Bài viết của một học viên Trung Quốc ở hải ngoại

[MINH HUỆ 23-08-2020] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 6 tuổi. Bà tôi nói rằng khi tôi còn nhỏ, tôi đã luyện các bài công pháp với bà và thậm chí nhắc bà phát chính niệm. Khi tôi lớn lên và bắt đầu tiếp xúc với những thứ tiêu cực ngoài xã hội, những ngày tháng luyện công tuyệt vời với gia đình tôi đã dần dần kết thúc.

Tôi đã chuyển đến sống với mẹ sau khi học xong lớp 6. Mẹ tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nên tôi cơ bản là sống trong môi trường không có đồng tu nào xung quanh. Ở trường tôi học rất tệ. Tôi đã phóng túng bản thân, ăn nhiều, rượu chè và tiệc tùng mỗi ngày. Tôi thậm chí đã bỏ học để đi hát karaoke, đánh bài, và làm những việc khác. Tôi đắm mình trong thùng thuốc nhuộm lớn là xã hội người thường và bị cuốn vào những cám dỗ này.

Thỉnh thoảng dì tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp đến thăm, chúng tôi sẽ cùng nhau đọc các sách của Pháp Luân Đại Pháp và luyện các bài công pháp vào buổi tối. Gia đình tôi đã nghĩ rằng tôi không tu luyện tinh tấn và dành ít thời gian đọc sách Đại Pháp vì lúc đó tôi còn là một đứa trẻ. Họ vẫn xem tôi như là một học viên. Nhưng trên thực tế, tôi đã ngừng tu luyện.

Trong suốt năm thứ hai ở trường đại học, mẹ tôi phát hiện rằng tôi có vài cục cứng cứng ở ngực bên phải. Mẹ đã đưa tôi đến bệnh viên ở gần đó để kiểm tra. Họ phát hiện ba khối u và một trong số đó đã to khoảng 4,8 cm. Bác sĩ ngay lập tức đề nghị chúng tôi làm phẫu thuật. Mẹ tôi đã hoảng loạn và gọi gia đình tôi đến bệnh viện. Bà ngoại và bố khuyên tôi nên đọc các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp và luyện công. Tôi đã trở lại tu luyện, nhưng chỉ để giải quyết tình trạng của mình. Bệnh tình của tôi không có tiến triển và tôi đã làm phẫu thuật.

Tôi đã đi du học Mỹ sau khi tốt nghiệp đại học. Bên cạnh việc học thì việc duy nhất tôi làm mỗi ngày đó là đi chơi cùng bạn bè và tận hưởng cuộc sống. Khi tôi trở về Trung Quốc thăm nhà, tôi phát hiện rằng khối u đã trở lại – ở ngay đúng vị trí trước khi tôi làm phẫu thuật. Tôi đã rất buồn nhưng tôi không nói cho gia đình biết. Tôi sợ phải phẫu thuật lần nữa và tôi không muốn gia đình tôi lại phải trải qua điều này.

Vào ngày 13 tháng 8, tôi bắt đầu chân chính tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và thực tu bản thân. Lần này tôi bắt đầu tu luyện mà không hề nghĩ đến việc được chữa lành. Mỗi ngày tôi đọc một bài giảng trong Chuyển Pháp Luân. Tôi cũng luyện công và đọc các bài tâm đắc thể hội của các học viên. Trước đây tôi không thể ngồi thiền trong một giờ, nhưng bây giờ tôi đã làm được. Tôi cũng thể nghiệm được cảm giác mỹ diệu khi ngồi thiền.

Ngày thứ tư sau khi tôi bắt đầu luyện các bài công pháp, đột nhiên tôi có một ý nghĩ: “Hãy chạm vào ngực phải.” Khối u to ở ngực phải tôi đã biến mất không dấu vết. Tôi đã rất sốc. Khi tôi nhận ra rằng nó thật sự đã biến mất, tôi lập tức cúi đầu trước Sư phụ và liên tục cảm tạ Ngài vì đã cứu sống tôi!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/23/410846.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/8/27/186526.html

Đăng ngày 24-10-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share