ mọi vấn đề trong cuộc sống hàng ngày. Một số người cho rằng tôi là con trai hoặc người thân của ông.
Bất cứ khi nào có cơ hội, tôi đều giảng chân tướng cho các bạn học cũ của mình, bất kể bạn học từ thời tiểu học, trung học, đại học hay cao học; bất kể giàu hay nghèo. Một số người họ đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ, một số tiếp nhận tài liệu giảng chân tướng và ổ USB. Tôi bảo họ đọc kỹ, sau đó chuyển tài liệu cho người nhà của họ đọc, tôi nói với họ cách thoái ĐCSTQ để được bình an.
Để tạo cơ hội cho việc cứu độ chúng sinh, mỗi khi đi ăn cùng bạn bè đồng nghiệp, tôi đều tình nguyện đến đón và đưa họ về nhà. Tôi luôn mang theo các tài liệu giảng chân tướng, đĩa DVD Cửu Bình, cuốn “Mục đích cuối cùng của chủ nghĩa cộng sản”, và một USB giảng chân tướng, một tấm bùa hộ mệnh và các tài liệu khác khi tôi đi ăn tối cùng bạn bè. Trước bữa tối, tôi cố gắng giảng chân tướng cho từng người một hoặc tặng tài liệu cho tất cả họ. Khi nâng ly chúc mừng tại bàn ăn tối, tôi nâng cốc rằng lấy Chân-Thiện-Nhẫn làm nguyên tắc làm người chính là người tốt. Được Sư phụ từ bi bảo hộ, một số bạn bè và bạn học của tôi đã thoái xuất ĐCSTQ và tiếp nhận tài liệu. Mặc dù một số người họ không thoái, nhưng họ vẫn chấp nhận các tài liệu chân tướng và ít nhất đã được nghe chân tướng.
Một số người thân của tôi tâm tính tốt đã thoái ĐCSTQ, nhưng họ không thực sự minh bạch chân tướng. Trong nhiều năm qua, giúp người khác minh bạch chân tướng là mục tiêu của tôi và điểm khởi đầu để tiếp tục giúp họ thoái Đảng. Tuy nhiên, việc giảng chân tướng cho người thân còn khó hơn nhiều. Một số người từ chối đọc tài liệu và thậm chí còn không cho phép tôi nói về nó.
Trong những năm qua, tôi đã nói chuyện với anh vợ tôi vài lần. Nhưng ông là người chịu ảnh hưởng nặng nề nhất của văn hóa Đảng tà ác, do đó ông là người cứng đầu nhất. Một lần, khi tôi ở nhà ông, ông đã rất giận tôi. Tôi giữ vững tâm tính của mình và nói với ông bằng ngữ khí bình tĩnh nhưng nghiêm túc: “Chúng ta là gia đình thân thiết và anh đã hơn 50 tuổi. Anh có thể đồng ý hoặc không đồng ý với những gì em nói, nhưng anh không thể vô lý như vậy.”
Cơn giận của ông dần nguôi đi, sáng hôm sau ông hẹn chúng tôi đi ăn sáng cùng nhau để cố gắng bù đắp một chút.
Tôi đã không thực sự tìm hiểu lý do tại sao ông không sẵn lòng tiếp nhận chân tướng. Sau đó, tôi bình tĩnh và hướng nội thấu đáo, nhận thấy nhiều vấn đề ở phía mình: Đầu tiên, tôi không xem người thân của mình là chúng sinh cần được cứu. Khi tôi muốn giúp họ minh bạch chân tướng, tôi có chấp trước vào tình rất mạnh đối với họ. Thứ hai, tôi không nhận ra rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp chúng ta là nhân vật chính trong xã hội ngày nay, vì chúng ta là đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp. Chúng ta không có quan hệ gì đến tiền bạc và địa vị xã hội. Thứ ba, tôi đã không phát chính niệm đủ và không loại bỏ các nhân tố gây can nhiễu ông. Thứ tư, tôi không có đủ tinh thần trách nhiệm và đủ chính niệm. Vì vậy, tôi thiếu tự tin và chủ động, không thể vượt qua sự bất an của mình và đạt được hiệu quả tốt. Thứ năm, tôi vẫn có tâm tranh đấu mạnh mẽ và vẫn còn tâm lý oán hận. Vì vậy, tôi không có đủ từ bi đối với họ. Tôi biết mình phải lập tức chính lại bản thân, loại bỏ những chấp trước cần loại bỏ, hoàn toàn buông bỏ tình và tu xuất từ bi.
