Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 19-01-2020] Trong 20 năm trợ Sư Chính Pháp, tôi đã trải qua nhiều khổ nạn, nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy buồn. Tôi luôn cảm thấy may mắn khi được đắc Pháp và hạnh phúc khi được trợ Sư cứu chúng sinh. Hoàn thành thệ ước và làm tốt ba việc mà Sư phụ yêu cầu là có trách nhiệm với chúng sinh trong vũ trụ.
Rơi lệ khi suy nghĩ về những sĩ quan cảnh sát bị ĐCSTQ lợi dụng
Tôi đã nhiều lần bị tố cáo, bị bắt, bị kết án và bị bỏ tù vì kiên trì giảng chân tướng cho mọi người để cứu họ. Nhưng tôi không bao giờ phàn nàn, bất kể tôi đã chịu đựng bao nhiêu. Thay vào đó, bất cứ khi nào tôi nghĩ về những người tham gia vào cuộc đàn áp Pháp Luân Công của ĐCSTQ, đặc biệt là các sĩ quan cảnh sát đã hiểu sự thật, tôi cảm thấy rất buồn và thường rơi nước mắt vì họ.
Tôi thực sự hy vọng rằng những người đã bị ĐCSTQ lừa dối có thể ngay lập tức đọc cuốn “Cửu Bình” và cuốn Thiên thư “Chuyển Pháp Luân” để hiểu sự thật! Vì vậy, bất cứ khi nào tôi gặp cảnh sát và các quan chức chính phủ khác, tôi luôn cố gắng giảng chân tướng cho họ.
Vào một buổi chiều trên đường đi làm, tôi thấy một chiếc xe cảnh sát có bốn sĩ quan đang ngồi trong xe. Tôi bước lên xe và đưa cho họ tờ thông tin chân tướng. Một trong số họ mở to mắt kinh ngạc nói: “Chúng tôi là cảnh sát! Chúng tôi có thể bắt giữ cô”. Tôi mỉm cười trả lời, “Tôi biết các anh là cảnh sát, nhưng các anh cũng là những người Trung Quốc cao quý cần hiểu rõ sự thật và được bình an”. Viên cảnh sát mỉm cười, làm một cử chỉ đẹp, và để tôi đi. Khi rời đi tôi nói, “Đừng quên niệm, Pháp Luân Đại Pháp Hảo; Chân-Thiện-Nhẫn Hảo. Các anh sẽ được bình an!”
Một dịp khác, tôi gặp một sĩ quan cảnh sát mặc thường phục trên phố. Tôi đưa cho anh ta một lá bùa hộ mệnh và nói, “Hãy niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp Hảo, Chân-Thiện-Nhẫn Hảo’. Hãy làm như vậy, bạn sẽ được ban phước”. Tuy nhiên, anh ta giữ vẻ bình thản và nói, “Nếu cô nói lại lần nữa, tôi sẽ đưa cô tới đồn cảnh sát!”
Tôi nhìn vào mặt anh và nói với thái độ thân mật, “tôi đang nói với anh làm thế nào để được hạnh phúc và bình an, tại sao anh lại đưa tôi đến đồn cảnh sát?” Anh ta không nói nên lời. Tôi lặp lại lần nữa và anh im lặng. Tôi quay lại và rời đi ngay sau đó.
Tôi đã từng bị bắt giữ tại một trại tạm giam. Trong cuộc thẩm vấn, hai nhân viên cảnh sát của Phòng An ninh Nội địa đã hỏi tôi ai đã đưa tôi những tập tài liệu mà tôi mang theo. Tôi nói với họ, “Đừng hỏi tôi nữa, nếu không nó sẽ có hại cho các anh. Các anh càng tận tâm với việc này, nó sẽ càng có hại. Tôi hy vọng tất cả các anh và các thành viên gia đình mình sẽ được bình an và hạnh phúc”.
Hai người họ cùng cười và dừng cuộc thẩm vấn. Một trong số họ nói: “Chúng tôi cần cảm ơn cô! Tất cả mọi người trên thế giới đều mong được bình an và hạnh phúc”. Anh ta coi tôi như một vị khách, đưa chiếc ghế của mình cho tôi và mời tôi ngồi xuống. Sự từ bi của các học viên Pháp Luân Đại Pháp thực sự có thể cải biến tất cả những gì bất chính!
