Bài viết của Thấm Vân
(Tiếp theo Phần 3)
[MINH HUỆ 18-08-2020] Bất kể y học có tiên tiến thế nào, một số căn bệnh vẫn tiếp tục tái phát. Có lẽ chỉ những người đã từng mắc bệnh mới thực sự hiểu được nỗi đau đớn và tuyệt vọng khi biết rằng căn bệnh của mình không thể chữa khỏi. May mắn thay, nhiều học viên Pháp Luân Đại Pháp, như họ đã mô tả trong bài chia sẻ được gửi lên trang web Minh Huệ, đã khỏi các căn bệnh mãn tính trầm kha. Mặt khác, cuộc bức hại đang diễn ra ở Trung Quốc đã làm cho cuộc sống của họ và gia đình trở nên khốn khó.
Các vấn đề về phụ khoa
Bà Hứa Hoành Lệ 51 tuổi là quản lý bệnh án tại bệnh viện Nhi và Phụ khoa Tân Hương tỉnh Hà Nam. Khi mới chỉ là một thiếu nữ, bà đã bị đau bụng kinh dữ dội. Mỗi lần như thế, bà sẽ phải chịu cơn đau kéo dài trong khoảng 48 giờ, và mỗi phút đều là sự dày vò đến mức bà chỉ muốn chết. Hơn nữa, bà ấy còn nôn ra mọi thứ — thức ăn, nước uống, dịch vị và mật. Bà ấy cũng nôn ra thuốc giảm đau ngay sau khi uống, vì vậy không gì có thể giúp bà giảm bớt cơn đau.
Ngoài việc đi khám ở nhiều bệnh viện và gặp nhiều bác sĩ phụ khoa, bà đã thử các bài thuốc dân gian và các phương pháp bí truyền nhưng đều vô ích.
Cơn đau đã dần dần lan đến hộp sọ của bà. Bà cảm thấy như có một bầy bọ đang bò trên thái dương và bà nghe thấy tiếng vo ve liên tục bên tai phải. Trong học kỳ cuối cùng ở trường trung học, não của bà đột nhiên ngừng hoạt động. Bà không thể nhớ cách viết những từ thông thường. Bà phải bỏ học mặc dù các thầy cô của bà đã mong bà được nhận vào một trường đại học danh tiếng.
Bà trở lại vào năm sau và tốt nghiệp. Bà được nhận vào một trường trung cấp kỹ thuật và làm việc tại bệnh viện Nhi và Phụ khoa Tân Hương sau khi tốt nghiệp. Bà đã liên hệ với tất cả các nguồn lực trong bệnh viện, bao gồm các chuyên gia, giám đốc và các bác sĩ. Họ đề xuất nhiều phương án điều trị khác nhau, tìm kiếm những bài thuốc bí truyền và liên hệ với các chuyên gia ở các vùng khác trên đất nước. Cuối cùng, các chuyên gia tại Bệnh viện Đại học Y Liên Đoàn Bắc Kinh nổi tiếng thông báo rằng tình trạng của bà là không thể chữa khỏi – một bản án chung thân khốn khổ!
Vào đầu tháng 3 năm 1998, sau khi chứng kiến những thay đổi đáng kinh ngạc ở mẹ từ khi bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bà Hứa cũng quyết định tu luyện. Không những cơn đau bụng kinh nghiêm trọng của bà biến mất mà bà còn khỏi bệnh sau 20 năm mắc các chứng bệnh khác, bao gồm bệnh nấm da chân, đau thắt lưng, đau hông và mất ngủ. Bà vô cùng biết ơn Pháp Luân Đại Pháp.
Tuy nhiên vào năm 1999, sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu, bà Hứa đã bị sa thải khỏi công việc vì không chịu từ bỏ đức tin của mình. Bà bị buộc phải rời khỏi nhà để tránh bị đàn áp và không có thẻ căn cước, công việc ổn định hay nơi ở cố định.
Vấn đề về kinh nguyệt
Không chỉ có bà Hứa. Cô Vu Thục Hiền ở thành phố Phủ Thuận, tỉnh Liêu Ninh cũng có vấn đề về kinh nguyệt từ thời trẻ. Mỗi tháng, chu kỳ kinh của cô kéo dài hơn 20 ngày, khiến cô bị thiếu máu trầm trọng. Cô phải uống thuốc hàng ngày. Cô đã đến gặp nhiều chuyên gia của tỉnh Liêu Ninh nhưng vô ích.
