Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-08-2020] Tôi năm nay 60 tuổi. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) vào năm 1998. Tôi không chỉ phục hồi sức khỏe thể chất và tinh thần, mà còn hiểu được ý nghĩa thực sự của cuộc đời.

Tôi muốn chia sẻ câu chuyện tu luyện của mình với hy vọng rằng mọi người không còn tiếp tục bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lừa dối và đừng bỏ lỡ cơ duyên vạn cổ này.

Đắc Pháp

Trước khi tu luyện, thân thể tôi đầy rẫy bệnh tật, bao gồm chứng viêm mũi, viêm họng, đau răng, trướng bụng, chóng mặt và tăng sản đốt sống cổ. Tăng đốt sống cổ khiến dây thần kinh bị chèn ép nên tôi cả ngày chóng mặt, và không thể đi lại mỗi khi bệnh trở nặng.

Tôi đã thử nhiều phương pháp điều trị Tây y và Trung y, nhưng những phương pháp điều trị này khiến cơ thể tôi bị phù, nôn mửa và tiêu chảy. Tôi rất yếu và phải nằm cả ngày. Tôi cảm thấy chán nản và tuyệt vọng.

Gia đình tôi có sở hữu một cửa hàng gia dụng. Năm 1998, một nhà phân phối thuốc lá nhìn thấy tôi nằm trên băng ghế và hỏi thăm tình trạng của tôi. Anh ấy nói: “Chị có thể tu luyện Pháp Luân Công. Đó là pháp môn tu luyện thực sự tốt và có khả năng chữa bệnh đáng kinh ngạc. Rất nhiều người đã tu luyện Pháp Luân Công và được hưởng lợi ích từ việc tu luyện”.

Lần đầu tiên anh ấy dạy tôi là bài công pháp thứ 5, Thần Thông Gia Trì Pháp, là một bài tĩnh công. Khi anh ấy muốn dạy tôi 4 bài công pháp đầu tiên, tôi sợ rằng nó sẽ không hiệu quả vì tôi bị chóng mặt, tuy nhiên anh ấy vẫn khuyến khích tôi thử. Đó là cái cách mà tôi bắt đầu bước vào tu luyện.

Anh ấy dạy tôi các bài công pháp mỗi khi đến giao hàng cho chúng tôi. Một ngày nọ, anh ấy nói với tôi về một điểm luyện công gần đó, nơi mọi người cùng nhau tập luyện Pháp Luân Công vào buổi sáng.

Tôi đã thử mọi cách khác nhau để được chữa khỏi bệnh nhưng vô ích. Tôi đã nghĩ rằng mình sẽ không còn hy vọng gì nếu không nắm bắt cơ hội này nên tôi quyết định sẽ đến điểm luyện công. Địa điểm luyện công cách nhà tôi chưa đầy 2,5 km, nhưng tôi đã phải dừng lại và nghỉ ngơi nhiều lần để có thể đến được đó.

Có rất nhiều người tại điểm luyện công. Vào ngày đầu tiên, tôi đã bỏ dở buổi tập và trở về nhà. Ngày hôm sau, tôi ở lại toàn bộ thời gian nhưng chỉ luyện công được một chút. Ngày thứ ba, tôi đã học và tập đủ cả 5 bài công pháp. Khoảng 10 ngày sau đó, tôi đột nhiên cảm thấy nóng ran và tôi tin rằng Pháp Luân Công thực sự có tác dụng. Điều đó thúc đẩy tôi đến điểm luyện công mỗi ngày.

Càng luyện tập, tôi càng cảm thấy sức khỏe của mình tốt hơn. Chứng đau đầu của tôi đã biến mất và chứng chóng mặt đã được cải thiện. Tôi cảm thấy mình có nhiều năng lượng hơn và dần dần có thể làm được một số công việc. Tôi không còn ngại mặc những chiếc áo sơ mi ngắn tay vào mùa hè. Tôi đã lấy lại được sự tự tin của mình.