Vượt qua các kế hoạch lừa dối bằng chính niệm
Tôi bị bắt vào cuối năm 2000 và bị giam trong 72 ngày, vì đã gửi thư giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Trong thời gian bị giam giữ, hai nhân viên cảnh sát của Phòng An ninh nội địa đã tra tấn tôi để tống tiền. Điều này khiến đầu tôi choáng váng, nó bị sưng lên và tôi cảm thấy đau đầu.
Sau khi trở lại phòng giam, một học viên khác hỏi họ có đánh tôi không. Tôi nói đó không phải là vấn đề lớn. Người học viên đó nói:“Vẫn còn một dấu bàn tay trên mặt chị. Chúng ta hãy cùng luyện công”. Sau khi kết thúc bài tập đầu tiên, cơn chóng mặt và đau đầu của tôi đã hoàn toàn biến mất. Tôi thành tâm cảm tạ Sư phụ đã bảo hộ!
Khi em gái tôi tới thăm, cô ấy nói: “Trong cuộc họp giữa chính quyền quận và phòng cảnh sát, chị bị liệt vào trường hợp điển hình. Bí thư Đảng ủy đặc biệt đề cập đến tên của chị và muốn đưa chị tới trại lao động cưỡng bức từ 1-2 năm”. Tôi mỉm cười nói: “Đừng lo lắng về những gì họ đe doạ. Chị không làm gì sai”. Kết quả là tôi đã được thả ra.
Một ngày vào mùa hè tiếp theo, phó bí thư Ủy ban Chính trị và Pháp luật địa phương đã đến nhà tôi và yêu cầu tôi tham dự một cuộc họp vào ngày hôm sau. Tôi nói tôi cần phải cuốc ruộng và không có thời gian. Anh ta trở lại một lần nữa vào lúc chạng vạng, và đưa cho tôi một vài mẩu giấy, sau đó anh ta nói: “Đây là kịch bản cho bài phát biểu vào ngày mai trong cuộc họp. Tôi sẽ đọc nó cho cô. Cô hãy xem và cho tôi ý kiến của cô”.
Tôi đọc lướt qua và thấy rằng nó bao gồm những bình luận thiếu tôn trọng về Sư phụ và Đại Pháp. Tôi lập tức cuộn nó lại và nói: “Không thể nào! Anh không thể đại diện cho tôi. Anh đang làm giả tài liệu! Người này cảm thấy ngượng ngùng, khuôn mặt và cổ đỏ ửng cả lên”.
Lần đó họ đã thất bại, nhưng họ không bỏ cuộc. Vài ngày sau, họ đã thử lại với một kế hoạch bí mật khác. Bí thư thôn đã đến nhà tôi và nói rằng người của đài truyền hình địa phương sẽ đến phỏng vấn tôi vào ngày hôm sau. Anh ta nói rằng tôi nên nói bất cứ điều gì họ yêu cẩu, và anh ta rời đi ngay lập tức.
Sau đó, tôi đến nhà anh, vợ anh ấy cho biết anh đã đi làm ruộng. Tiếp đó cô ấy nói rằng cô nghe nói tôi sẽ xuất hiện trên TV. Tôi nói: “Tôi tới đây là để nói chuyện về việc đó. Tôi không muốn phỏng vấn. Hãy nói với chồng chị rằng đừng để họ đến, và nếu họ đến, tôi sẽ không gặp họ”. Vì vậy, nỗ lực nguỵ tạo thông tin giả của họ một lần nữa thất bại.
Tôi ngộ rằng chính niệm dựa trên Pháp là nền tảng cho sự triển hiện của Pháp đối với chúng ta. Vậy nên, chúng ta cần học Pháp nhiều hơn, học Pháp đúng cách.
Sư phụ giảng:
“Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm.” (Bài trừ can nhiễu. Tnh tấn yếu chỉ II)
Giảng chân tướng cho chủ tịch xã và bí thư đảng để họ dừng đứng về phía tà ác
Chủ tịch xã và bí thư đảng đã đến nhà tôi nhiều lần vào năm 2002, nhằm mục đích “chuyển hoá” tôi. Tôi luôn nói với họ rằng Chân-Thiện-Nhẫn đã gắn kết với tâm hồn tôi và không ai có thể lay chuyển nó, không có gì sai khi làm một người tốt, và tôi chỉ ra việc họ đã làm sai.
