Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại vùng Đông Bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-04-2020] Các học viên ở khu vực chúng tôi bắt đầu sử dụng điện thoại di động để giảng chân cho mọi người từ vài năm trước. Phương thức này đem lại hiệu quả rất tốt, vì thế tôi đã tham gia nhóm. Tôi có thể gọi cho bất cứ ai ở Trung Quốc và trò chuyện với họ bất cứ khi nào trước giờ họ đi ngủ.

Đặt nền tảng

Khi lần đầu tiên tôi thực hiện một cuộc gọi như vậy, tôi đã cùng thực hiện với học viên Anh và học viên Ly Ly. Khi học viên Anh nói chuyện với mọi người, cô ấy rất từ bi, trường năng lượng của cô ấy rất thuần chính, và tôi được bao phủ trong trường đó. Sau đó cô ấy bảo tôi gọi cho một vài người và hai người trong số họ đã đồng ý thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Mọi việc diễn ra tốt đẹp. Sau khi kết thúc cuộc gọi, tôi vẫn được bao phủ trong trường từ bi của học viên Anh. Đó là một trải nghiệm thật tuyệt vời.

Ngày hôm sau, khi nghĩ lại, tôi đã rất ngạc nhiên. Làm thế nào mà tôi lại có thể làm được điều đó chứ? Trước đó tôi chưa bao giờ nói chuyện với mọi người được như vậy – tôi đã không hiểu sao mình lại có thể làm được. Nhưng vì tôi đã không ôm giữ bất cứ nhân tâm nào như sợ hãi hay lo lắng, tôi chỉ có một niệm duy nhất là cứu người, do đó tôi đã thực hiện thành công. Nhờ sự gia trì của Sư phụ và trường năng lượng tốt đẹp của đồng tu, tôi đã đặt được nền tảng tốt cho những nỗ lực giảng chân tướng của mình trong tương lai.

Ba người chúng tôi cùng phối hợp thực hiện. Chúng tôi định ra một khoảng thời gian trong ngày để thực hiện các cuộc gọi. Lúc đầu, tôi đọc từ một bản thảo. Một số người trả lời đồng ý thoái Đảng, và tất nhiên cũng có những người chửi rủa chúng tôi.

Phương thức khác nhau đưa đến kết quả khác nhau

Chúng tôi đặt mục tiêu cho mình là cần thuyết phục được 10 người thoái Đảng mỗi ngày. Hầu hết thời gian, học viên Anh và tôi đều cố gắng thực hiện được nhưng Ly Ly thì không. Nhưng khi tôi lắng nghe cô ấy, tôi phát hiện ra rằng cô ấy luôn giảng chân tướng cho mọi người một cách rất tỉ mỉ và kỹ lưỡng. Nếu lần đầu người ở đầu dây bên kia gác máy thì cô ấy sẽ liên tục quay lại số điện thoại đó. Một người đàn ông đã thoái Đảng sau khi cô gọi ông ấy ba lần và ông đã cảm ơn cô. Ly Ly là người hiểu biết và rất kiên nhẫn.

Sư phụ giảng:

“‘Đại Pháp vô biên’; tất cả là tuỳ vào cái tâm của chư vị mà tu; xét chư vị tu cao được đến đâu, tất cả là dựa theo lực nhẫn nại và năng lực chịu khổ của chư vị.” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)

Sự kiên nhẫn và bền bỉ của cô ấy là thể hiện của tâm từ bi của cô.

Cách tiếp cận của cô ấy đã khích lệ tôi. Tôi đã gọi lại cho mọi người nếu lần đầu họ không lắng nghe tôi và tôi đem đến cho họ một cơ hội nữa để được đắc cứu. Sau đó, tôi đã có chính niệm hơn và tôi đã hy vọng không chỉ một người mà nhiều người sẽ lắng nghe cuộc gọi của tôi.

Quả đúng như vậy, trong một thời gian hầu như mỗi ngày, nhóm người mà tôi gọi đều đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Họ là những cặp vợ chồng, ông chủ đại diện cho nhân viên của mình và các nhà thầu. Một ông chủ đã giúp tám nhân viên của mình thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tôi đã đưa cho mỗi người một hóa danh và ông chủ đó đã nhắc lại từng hóa danh mà không hề nhầm lẫn. Ông ấy nhớ được tất cả các hóa danh.

