Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-06-2020] Tôi biết đến Pháp Luân Đại Pháp thông qua bà của tôi vốn là một người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Là một đứa trẻ, tôi lớn lên qua những câu chuyện kể của bà về những kỳ tích của Đại Pháp. Mặc dù bản thân chưa hề tu luyện, nhưng sâu thẳm trong tâm tôi tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Vào đêm trước của ngày lễ tốt nghiệp đại học, đột nhiên tôi mắc bệnh trĩ. Căn bệnh tưởng chừng như nhẹ này lại là khởi nguồn cho những ngày tăm tối và đau đớn nhất trong cuộc đời tôi.

Điều trị bằng thuốc nhét hậu môn cuối cùng trở nên vô hiệu, trong khi tình trạng kiệt sức khiến tôi nằm liệt giường. Cha mẹ đưa tôi đến bệnh viện và tôi được phẫu thuật ngay lập tức. Sau đó tôi hồi phục tốt cho đến hai tuần sau thì vết thương bắt đầu chảy mủ. Bên cạnh việc vô cùng đau đớn mỗi khi đi vệ sinh, tôi còn bị sốt nhẹ vào mỗi buổi chiều, rồi chuyển thành sốt cao vào buổi tối. Ngay cả chuyên gia y tế tốt nhất trong thành phố cũng bất lực. Tôi buộc phải dựa vào những liều thuốc kháng sinh hàng ngày để hạ sốt.

Trong thời gian này, bà của tôi khuyên tôi đọc các sách Pháp Luân Đại Pháp và thậm chí còn khuyến khích tôi luyện công cùng bà. Tuy nhiên do lười biếng, chán nản và đau chân khi ngồi song bàn là trong số nhiều nguyên nhân khiến tôi chỉ tu luyện nửa vời. Mặc dù ngoài miệng tôi luôn nói tiêu nghiệp khi gặp các triệu chứng ói mửa, sốt cao, và vết thương ngày càng mưng mủ, nhưng trong tiềm thức tôi coi chúng như các dấu hiệu bệnh nặng. Vài ngày sau, một khối u lớn đầy mủ xuất hiện bên cạnh vết thương khiến tôi sợ hãi. Tôi chọn đến bệnh viện điều trị, vì vậy mất đi cơ duyên bước vào tu luyện Đại Pháp.

Trong vòng ba tháng, tôi trải qua thêm hai ca phẫu thuật nữa. Các bác sĩ vẫn không thể tìm ra nguyên nhân của cơn sốt. Thậm chí khoa huyết học còn cố gắng tìm xem liệu tôi có mắc bệnh máu nào không. May thay, tất cả các kết quả xét nghiệm của tôi đều bình thường mặc dù nguyên nhân của cơn sốt vẫn chưa xác định được.

Sau ca phẫu thuật cuối cùng, gia đình tôi bắt đầu nghi ngờ vết thương ở hậu môn là nguyên nhân khiến tôi bị sốt dai dẳng, mặc dù các bác sĩ không đồng ý. Cơn sốt ngưng sau ca phẫu thuật. Tuy nhiên phẫu thuật cắt bỏ mô bệnh đã hình thành ba cái lỗ sâu, trong đó một cái to như quả trứng, nằm xung quanh khu vực hậu môn. Những vết thương này đòi hỏi phải thay băng phức tạp hai lần một ngày. Quá trình hồi phục lại diễn ra vô cùng chậm và thống khổ khiến tôi chán nản và tuyệt vọng trong một thời gian dài.

Sau khi hồi phục, tôi làm việc ở tỉnh khác và cố gắng trở lại cuộc sống bình thường. Tuy nhiên, các triệu chứng của căn bệnh cũ đã tái phát không lâu sau đó. Cuối cùng, bác sĩ điều trị cho tôi lần trước nghi ngờ rằng tôi mắc bệnh Crohn, một căn bệnh viêm đường ruột không thể chữa lành thường tái phát ở bệnh nhân suốt đời. Tuy nhiên, các triệu chứng của tôi cũng giống hai căn bệnh khác là lao ruột và viêm loét đại tràng. Cả ba căn bệnh trên có thể kéo dài gây ra các biến chứng cho đến khi chúng được kiểm soát hoặc chữa lành. Để tìm ra nguyên nhân thực sự của căn bệnh, tôi bắt đầu làm xét nghiệm theo yêu cầu của bác sĩ. Tuy nhiên, tôi lại bị sốt nhẹ trong 20 ngày khiến tôi phải nhập viện lần nữa.