Lần cuối cùng họ tới, tôi nói: “Tôi đã từng mắc nhiều bệnh nặng và tôi đã chi rất nhiều tiền cho việc điều trị, nhưng tôi chưa bao giờ hồi phục. Các bác sĩ Tây phương và y học cổ truyền Trung Quốc đều nói rằng bệnh của tôi là không thể chữa được, và tôi không thể làm gì khác ngoài việc phải chịu đựng ở nhà. Chính Pháp Luân Đại Pháp đã chữa lành hoàn toàn cho tôi và ban cho tôi một cuộc sống mới! Các đảng viên của ĐCSTQ luôn tuyên bố phục vụ nhân dân hết lòng, phải vậy không? Vậy thì tại sao các anh thích nhìn thấy tôi chết?
Hai người họ cùng cười. Thị trưởng không nói nên lời. Bí thư thành ủy nói, “Chị đã thắng! Không ai trong chúng tôi có thể tranh luận với chị!”
Tôi nói, “đó là vì những gì các anh nói không hợp lý. Chuyển Pháp Luân là một cuốn thiên thư, những gì tôi được học, từng lời Sư phụ của tôi dạy đều đúng. Sư phụ Lý dạy chúng tôi làm việc gì thì cũng luôn cân nhắc tới người khác trước và chỉ làm điều ngay chính, nhưng những gì các anh đang làm là thuận theo cái ác, ngăn cản mọi người trở lên khoẻ mạnh, trở thành người tốt, làm điều ngay chính. Các anh chà đạp lên tự do tín ngưỡng và nhân quyền của mọi người. Nói chung, ‘tà không thể thắng chính’. Vậy nên hiển nhiên là các anh không thể tranh luận với tôi”.
Họ nhìn nhau, cùng đứng lên, và nói họ sẽ không tới nữa. Tôi đi bộ cùng họ ra ngoài cổng và nhắc họ, “Hãy niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp Hảo, Chân-Thiện-Nhẫn Hảo. Các anh sẽ được bình an! Cả hai mỉm cười, gật đầu, sau đó rời đi, và không bao giờ đến nữa.
Thời thời khắc khắc ghi nhớ bản thân là người tu luyện
Tu luyện Đại Pháp là trực chỉ nhân tâm. Rào cản lớn nhất trong tu luyện là tâm người thường. Do đó, chúng ta cần phải liên tục chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Chỉ khi làm như vậy, chúng ta mới có thể đề cao tầng thứ, chứng thực Pháp và cứu độ chúng sinh.
Trải nghiệm của tôi trong những lần vượt quan đề cao tâm tính với sếp là ví dụ điển hình. Khi tôi làm việc trong nhà ăn của một công ty, sếp nữ thường giúp tôi đề cao bằng cách khảo nghiệm tâm tính của tôi. Bất cứ khi nào cô ấy chửi mắng tôi, tôi luôn cố gắng giải quyết vấn đề mà không oán hận, tôi luôn nhớ rằng tôi là một học viên.
Tuy nhiên có một lần, khi cô ấy chỉ trích tôi, tôi cảm thấy khong thể chịu nổi được nữa. Tôi cố gắng kiểm soát bản thân, nhưng sau khi tôi đặt thức ăn đã nấu lên bàn, tôi nhanh chóng quay trở lại phòng mình và khóc. Tôi không thể kìm được nước mắt. Khoảng nửa phút sau, tôi nhớ ra: “Tôi là một học viên Đại Pháp”. Tôi đột nhiên cảm thấy tâm tôi tĩnh lại và nước mắt tôi ngừng rơi.
Đúng như Sư Phụ giảng:
“Chỉ cần chư vị coi bản thân mình là người luyện công, thì đúng thời điểm ấy chư vị sẽ nghĩ ra được, [nên] chư vị có thể ước chế bản thân mình, cái quan này chư vị có thể vượt qua được”. (Bài giảng sáu, Chuyển Pháp Luân)
Giảng chân tướng trực diện không khó
Lần đầu tiên khi tôi bắt đầu giảng chân tướng trực diện cho người lạ, tôi cảm thấy khó khăn vì trước giờ tôi ít khi nói chuyện với người lạ. Tôi có tính cách hướng nội. Tôi cảm thấy rất lo lắng khi đứng trên đường và cân nhắc việc bắt chuyện với những người đi ngang qua, từng người một! Ngay lập tức tôi nhận ra rằng đây là sự can nhiễu từ không gian khác, và tôi đã quyết tâm loại bỏ nó.