Sau khi kết hôn, cô bị sảy thai 4 lần, đều ở tháng thứ 3 của thai kỳ. Nỗi đau về thể xác và tinh thần là vô cùng lớn. Cô cũng bị đau đầu và bệnh tim đến nỗi cảm thấy cuộc đời chẳng còn gì là đáng sống nữa.
Vào tháng 9 năm 1996 cô Vu gặp được Pháp Luân Đại Pháp và bước vào tu luyện ngay lập tức. Cô vô cùng kinh ngạc khi tất cả bệnh tật của mình đều khỏi chỉ sau một tháng tu luyện. Cô vô cùng cảm tạ Pháp Luân Đại Pháp đã cho cô cuộc đời thứ hai.
Trong 20 năm qua chỉ vì nói với người khác về lợi ích của việc tập luyện, cô đã bị bắt nhiều lần và bị bỏ tù hai lần. Cha cô đã qua đời vì rất đau buồn và tức giận khi thấy con gái mình bị đối xử bất công.
Gia đình gần như khánh tận vì tìm cách chữa bệnh
Bà Hà Liên Xuân 50 tuổi là một nông dân ở Cao Gia thôn, thị trấn Văn Lan, huyện Mông Tự, tỉnh Vân Nam. Bà bị đau bụng kinh và táo bón lâu ngày gây chảy máu hậu môn. Bà cũng bị nhịp tim không đều và hen suyễn. Đau dây thần kinh tọa khiến việc đi lại của bà trở nên khó khăn.
May mắn thay vào tháng 6 năm 1996, bà Hà đã biết đến Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi tu luyện Đại Pháp, bà đã khỏi hết các chứng bệnh. Bà tìm thấy ý nghĩa thực sự của sinh mệnh và kể cho mọi người chuyện bà đã khôi phục sức khỏe như thế nào. Bà lập gia đình và có 1 con trai và cuộc sống của họ rất hạnh phúc.
Bà Hà Liên Xuân
Tuy nhiên, cuộc sống gia đình hạnh phúc của họ đã chấm dứt khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu. Bà Hà bị kết án tù hai lần tổng cộng đến 17 năm. Tại nhà tù nữ số 2 tỉnh Vân Nam, bà bị đánh đập, buộc phải đeo cùm, biệt giam, bức thực và bị làm nhục.
Bệnh nặng về da
Bà Vương Mỹ Vinh 50 tuổi là Phó chủ nhiệm quỹ tín dụng xã ở thị trấn Ma Lan, thành phố Bình Độ, tỉnh Sơn Đông. Là người khiêm tốn và tốt bụng, bà thường được mọi người khen ngợi vì làn da sáng của mình. Bà thường nói với mọi người, “Da của tôi khi tôi còn trẻ không được như bây giờ.” và kể cho mọi người biết mình đã bị bệnh vẩy nến như thế nào trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Bà Vương Mỹ Vinh
Bà đã từng bị vẩy nến trên khắp cơ thể. Nó sẽ nứt ra, chảy máu và ngứa kinh khủng đến mức bà ấy không thể ngủ hay ăn được. Bà kể lại: “Tôi gãi nhiều đến nỗi móng tay của tôi mòn đi. Nhớ lại lúc đó, cuộc đời quả thực: “Không còn gì đáng sống”
Bà Vương đã dành toàn bộ số tiền tiết kiệm của mình cho các phương pháp điều trị từ Đông đến Tây y, cả y thuật dân gian, nhưng đều không có tác dụng gì. Bà thường nghĩ đến việc kết liễu cuộc đời mình. Vào tháng 10 năm 1998, khi mọi thứ trở nên tuyệt vọng, bà ấy đã có được một cuốn Chuyển Pháp Luân. Bà thường mang nó theo bất cứ nơi nào bà đi đến. Các cơn ngứa bắt đầu giảm dần. Bà cũng tuân thủ nghiêm ngặt các lời dạy của Pháp Luân Đại Pháp, tuân thủ nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn, để trở thành một người tốt. Trong vòng ba tháng, bà ấy đã khỏi bệnh vẩy nến. Hạnh phúc đã trở lại với gia đình bà. Tất cả người thân và đồng nghiệp của bà đã chứng kiến sự hồi phục đáng kinh ngạc của bà.
