Bài viết theo lời kể của một học viên Pháp Luân Đại Pháp

[MINH HUỆ 17-08-2020] Sau 22 năm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cuộc đời tôi đã thay đổi rất lớn. Tôi đã tìm thấy ý nghĩa thực sự của cuộc sống. Tôi 71 tuổi, đã từng là người chỉ biết đến bản thân mình nhưng bây giờ tôi nghĩ cho người khác trước.

Một người bướng bỉnh được tái sinh

Từ nhỏ tôi đã bướng bỉnh, cố chấp và có tiếng là người nóng nảy. Mỗi khi tôi giận giữ, không ai có thể đến gần tôi. Từ khi còn nhỏ, tôi không bao giờ cho phép người khác, kể cả mẹ và em gái, chạm vào bất cứ đồ gì của mình.

Tôi thường nấu bữa trưa mang đi làm, và nếu ai đó nếm thử đồ ăn của tôi, tôi sẽ không động đến phần còn lại nữa. Tôi thà nhịn đói chứ không ăn. Sau khi tôi kết hôn, vợ chồng tôi thường là không ăn chung. Nếu chúng tôi phải chia sẻ một món ăn, chúng tôi chia nó thành hai nửa. Nếu anh ấy chạm đũa vào thức ăn của tôi, tôi sẽ bỏ phần còn lại.

Do sự truyền bá thuyết vô Thần của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), tôi bị mất đi các giá trị truyền thống. Ở nhà, thế giới của tôi là không khoan nhượng. Tôi không biết rằng một người phụ nữ phải dịu dàng, đức hạnh và biết quan tâm đến chồng. Tôi hoàn toàn ngược lại. Tôi tự cao tự đại và chỉ nghĩ đến bản thân thay vì nghĩ cho người khác trước.

Ngày 11 tháng 7 năm 1998, một cặp vợ chồng là khách hàng của tôi đã đến thăm và giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho tôi. Người chồng đã kể cho tôi nghe câu chuyện của anh ấy.

Anh là Giám đốc một nhà máy. Một đêm nọ, bộ chia điện bị bốc cháy và lửa bao phủ gần hết tòa nhà, nhưng văn phòng Giám đốc thì không hề hấn gì. Ngọn lửa rất dữ dội, vậy tại sao văn phòng của anh ấy lại được bỏ qua? Đó là vì có cuốn thiên thư trên bàn anh ấy, cuốn Chuyển Pháp Luân.

Vợ của anh ấy có một khối u trong dạ dày. Cô ấy đã tiêu tốn vài nghìn Nhân dân tệ để điều trị nhưng không khỏi. Tuy nhiên, sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, mọi bệnh tật của cô chẳng bao lâu đều biến mất. Con của cô đã chứng kiến uy lực của Đại Pháp và bắt đầu tu luyện.

Câu chuyện này tuyệt vời đến nỗi tôi muốn mua cuốn Chuyển Pháp Luân. Vợ anh ấy bảo: “Chị không cần mua. Em sẽ đưa cho chị một cuốn. Nếu chị có thể học được, điều đó có nghĩa là chị có tiền duyên với Pháp.”

Ngày hôm sau, cô ấy mang cho tôi cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi bắt đầu đọc sách ngay lập tức. Khi đang đọc, tôi cảm thấy có thứ gì đó đè nặng lên đầu mình. Tôi hỏi cô ấy chuyện gì đang xảy ra. Cô ấy mỉm cười và nói: “Chị có cơ duyên với Pháp Luân Đại Pháp. Chị nên học môn này!”. Kể từ đó, tôi bước vào tu luyện Đại Pháp cùng chồng.

Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi có vấn đề về gan, thận và cổ họng. Tôi cũng bị viêm mũi và cột sống của tôi không được tốt. Sư phụ bắt đầu tịnh hóa cơ thể cho tôi khi tôi bắt đầu đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Một đêm nọ, khi đang lim dim ngủ, tôi cảm thấy có sức nặng từ trên đỉnh đầu ấn xuống hốc mũi. Nó rất khó chịu. Ngay khi tôi nghĩ mình không thể chịu được nữa, tôi đột nhiên cảm thấy một làn gió mát lạnh lướt qua mũi, và tôi đã ổn ngay sau đó. Một tháng sau, các cơn đau thắt lưng và đau chân của tôi đã biến mất.

Một đêm khi đang nằm trên giường, các mạch của tôi trông dày cỡ ngón tay. Tôi ngồi dậy và nói với chồng: “Nhìn các mạch của em này. Chúng to và trắng.”

Chồng tôi đáp: “Đó là một điều tốt. Sư phụ đang giúp em!” Tôi đã khỏi mọi bệnh tật.

Pháp Luân Đại Pháp đã mang lại cho tôi sức khỏe tốt. Nó đã thay đổi cách nhìn của tôi về cuộc sống và nâng cao tiêu chuẩn đạo đức của tôi, biến tôi từ một người cứng đầu và nóng nảy thành một người tốt bụng, khoan dung và vui vẻ. Sự tái sinh như vậy không thể đổi được bằng bất cứ giá nào. Chính là nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp đã hồi sinh cho tôi.