Đúng lúc đó, hai người phụ nữ đi về phía tôi từ hướng ngược lại. Tôi nói với họ bằng một nụ cười: “Tôi muốn tặng các bạn tấm bùa hộ mệnh, xin hãy nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp Hảo. Chân-Thiện-Nhẫn Hảo.’ Các bạn sẽ được ban sức khoẻ và bình an. Các bạn đã bao giờ tham gia ĐCSTQ, Đoàn Thanh niên hay Đội Thiếu niên Tiền phong chưa? Nếu các bạn đã tham gia, các bạn nên thoái xuất khỏi các tổ chức của nó. Sau đó, các bạn sẽ được Thần Phật bảo hộ. Nếu muốn, các bạn có thể sử dụng hoá danh. Một người trong họ cuời nói: “Được, tôi đã tham gia Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên, tôi muốn thoái xuất khỏi nó. Cảm ơn bạn!”
Tôi nói, “Nếu muốn nói cảm ơn, hãy cảm ơn Sư phụ của chúng tôi, ngài đã bảo chúng tôi tới để cứu các bạn.” Người kia nói: “Vâng, chúng tôi cảm ơn Sư phụ Lý, nhưng chúng tôi cũng muốn cảm ơn bạn vì nếu bạn không nói thì chúng tôi sẽ không biết điều đó”. Từ đó trở đi, tôi bắt đầu việc giảng chân tướng trực diện và phát các tờ thông tin chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho những người lạ.
Khi chúng ta bước ra giảng chân tướng trực diện, chúng ta sẽ gặp tất cả mọi người với tâm lý khác nhau. Do đó, chúng ta có thể đối mặt với các khảo nghiệm và có cơ hội để đề cao tâm tính của mình. Khi tôi gặp những người muốn báo cáo tôi, tôi lập tức cầm tay và điện thoại của họ, sau đó mỉm cười nói với họ: “Tôi thật tâm muốn nói với bạn, những người báo cáo chỉ điểm những người tốt sẽ không thể sống sót trong các thảm hoạ”.
Hầu hết trong số họ sau đó hiểu ra sự thật và từ bỏ. Tuy nhiên, tôi đã từng gặp một ông lão gần 80 tuổi và ông nói rằng ông không sợ chết khi nghe những gì tôi nói. Ông nhất quyết đòi gọi điện báo cáo tôi. Tôi đáp lại: “Điện thoại của ông bị hư rồi”. Sau đó, tôi rời đi và khi tôi quay lại, tôi thấy điện thoại của ông ấy thực sự ngừng hoạt động. Sư phụ đã bảo vệ tôi!
Tôi sẽ không bị can nhiễu nếu tôi giữ chính niệm và không có chấp trước sợ hãi. Ví dụ, khi tôi đi ngang qua một đồn cảnh sát vào một buổi chiều, tôi thấy hai người phụ nữ trò chuyện ở cổng đồn cảnh sát. Tôi bước đến gần họ và giảng chân tướng cho họ, thuyết phục họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, và tặng họ lịch để bàn cùng bùa hộ mệnh. Cả hai đều rất hạnh phúc về điều đó.
Lúc đó, một chiếc xe cảnh sát đã lái ra cổng, cả ba chúng tôi đều cầm lịch và bùa hộ mệnh. Tôi không bối rối mà chỉ đơn giản tập trung vào cuộc trò chuyện. Suy nghĩ duy nhất của tôi là cứu người. Kết quả là, không có gì xảy ra. Sư phụ đã gia trì chính niệm cho tôi! Vài ngày sau, hai học viên nói với tôi rằng họ đã thấy tôi giảng chân tướng khi họ đi qua đồn cảnh sát đó. Họ dừng lại để âm thầm phát chính niệm giúp đỡ tôi, và tôi đã không thấy họ. Tôi cũng cảm ơn các đồng tu đã giúp đỡ tôi!
Lời kết
Trong 20 năm trợ Sư chính Pháp, tôi đã trải qua nhiều khổ nạn và thất bại. Tôi vẫn an toàn nhờ sự bảo hộ từ bi của Sư phụ và trí huệ mà Ngài ban cho chúng ta. Hơn nữa, Sư phụ đã gánh một lượng lớn nợ nghiệp cho các học viên Pháp Luân Đại Pháp và chúng sinh toàn thế giới. Tuy nhiên, chúng sinh vẫn không biết điều này và họ chỉ theo đuổi tiền bạc. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp cần nỗ lực hơn, đề cao tầng thứ để chúng ta có thể cứu nhiều chúng sinh hơn. Chúng ta nên trân quý quãng thời gian còn lại và hoàn thành thệ ước của mình!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/1/19/399143.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/4/30/184267.html
Đăng ngày 21-06-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.