Một ngày nọ, một học viên ở điểm luyện công hỏi tôi rằng tôi đã có sách Đại Pháp chưa. Sau đó tôi mới nhận ra rằng tu luyện Đại Pháp không chỉ là luyện công mỗi ngày mà còn là học Pháp và tu luyện tâm tính của mình. Tôi đã mua ngay một cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Đại Pháp.

Tôi bắt đầu đọc sách ngay khi trở về nhà. Càng đọc, tôi càng muốn đọc tiếp. Sau khi tôi đọc xong, tôi đã hiểu tại sao mọi người lại bị bệnh và tại sao có những thảm họa và những khó khăn, trở ngại. Tôi hiểu ý nghĩa, mục đích của con người sống trong thế giới này và cách phải sống ra sao.

Sau khi hiểu được lý do của nghiệp bệnh, tôi đã vứt bỏ tất cả các loại thuốc và loại bỏ tất cả những thứ ô uế trong nhà của mình. Cơ thể của tôi đã được thanh lọc theo cách mà Sư phụ mô tả trong Chuyển Pháp Luân, và tất cả các bệnh tật của tôi đã biến mất hoàn toàn. Tôi trở nên rất khỏe mạnh.

Sức mạnh chữa bệnh của Đại Pháp

Sau đó tôi gặp phải một số khổ nạn lớn. Nhưng với niềm tin vững chắc vào Đại Pháp, tôi đã vượt qua tất cả.

Năm 2000, tôi đột nhiên bị đau bàn chân phải. Mu bàn chân sưng tấy và cứng lại. Nó đau đến mức tôi không thể đi lại và phải nằm xuống. Đồng thời, trên lưỡi tôi xuất hiện những nốt mụn đỏ với đốm trắng và tôi không thể nói chuyện được. Thật khó để ăn hoặc uống và tôi chỉ ăn được dưa hấu mềm nghiền nát. Nhưng tôi không hoảng sợ. Tôi biết rằng Sư phụ đang tiêu nghiệp cho tôi. Tôi đã hồi phục hoàn toàn trong vài tuần.

Một vài năm trước, tôi đột nhiên cảm thấy rất chóng mặt khi ở quầy bán hàng. Tôi phải dựa vào bàn để không bị ngã. Tôi chậm rãi bước vào nhà và sau đó bắt đầu nôn mửa và tiêu chảy. Gia đình tôi rất lo lắng, nhưng tôi không sợ vì tôi tin rằng Sư phụ và Đại Pháp sẽ bảo vệ tôi.

Tôi từ từ đi lên phòng của mình trên tầng 2 và nhẩm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Tôi đã luyện bài tĩnh công và nghỉ ngơi trên giường một lúc. Đáng ngạc nhiên là sau đó tôi có thể dễ dàng đi bộ xuống cầu thang để ăn trưa với gia đình.

Năm ngoái, tôi đã kể câu chuyện của mình và những sự thật về Pháp Luân Công cho một người quen có niềm tin vào Phật và đã sống trong một ngôi chùa được 3 năm. Cô ấy có sức khỏe kém và bị trầm cảm vì những vấn đề gia đình. Tôi đã đề nghị cô ấy đọc Chuyển Pháp Luân. Vài ngày sau, cô ấy nói với tôi rằng Pháp Luân Công là một pháp môn tu luyện chân chính. Cô ấy đọc sách mỗi ngày và sau đó đã trở thành một học viên. Cô ấy yêu cầu tôi tìm một số đĩa CD bài giảng của Sư phụ và video bài tập Pháp Luân Công cho cô ấy.

Tôi cũng biết một người phụ nữ có sức khỏe yếu, người đã tin vào những thứ khác trong nhiều năm. Cô không hạnh phúc vì mối quan hệ gia đình phức tạp của mình. Tôi đã nói với cô ấy về Chuyển Pháp Luân, và cô ấy sau đó cũng trở thành một học viên. Cô lấy lại sức khỏe và các mối quan hệ trong gia đình cũng được cải thiện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/14/408759.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/8/24/186485.html

Đăng ngày 01-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share