Sau khi hội chẩn, một trong số các bác sĩ đề nghị tôi tham vấn chuyên gia hàng đầu ở Vũ Hán. Tình cờ, một y tá làm việc trong bệnh viện cũng mắc phải căn bệnh giống tôi. Cô ấy khuyên tôi nên tìm sự giúp đỡ từ bác sĩ điều trị cho cô ấy, một chuyên gia làm việc tại bệnh viện Tongji ở Vũ Hán. Bên cạnh việc điều trị bằng hoóc-môn, cô ấy còn phải kiêng một số thực phẩm nhất định như các sản phẩm từ sữa, hải sản, thức ăn cay, v.v.. Tôi càng thêm tuyệt vọng khi nghe những lời cô ấy nói, nhưng không còn cách nào tốt hơn, gia đình tôi quyết định đặt lịch hẹn với vị chuyên gia đó.

Khoảng thời gian này, bà tôi đến thăm tôi và bảo rằng bà đang học thuộc một số bài thơ của Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp). Khi thấy tôi có vẻ quan tâm, bà đã nhẩm một vài bài thơ cho tôi nghe. Sau đó, bà nhấn mạnh một đoạn trong bài “Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2019”:

“Tôi có thể nói minh xác với chư vị rằng, an bài từ đầu của Sư phụ chính là năm nay kết thúc bức hại, (mọi người vỗ tay nhiệt liệt) trước sau 20 năm. Tuy cuối cùng cựu thế lực nhúng tay làm thay đổi một số việc, nhưng than trong lò đều hết rồi, sức lửa ấy cũng không đủ nữa, nên việc này cũng sắp kết thúc rồi; vì thế mọi người càng phải làm cho tốt.”

Mặc dù trong tiềm thức tôi biết ngày đó sẽ đến, nhưng thật bất ngờ khi biết nó đến quá nhanh. Bà tôi nói: “Sư phụ thật từ bi! Ngài vẫn muốn cứu độ nhiều chúng sinh hơn nữa.”

Không lâu sau, bà cho tôi mượn cuốn Hồng Ngâm V. Ban đầu bà đọc cho tôi nghe. Sau khi lấy lại sinh lực, tôi bắt đầu tự đọc. Một số bài thơ khiến chúng tôi bật khóc. Có lẽ đã đến lúc, hoặc dù là lý do gì, thì những nhân tố trước đó đã ngăn trở tôi bước vào tu luyện giờ đã biến mất. Tôi kiên quyết về nhà để luyện công và học Pháp.

Vài ngày sau, y tá báo tin rằng bác sĩ điều trị cho cô từ Vũ Hán sẽ đến bệnh viện tôi đang điều trị để thực hiện một ca phẫu thuật. Mặc dù thời gian biểu của ông ấy kín mít, nhưng cô y tá vẫn khuyên tôi nên thử và đặt một suất tư vấn.

Bác sĩ điều trị cho tôi cố gắng giúp tôi đặt lịch hẹn và vị chuyên gia nói rằng ông ấy nghi ngờ tôi mắc bệnh lao ruột. Nếu không có vấn đề gì trong kết quả xét nghiệm tiếp theo thì tôi sẽ uống thuốc điều trị lao trong ba tháng. Nếu các triệu chứng không thuyên giảm, tôi sẽ phải đến Vũ Hán để các bác sĩ tìm các phương án điều trị bằng hoóc-môn. Sau đó, khi kết quả xét nghiệm không có vấn đề gì, tôi được xuất viện.

Tháng 8 năm 2019, mẹ và tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ngay lập tức, Sư phụ tịnh hóa cơ thể cho tôi và tôi cảm thấy cơ thể như được nâng lên thường xuyên khi luyện công. Mỗi bài công pháp khiến tôi hoàn toàn kiệt sức và nỗ lực ngồi ở thế song bàn ở bài công pháp số năm khiến tôi vô cùng đau đớn. Tuy nhiên, khi tình trạng của tôi cải thiện, các bài công pháp cũng trở nên dễ dàng hơn và tôi đỡ tốn sức hơn.

Tôi được xuất viện với chỉ định nghiêm ngặt là uống thuốc chống lao thường xuyên. Dù nghi ngờ nhưng ban đầu tôi quyết định làm theo lời khuyên của bác sĩ và uống thuốc.

Vài ngày sau, tôi giật mình tỉnh ngộ. Mặc dù Sư phụ đang cố gắng tịnh hóa cơ thể cho tôi, nhưng tôi lại phủ nhận nỗ lực của Sư phụ bằng việc đưa các chất có hại vào trong người. Sau đó tôi quyết định không uống thuốc nữa khiến cho những người lớn trong nhà cảm thấy khó hiểu. Sau khi nhẹ nhàng khuyên nhủ nhưng bất thành, họ bèn gây áp lực tinh thần cho tôi. Khi tôi khăng khăng từ chối việc uống thuốc, họ nhượng bộ và cho phép tôi ngừng uống thuốc một tháng. Tuy nhiên, họ bắt buộc tôi phải đo thân nhiệt hàng ngày.