Suýt chết vì bệnh viêm gan di truyền
Ông Trương Quốc Thanh là một giáo viên hưu trí ở thôn Nam Hàn, thị trấn Đại Thái, huyện Mãn Thành, thành phố Bảo Định, tỉnh Hà Bắc. Nhiều người thân của ông cũng bị bệnh viêm gan di truyền. Trên thực tế, ba trong số bốn anh em của ông đã chết vì nó. Vào năm 1993, ông bị chẩn đoán mắc bệnh viêm gan B nặng.
Sức khỏe của ông ngày càng giảm sút. Ông không thể ăn nhiều do bụng đầy hơi và trở nên hốc hác đến nỗi ông không có sức để đi lại và hầu hết thời gian nằm liệt giường, khiến ông bị thêm nhiều vết thương. Cả làng đều biết rằng ông sắp chết.
Trong khi nằm chờ chết, một người thân đã nói với ông về Pháp Luân Đại Pháp và mang cho ông hai cuốn sách và các bản ghi âm bài giảng Pháp. Ông không còn sức lực để đọc sách nhưng có thể nghe các bản ghi âm. Ông cảm thấy rất tuyệt khi lắng nghe và hiểu rất nhiều điều mà trước nay ông ấy chưa hề biết. Khi lắng nghe cả ngày lẫn đêm, ông cảm thấy ngon miệng, có thể đọc sách, ngồi dậy và có thể đứng lên. Sau một thời gian, ông đã có thể đi được vài bước và cơ thể bắt đầu có chút năng lượng.
Tất cả điều đó xảy ra chỉ trong một tháng. Kinh ngạc vì việc chỉ nghe các bài giảng mà có thể chữa bệnh của mình, ông đã quyết định tham gia vào một nhóm luyện công.
Hai ngày sau Tết Nguyên đán 1999, ông Trương đến một điểm luyện công với sự giúp đỡ của gia đình. Ông ăn mặc ấm áp nhưng vẫn rất yếu và nước da của ông nhìn tối sầm. Ông phải vịn vào một chiếc ghế đẩu để xem những người khác luyện công. Ông và gia đình cũng học Pháp nhóm vào buổi tối. Ông coi ngày đó là ngày mình chính thức bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Hàng ngày, vợ ông cũng đi cùng với ông và cùng tham gia. Sau 12 ngày, ông ấy đã đi tham dự các hoạt động giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho những người khác. Một cậu bé hiểu rõ về ông ấy đã nói: “Hãy nhìn chú lớn tuổi này. Chú ấy từng sắp chết, và bây giờ chú ấy đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp”.
Vào năm 1999, sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu, ông Trương quyết định đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho quyền tu luyện Pháp Luân Đại Pháp bằng cách kể về trải nghiệm cá nhân của mình. Ông bị bắt và bị đưa đến Trại lao động cưỡng bức Bảo Định. Ông bị giật bằng dùi cui điện và treo lên. Mặc dù điều này suýt lấy đi mạng sống của ông, ông vẫn không từ bỏ đức tin của mình.
Trầm cảm và mất ngủ
Bà Địch Kim Bình 50 tuổi là bác sĩ ở thành phố Thái An, tỉnh Sơn Đông. Từ nhỏ bà đã rất yếu và mắc nhiều bệnh tật. Từ năm 12 tuổi, bà bị mất ngủ và nhịp tim không đều. Vào tháng 5 năm 1996, bà bị sốc dị ứng sau khi tiêm penicillin và phải nhập viện vì nhịp tim bất thường.
Sau đó, bà bị viêm túi mật, viêm khớp gối, viêm sụn ở xương sườn và ù tai. Bà luôn trong trạng thái chán nản và thường xuyên bị ợ chua. Các bác sĩ nói rằng bà bị trầm cảm nặng và không thể chữa khỏi.
