Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp bên ngoài Trung quốc

[MINH HUỆ 10-03-2021] Những năm qua, đặc biệt là thời gian gần đây, chúng ta thường thấy chia sẻ thể ngộ của các học viên về vấn đề thiên mục, những điều quan sát được, và dự ngôn về hình thức và thời điểm kết thúc tiến trình Chính Pháp. Tôi cho rằng chúng ta nhìn nhận và tiếp cận những vấn đề này như thế nào có thể có ý nghĩa quan trọng đối với con đường tu luyện của chúng ta.

Lẽ ra chúng ta đều phải học được nhiều bài học từ những vấn đề này và nhận ra không ai ngoài Sư phụ biết chính xác thời gian và địa điểm của các sự kiện liên quan đến Chính Pháp, và Sư phụ có thể thay đổi an bài Chính Pháp bất cứ lúc nào. Sư phụ có thể thay đổi bất cứ điều gì vào bất cứ lúc nào để cứu được nhiều chúng sinh hơn, và thúc đẩy nhiều học viên Đại Pháp đạt được yêu cầu của Sư phụ.

Ngoài ra, khi gặp những dự ngôn này, chúng ta phải tìm ra và tu bỏ những chấp trước nổi lên, chẳng hạn như chấp trước vào thời gian, chấp trước vào việc viên mãn, chấp trước vào sự an dật và thoải mái, tâm hoan hỷ.

Nếu chúng ta không mang theo chấp trước mà đọc những bài chia sẻ này và dựa trên Pháp thì chúng có thể có tác dụng tốt, mang đến hy vọng và là động lực cho việc tu luyện của chúng ta, giúp chúng ta tinh tấn hơn. Nhưng nếu chúng ta nhìn nhận bằng các loại chấp trước, thì chúng có thể khiến chúng ta giải đãi trong làm ba việc, đi đến cực đoan, mất niềm tin, thậm chí từ bỏ tu luyện.

Tôi nghĩ nếu chúng ta nhận định những chia sẻ này bằng quan điểm đúng đắn thì dù nghe nói còn một tháng, một năm, hay mười năm cũng không phải là vấn đề, mà nó còn giúp chúng ta làm ba việc tinh tấn và trí huệ hơn.

Ví dụ, nếu một giáo viên đột nhiên bảo chúng ta ngày mai có bài kiểm tra, chúng ta có thể có hai cách nghĩ. Cách nghĩ sai lầm là lo lắng, mất hy vọng và ngừng học hoặc làm những việc cực đoan vì sợ không đủ thời gian. Cách nghĩ đúng là khi nghe thấy điều này, chúng ta ý thức được cần phải nghiêm túc hơn, tận dụng thời gian còn lại và học bài chăm chỉ hơn; ngay cả khi chỉ còn một ngày, chúng ta cũng không nên bỏ lỡ ngày đó và nên cố gắng hết sức mình.

Ngoài ra, nếu vào ngày thi, giáo viên đột nhiên báo kỳ thi bị hủy và chúng ta có một tháng để học thì cũng không thành vấn đề và vẫn sẽ có hai cách nghĩ. Cách nghĩ sai lầm sẽ là cảm thấy thoải mái vì có nhiều thời gian hơn, giải đãi, lười biếng, mải chơi thay vì học bài và gác lại mọi thứ cho đến phút cuối, thậm chí nghĩ rằng kỳ thi sẽ bị hủy. Cách nghĩ đúng là trân quý vì chúng ta có nhiều thời gian hơn và nghĩ rằng, “Nếu đến giờ tôi làm chưa tốt, hoặc nếu tôi còn có bất kỳ thiếu sót nào, thì có lẽ có thêm hy vọng và tôi có nhiều thời gian hơn. Từ bây giờ, trong khoảng thời gian ngắn ngủi còn lại, tôi sẽ cố gắng hết sức và học thật tốt.”

Ví dụ, trong hai tháng qua, tôi nghe một số học viên nói rằng có thể chỉ còn chưa đầy một tháng nữa. Nhưng tôi không những không thấy khó chịu khi nghe tin này, mà còn khiến tôi tinh tấn làm ba việc hơn hai tháng trước. Tôi tinh tấn hơn trong tu luyện cá nhân, luyện công, học Pháp và giảng chân tướng.

Tôi không buồn và niềm tin của tôi không thay đổi khi những gì tôi nghe được từ học viên đó vẫn chưa xảy ra, và Chính Pháp vẫn chưa kết thúc. Mà là tôi biết ơn Sư phụ và vui mừng vì vẫn còn thời gian để có thể hoàn thành thệ ước của mình.

Khi đọc một bài chia sẻ thể ngộ về các dự ngôn về thời điểm kết thúc của Chính Pháp, tôi nghĩ: “Trước hết, không có gì là chắc chắn, và chỉ có Sư phụ biết mọi thứ, và Sư phụ biết điều tốt nhất sẽ xảy ra là gì. Thứ hai, nếu Sư phụ đã an bài cho chúng ta có nhiều thời gian hơn để làm ba việc, thì tôi nên biết ơn và làm ba việc tốt hơn và tinh tấn hơn trước. Thứ ba, cho dù là còn một ngày hay một trăm năm nữa, tôi vẫn tín Sư tín Pháp, và tôi sẽ cố gắng hoàn thành thệ ước của mình tốt hơn.”

Nếu chúng ta nhìn những sự kiện này từ một góc độ khác, chẳng phải tất cả những tình huống này đều là khảo nghiệm tâm tính và đức tin của chúng ta, để xem chúng ta nghĩ gì, chúng ta thực hiện như thế nào và tín Sư đến mức độ nào?

Khi chúng ta gặp tình huống chỉ còn chưa đầy một tháng, những suy nghĩ nào sẽ xuất hiện trong đầu? Chúng ta thực hiện như thế nào? Chúng ta có ngừng hoàn thành nghĩa vụ đối với xã hội, gia đình và công việc của mình với lý do thiếu thời gian không? Và khi không có gì xảy ra sau một tháng, chúng ta lại nghĩ như thế nào? Chúng ta có nghi ngờ và giải đãi, hay vẫn giữ tín tâm mạnh mẽ?

Bây giờ, chúng ta phải làm gì nếu phải đứng trước một tình huống khác có thể có hơn bảy năm nữa? Chúng ta có những suy nghĩ gì? Chúng ta thực hiện như thế nào? Chúng ta có trở nên buông lơi và thiếu động lực không? Liệu chúng ta có coi ý kiến và kinh nghiệm của các học viên là chân lý tuyệt đối và ngang với lời của Sư phụ không? Hay chúng ta xem thể ngộ của các học viên chỉ là nhận thức và quan điểm cá nhân tại tầng thứ của họ?

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/3/10/191342.html

Đăng ngày 13-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share