Sau một tháng, mặc dù sức khỏe của tôi hồi phục chậm nhưng tôi vẫn còn sốt nhẹ. Người lớn trong nhà lại bắt đầu bắt tôi uống thuốc. Không còn sự chọn lựa nào khác, tôi nhượng bộ và lại uống thuốc. Một tháng sau, các triệu chứng của tôi quay trở lại, lần này còn tệ hơn trước. Chỉ trong một ngày, những mụn mủ xung quanh hậu môn đã to cỡ quả trứng cút gây khó khăn cho tôi trong việc đi lại và đi vệ sinh.

Sáng hôm sau, tôi thức dậy và với nhiều nỗ lực, bắt đầu luyện công. Cả thể chất lẫn tinh thần của tôi đều tệ như thể tôi bắt đầu tu luyện lại từ đầu. Tôi chỉ có thể hoàn thành các bài động công và bài công pháp cuối khiến tôi nằm trên giường, hoàn toàn kiệt sức. Nhìn thấy tình trạng ngày càng xuống dốc của tôi, cha tôi muốn đưa tôi đến bệnh viện nhưng mẹ tôi khuyên tôi nên suy nghĩ lại.

Ngay khi bình tĩnh lại và khởi chính niệm, tôi nhận ra những suy nghĩ và hành động trước đó của mình đã bị dẫn động bởi quan niệm người thường. Là người tu luyện, những quan niệm và chấp trước đó phải được loại bỏ. Với sự nhận thức này, quyết định của tôi trở nên rõ ràng hơn.

Khi luyện công vào sáng hôm sau, cơn đau của tôi đã giảm đi đáng kể so với hôm trước. Mẹ tôi cũng bảo các mụn mủ xung quanh hậu môn của tôi đã co lại và nhỏ hơn. Hai ngày sau, chúng tôi phát hiện ra thân nhiệt của tôi vốn thường xuyên cao trong hơn một năm thì nay đã trở lại bình thường. Ba ngày sau, các mụn mủ đã biến mất không còn dấu vết! Tôi biết mình đã vượt qua khảo nghiệm nghiệp bệnh và sức khỏe của tôi đã hồi phục hoàn toàn.

Vào tháng 11, tôi nhận được cuộc gọi từ bác sĩ điều trị sắp xếp lịch tái khám. Ngay lập tức tôi báo rằng mình đã hồi phục và không cần điều trị nữa. Tôi kể cho bác sĩ nghe quá trình khiến các mụn mủ biến mất và ông ấy ngạc nhiên nói rằng điều này là không thể nào. Tôi nhân cơ hội này để nói rằng tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và kỳ tích đã xuất hiện. Tôi cũng giải thích chân tướng cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Cuối cùng bác sĩ cũng tin và chấp nhận những điều tôi nói. Ngoài bác sĩ thì người nhà và bạn bè của tôi cũng chứng kiến huyền năng của Đại Pháp.

Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi thường đối xử ân cần với người ngoài trong khi thường nổi nóng, khó chịu với người nhà. Sau khi bước vào tu luyện, tôi nhận ra vấn đề này và nỗ lực cải biến bản thân. Bây giờ mỗi khi gặp mâu thuẫn với người nhà, tôi liền nhớ đến những bài giảng của Sư phụ để nội tâm trầm tĩnh lại và giải quyết mâu thuẫn một cách nhanh chóng.

Trong một thời gian dài, tôi rất sợ ngồi thế song bàn. Tâm sợ hãi này liên tục phình to mặc cho tôi nỗ lực bài trừ nó, cho đến khi đoạn Pháp của Sư phụ xuất hiện trong tâm trí tôi:

“Trong tu luyện cần tiêu nghiệp, tiêu nghiệp sẽ thống khổ; làm sao có thể tăng công một cách nhẹ nhàng thoải mái kia chứ! Nếu không thì tâm chấp trước của chư vị làm sao bỏ được đây?” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Chịu tội khổ để tiêu trừ nghiệp lực và chuyển hóa nó thành vật chất màu trắng là một điều tốt. Tại sao tôi lại sợ và bài xích điều này chứ? Tôi cố gắng vứt bỏ cái tâm sợ hãi này và cuối cùng sau bốn tháng, tôi đã có thể ngồi vững ở thế song bàn. Hiện giờ tôi có thể ngồi hơn một tiếng.

Ngẫm lại thì mặc dù tôi không nhận ra nhưng Sư phụ đã luôn bên cạnh khi tôi còn bé. Có lẽ chỉ khi trải qua khổ nạn thì tôi mới thực sự tỉnh ngộ và bước trên con đường tu luyện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/6/26/407288.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/9/186686.html

Đăng ngày 28-10-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share