Một ngày nọ, có người đã tặng bà một cuốn Chuyển Pháp Luân và bà bắt đầu đọc nó. Bà nhớ lại: “Tôi luôn muốn trở thành một người tốt nhưng không biết phải làm thế nào. Cuốn sách này thực sự hữu ích vì nó giải thích mọi thứ”. Khi ôm cuốn sách vào lòng, bà có cảm giác bình yên và an toàn sau cơn ác mộng kéo dài do chứng mất ngủ và trầm cảm gây ra.
Kể từ thời điểm đó, bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhìn thấy sự tiến bộ của bà, mẹ bà cũng đã tham gia và cho đến ngày hôm nay, hai người họ chưa bao giờ từ bỏ đức tin của mình.
Phục hồi sau trầm cảm và bị bắt vì chia sẻ tin tức
Anh Tống Vũ Sầm 25 tuổi ở thành phố Thẩm Dương tỉnh Liêu Ninh. Năm 2006 khi anh 11 tuổi thì cha bị đột quỵ và mẹ mất việc làm. Anh cảm thấy thua kém người khác và chán nản. Anh ấy đã được tư vấn tâm lý ở trường đại học.
Sau khi tốt nghiệp đại học, vì tìm việc làm mà anh đã bị lừa mất 40.000 nhân dân tệ, khiến căn bệnh trầm cảm của anh trở nên trầm trọng hơn. Anh ấy đã bị sa thải khỏi công việc của mình vào tháng 1 năm 2019 do không đủ năng lực. Anh đã thử nhiều cách để chữa khỏi căn bệnh trầm cảm của mình nhưng vô ích. Anh ta đã có ý định tự tử và bỏ nhà ra đi nhiều lần. Cả gia đình vô cùng đau khổ vì anh.
Trong cơn tuyệt vọng, anh nhớ đến Pháp Luân Đại Pháp. Khi anh còn nhỏ, ông của anh đã nói với anh về vẻ đẹp và sự quý giá của Đại Pháp. Một thời gian ngắn sau khi tu luyện, anh ấy bắt đầu có suy nghĩ nhạy bén, nói chuyện bình thường và vượt qua được chứng trầm cảm.
Vì quá hạnh phúc và hào hứng, anh đã đi đến bệnh viện để kể cho các bệnh nhân khác về trải nghiệm của mình. Vào tháng 3 năm 2019, anh bị cảnh sát bắt giữ và đến tháng 12 năm 2019, anh bị truy tố ở tòa án quận Hòa Bình.
Bệnh mất ngủ được chữa khỏi
Bà Triệu Phúc Cần 68 tuổi ở hương Bạch Long, trấn Mãn Thành tỉnh Hà Bắc, bị chứng mất ngủ trầm trọng trong 20 năm. Những lúc thỉnh thoảng ngủ quên, bà thường gặp ác mộng và la hét, thường đánh thức mọi người trong gia đình. Bà cũng mắc nhiều các căn bệnh khác như đau bụng, đau chân và lưng nghiêm trọng. Bệnh tật khiến bà ấy trở nên tiều tụy và không còn sức lực.
Vào năm 1996, sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bà Triệu trở nên khỏe mạnh hơn. Đặc biệt khi luyện bài công pháp số 2, bà cảm thấy mệt và đổ mồ hôi do phải giữ tay nâng cao. Tuy nhiên sau đó bà lại thấy thư thái nhẹ nhàng. Tất cả bệnh tật của bà đều biến mất. Toàn thể gia đình bà chứng kiến sức mạnh của Pháp Luân Đại Pháp đều ủng hộ đức tin của bà.
Nhiều chứng bệnh mãn tính biến mất trong thời gian ngắn
Bà Quan Tú Mai 50 tuổi ở thành phố Thẩm Dương tỉnh Liêu Ninh, nhìn tiều tụy và luôn đau đớn. Bởi vì có vấn đề bất thường ở tủy xương, bà không thể tiến hành gây mê được. Trong ca sinh mổ, ngay cả bác sĩ cũng không thể chịu nổi khi thấy bà ấy đau đớn. Tình trạng của bà cũng gây ra chứng đau dây thần kinh và xương.
Bà cũng bị tăng sản ở cột sống và nó khiến cho bà bị khó ngủ. Vì có vấn đề về dạ dày, bà ấy không thể ăn nhiều thức ăn đặc. Và tháng nào bà cũng bị đau bụng kinh dữ dội.