Lần này tôi không nôn nóng, phát chính niệm và học Pháp nhiều hơn. Tôi đang chờ cơ duyên chín muồi, hết thảy đều tùy duyên; Tôi tin rằng Sư phụ sẽ cho mình cơ hội. Một đêm khi tôi ở một mình với anh vợ, anh lại không cho tôi giảng chân tướng. Tôi không để anh làm dao động và nói: “Em chỉ nói cho anh biết tà Đảng thực sự là gì và nó đã làm những việc đáng xấu hổ như thế nào. Em không định bảo anh phải nổi dậy chống lại nó. Hơn nữa, ĐCSTQ được những người nộp thuế hỗ trợ. Anh có nghĩ việc chúng ta không có quyền bình luận về nó là việc hợp lý không? Nó giống như việc cha mẹ dành tiền và công sức để nuôi dạy con trai; thì dù đứa con trai này có làm điều xấu xa gì đi nữa thì cha mẹ cũng không có quyền nói về nó. Thế có đúng không?” Ông bật cười khi nghe điều này, và nói: “Thực ra, Pháp Luân Đại Pháp khá tốt. Hãy xem em khỏe mạnh như thế nào sau khi luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ngày nào đó, em có thể dạy anh luyện công.”
Sau đó, tôi nhận ra rằng thời điểm tốt nhất để giảng chân tướng cho người thân là khi họ mời chúng tôi bữa tối chia tay sau khi chúng tôi đã dành thời gian bên nhau. Vì vậy, tôi đã phát chính niệm để thanh lý trường không gian của mình và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Trước khi khởi hành, tôi tận dụng cơ hội cuối cùng này để giảng chân tướng cho dì, chú và bảy người thân khác trong khoảng nửa giờ đồng hồ. Tất cả họ đều chăm chú lắng nghe. Vợ tôi cũng phát chính niệm trong thời gian đó.
Không lâu sau, tôi đã giảng chân tướng cho bảy hoặc tám người trong một đám cưới. Hai người trong số họ đã đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Trong quá trình này, tôi giảng chân tướng tùy thuộc vào mức độ họ có thể hiểu và cố hết sức để nghĩ đến mong muốn của họ trước. Kết quả tốt tự nhiên sẽ theo sau. Tại nơi tiếp đón, có hơn 10 người trong một bàn. Tôi nâng ly chúc mừng cặp vợ chồng mới cưới: chúc họ những lời chúc tốt đẹp, mong họ trân quý duyên phận, chăm sóc gia đình chu đáo và kính trọng những người cao tuổi của cả hai bên. Tôi đã nói chuyện từ góc độ Chân-Thiện-Nhẫn, khuyên họ hãy biết khoan dung cho những thiếu sót của nhau, đánh giá cao điểm mạnh của nhau và ghi nhớ nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Sau này, gia đình tôi bảo tôi rằng bài phát biểu của tôi là hay nhất. Tất nhiên, những gì tôi nói đều dựa trên Phật Pháp; đây là nguyên lý tối cao trong vũ trụ, và chính Sư phụ đã ban cho tôi trí huệ.
Quá trình giảng chân tướng đối với tôi thực sự là một quá trình tu luyện, bao gồm tu luyện tâm tính và loại bỏ các chấp trước. Học Pháp và luyện công là điều kiện tiên quyết và cơ sở để tu luyện tâm tính và giảng chân tướng. Tu luyện bản thân thật tốt rất quan trọng.
Đây là trải nghiệm tu luyện của cá nhân tôi. Xin chỉ ra bất kỳ điều gì không phù hợp.
[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác phát hành trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/10/24/414120.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/2/28/191171.html
Đăng ngày 31-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.