Chứng kiến uy lực của Đại Pháp

Tôi bị thừa cân, và lần đầu khi tôi thử ngồi thiền, tôi không thể nhấc chân lên được. Lần nào thử tôi cũng thấy đau, nhưng tôi không nản chí và vẫn tiếp tục cố gắng. Sau hơn một tháng, tôi đã có thể bắt chéo một chân. Và hai tháng sau, tôi đã có thể bắt chéo cả hai chân, nhưng chỉ duy trì được trong khoảng hai phút.

Tôi tăng thời gian lên vài phút mỗi ngày và chẳng mấy chốc đã có thể bắt chéo hai chân trong nửa giờ. Khi chồng con tôi ở nhà, tôi vào bếp luyện công. Tôi dịch bàn ghế sang một bên và nhìn thấy các Pháp thân của Sư phụ đang ngồi xung quanh tôi. Các Pháp thân của Sư phụ cũng có mái tóc xoăn hoặc giống như các Đạo sỹ, và họ có kích thước như một người bình thường.

Sau khi ĐCSTQ bắt đầu cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã bị giam giữ phi pháp, bị kết án và bị tra tấn tại nhà tù nữ Hắc Long Giang. Hai tay tôi bị còng vào một chiếc vòng sắt trên khung giường, và tôi phải ngồi ở đó từ sáng đến 9 giờ tối. Tôi không có tất hay giường trong mùa Đông lạnh giá và chỉ được phép nằm trên sàn lạnh sau 9 giờ tối. Đôi khi tôi thấy bọ bò khắp nơi.

Khi tôi cố gắng nằm xuống ngủ, hai tay bị quặt ra sau lưng và còng vào vòng sắt. Cơn đau không chịu nổi. Do đó, tôi phải ngồi cả đêm và hai tay sưng tấy. Một phạm nhân giám sát buồng giam đã không chịu nổi cảnh đó, vì vậy cô ấy đã vào buồng giam và cố gắng giúp tôi nằm xuống. Nhưng dù cô ấy cố gắng thế nào cũng chẳng ích gì. Tôi phải ngồi như vậy suốt tám ngày đêm.

Vào ngày thứ tám, một điều kỳ diệu đã xảy ra. Tôi không biết làm thế nào mà tôi đã nằm xuống được trong phòng giam lạnh lẽo. Tôi không chỉ ngủ ngon, mà còn cảm thấy mình đang được đắp một chiếc chăn dày và một ngọn đèn ấm áp đang chiếu trên đầu tôi. Khi tôi tỉnh dậy, nó vẫn là một phòng giam tối tăm, lạnh lẽo, không có chăn hay ánh sáng ấm áp.

Con dâu giúp tôi đề cao tâm tính

Con trai út của tôi, 40 tuổi, nói rằng cháu không muốn kết hôn. Tuy nhiên, điều đó đã thay đổi vài năm trước. Cháu đang làm việc ở xa và đã gặp một góa phụ có con trai đang học đại học. Chúng yêu nhau, kết hôn, và nghĩ đến việc lập gia đình.

Mùng 10 Tết, một chiếc ô tô dừng bên ngoài nhà tôi. Vợ chồng con trai tôi và đứa cháu bước ra. Chúng không có chỗ ở, vì vậy chúng ở lại chỗ tôi, còn tôi đi tìm chỗ ở khác.

Ban ngày tôi về nhà nấu ăn. Tôi thường nấu cháo ngô, nhưng con dâu tôi không bao giờ đến ăn, kể cả sau khi gọi cháu vài lần. Sau này tôi mới biết rằng cháu không thích cháo ngô. Tôi thích món này, nhưng cháu lại không thích nó, vì vậy tôi không làm nữa. Sau đó khi nấu ăn, tôi cố gắng làm những món mà cháu thích.

Sự xuất hiện của con dâu mới thực sự là một điều tuyệt vời đối với tôi. Chồng tôi đã bị tra tấn đến chết vì đức tin vào Pháp Luân Đại Pháp, con gái và con trai lớn của tôi đều có gia đình riêng. Do đó tôi sống một mình.

Bây giờ tôi có một người mới ở cùng. Mọi xích mích giữa con dâu và tôi là cơ hội tốt để tôi hướng nội xem mình làm chưa tốt ở điểm nào, để lần sau tôi sẽ cố gắng làm tốt hơn. Tôi cảm ơn con dâu vì đã giúp tôi đề cao tâm tính.

Cháu giục con trai tôi mua nhà. Tôi đã lấy tiền tiết kiệm của mình và mua nhà cho chúng. Vợ chồng chúng làm việc xa nhà, và chúng gửi tiền cho tôi vào các dịp Lễ, Tết Trung Quốc. Mặc dù đây là một việc nhỏ, tôi cảm thấy rằng con dâu tôi, người đã hiểu chân tướng về Đại Pháp, cũng tôn trọng các lễ nghi văn hóa truyền thống Trung Quốc.

Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi cuộc đời tôi và giúp tôi trải nghiệm vẻ đẹp và thấy được sự tươi sáng mà nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn mang lại.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/17/410600.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/10/19/187879.html

Đăng ngày 07-12-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share