Mẹ của bà cũng gặp phải nhiều vấn đề về sức khỏe, đặc biệt là bệnh hen suyễn nặng. Từ năm 14 tuổi, bà đã vào làm việc trong một nhà máy thuốc lá và nghiện thuốc lá. Tuy nhiên, tất cả các chứng bệnh của bà ấy gồm cả chứng nghiện hút thuốc đã biến mất chỉ hai tháng sau khi bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng vào năm 2006, bà đã bị bức hại vì đức tin của mình và đã qua đời.
Bà Quan thu thập tất cả đồ đạc của mẹ liên quan đến Pháp Luân Đại Pháp và mang về nhà. Bà bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân, tu luyện và khỏi bệnh. Tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, bà Quan luôn quan tâm đến người khác và luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người. Sự lạc quan, tự tin và tấm lòng nhân hậu của bà đã khiến đồng nghiệp và người thân của bà cảm phục.
Cải lão hoàn đồng
Bà Lý Ngân Canh 80 tuổi ở thành phố Bảo Định tỉnh Hà Bắc từng bị viêm gan, xơ gan cổ trướng, các bệnh phụ khoa, bệnh tim và viêm thấp khớp. Bà ấy luôn phải ra vào bệnh viện. Căn bệnh suy tim từng đợt khiến cuộc sống của bà trở nên khốn khổ.
Khi bà nghỉ hưu, những người quản lý nơi bà làm việc cảm thấy nhẹ nhõm vì họ không còn phải lo lắng về bệnh tật của bà nữa. Bà ấy cũng đã thử tập một số môn khí công, nhưng nó cũng không làm cho sức khỏe của bà được cải thiện. Vào cuối năm 1994, có người đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho bà, và bà trở nên quan tâm đến nó. Bà đã đến điểm luyện công vào sáng hôm sau và bắt đầu bước vào tu luyện. Đều đặn luyện công vào buổi sáng và học Pháp nhóm vào buổi tối, một thời gian sau, các căn bệnh của bà đã biến mất.
Thấy bà trông trẻ hơn, ít nếp nhăn trên khuôn mặt và làn da trắng hơn, chồng bà hỏi bà có làm phẫu thuật thẩm mỹ gì không. Bà trả lời: “Không. Nhưng em đã thay đổi nhiều hơn thế. Em hiện tràn đầy năng lượng và cảm thấy như ai đó đang đẩy mình khi đi xe đạp. Sư phụ Lý của Pháp Luân Đại Pháp đã cứu em”. Gia đình bà ấy đã nhìn thấy sức mạnh của Pháp Luân Đại Pháp và tất cả đều ủng hộ bà ấy tu luyện.
Loại bỏ khối u vú phát triển trở lại
Bà Trần Huệ Mẫn 73 tuổi ở thành phố Trường Sa tỉnh Hồ Nam là một người nghiện làm việc từ khi còn trẻ. Khi bước sang tuổi 40, bà bị chứng đau nửa đầu, tim đập chậm, rung nhĩ, huyết áp thấp, tiểu cầu thấp, thiếu máu và nhiều hơn nữa. Chẳng thể chữa trị hết nên vào năm 1993, bà ấy phải nghỉ hưu sớm 10 năm.
Bà bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư vú một năm sau đó và phải cắt bỏ ngực phải cùng các mô và cơ xung quanh. Nhưng bà đã bị biến chứng và phải chịu đựng những đợt hóa trị đau đớn hàng ngày.
Vào tháng 8 năm 1996 bà Trần bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bà học các bài giảng Pháp và luyện công hàng ngày. Và bà đã khỏi hết tất cả bệnh tật. Bà bỏ hết tất cả thuốc men và thiết bị y tế và cảm nhận sự tuyệt vời của cảm giác vô bệnh. Và ngạc nhiên hơn là ngực của bà dần phát triển trở lại.
Tuy nhiên, trong hơn hai thập kỷ đàn áp Pháp Luân Đại Pháp của chính quyền, bà Trần đã nhiều lần bị bức hại. Bà ấy đã từng bị tra tấn trong khi bị bức thực trong trại lao động và sắp chết. Gia đình bà bị quấy rối trong thời gian dài, con trai và con gái của bà bị tổn thương.
(Còn tiếp)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/18/410499.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/10/29/188020.html
Đăng ngày 21-12-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.