Cảm thấy được khích lệ từ một giấc mơ

Một đêm, trong một giấc mơ, tôi đã mở một phòng khám ở một ngọn núi cao. Hai học viên và một Đạo sỹ đang uống trà và chơi cờ tướng bên ngoài phòng khám của tôi. Một cặp vợ chồng xuất hiện cùng đi với một người đàn ông có bệnh. Tôi đã hỏi họ làm thế nào mà họ lên được núi này.

Vị Đạo sỹ và hai học viên đã đề nghị tôi đến gặp bệnh nhân. Tôi hỏi người đàn ông xem triệu chứng của ông là gì và ông đã vén quần áo của mình ra. Tôi rất ngạc nhiên, thân thể ông ấy bị một vật chất giống như thép phủ kín. Cặp vợ chồng nói rằng bệnh của ông ấy không thể chữa được và đang chờ chết. Tôi bảo ông ấy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Ông đã liên tục niệm câu chân ngôn. Dần dần da của ông ấy đã trở lại bình thường.

Ngày hôm sau, tôi đã kể lại giấc mơ của mình cho học viên Anh và Ly Ly. Chúng tôi đều cảm thấy được khích lệ rất lớn từ câu chuyện này bởi vì trong mỗi cuộc gọi, chúng tôi đều dặn mọi người niệm câu chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Khi chúng tôi dần tự tin hơn khi thực hiện các cuộc gọi, chúng tôi bắt đầu gọi cho những người trong ngành luật pháp. Ban đầu, một học viên nói chuyện, trong khi hai người còn lại phát chính niệm. Sau một thời gian, mỗi chúng tôi đã có thể độc lập thực hiện các cuộc gọi.

Một hôm, tôi gọi cho một cảnh sát. Ông ấy đã gác máy hai lần. Nhưng tôi không bị động tâm và đã gọi cho ông lần thứ ba. Tôi nói rằng ngay cả nếu ông có cả thế giới thì ông cũng không thể mua được sinh mạng của mình. Ông kinh ngạc và đã thay đổi thái độ của mình sau khi hiểu ra ý nghĩa của những lời tôi nói. Ông đã đồng ý thoái Đảng. Nước mắt tôi phủ kín mặt. Đó chính là nhờ từ bi của Sư phụ và Đại Pháp!

Bình tĩnh và từ bi đối đãi mọi người

Một hôm khi chúng tôi thực hiện các cuộc gọi, không một ai đồng ý thoái Đảng cả. Tôi đã trò chuyện với một người đàn ông trẻ trong 40 phút mà anh ấy vẫn không đồng ý thoái. Tôi đã khóc khi nói chuyện với anh ấy, học viên Anh và Ly Ly cũng khóc theo tôi. Anh ấy nói sẽ không bao giờ thoái Đảng. Tôi đã khóc vì bản thân đã tu luyện không đủ tốt, vì thế tôi không có năng lực mạnh mẽ để tác động được đến anh ấy. Tôi đã cố gắng kéo anh ấy lên khi anh ấy đang rơi xuống vực sâu. Học viên Anh và Ly Ly cũng cố gắng giúp anh ấy nhưng bản thân anh ấy lại không tiếp nhận sự giúp đỡ.

Trong quá trình thực hiện các cuộc gọi, tâm từ bi của tôi lớn dần. Ban đầu tôi thường lo lắng và tim đập thình thịch. Dần dần, tôi đã trở nên bình tĩnh và đối đãi với mọi người như những chúng sinh cần được cứu độ. Tôi đang đề cao bản thân.

Học viên Anh là người hướng nội, nhưng cô ấy nói rằng khi cô ấy cảm thấy hạnh phúc nhất chính là khi dặn mọi người ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Khi cuộc bức hại vừa mới nổ ra, cô ấy đã bắt đầu nói với mọi người về Đại Pháp tại quầy hàng của mình tại một khu chợ. Cô ấy đã sợ hãi và thậm chí còn không thể nói gãy gọn được. Nhưng cô quyết tâm nói với mọi người chân tướng để cứu họ. Cô nghe lời Sư phụ và làm những gì Sư phụ yêu cầu.

Mỗi học viên khi bước ra để giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp đều trải qua quá trình buông bỏ tâm sợ hãi. Và trong quá trình đó, họ đã trở nên ngày càng thành thục và chính niệm của họ cũng trở nên ngày càng mạnh mẽ.

Vì thế, tôi khuyên những học viên nào chưa bước ra hãy buông bỏ tâm sợ hãi. Trên thực tế, mọi việc đều là do Sư phụ làm cho chúng ta.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/4/8/403491.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/30/185277.html

Đăng ngày 19-06-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share