Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Úc
[MINH HUỆ 19-02-2020] Dịch virus corona đang đưa đến cơ hội cho các học viên để cứu nhiều người hơn nữa. Tôi muốn chia sẻ một vài trải nghiệm gần đây của bản thân khi gọi điện đến tỉnh Hồ Bắc, khu vực chịu ảnh hưởng nặng nề nhất bởi virus corona.
Thẩm phán: Tôi sẽ không tham gia vào các vụ án liên quan đến Pháp Luân Đại Pháp nữa!
Chiều ngày 12 tháng 2, tôi bấm số gọi cho một thẩm phán của Tòa án Thành phố Hiếu Cảm, tỉnh Hồ Bắc. Vị thẩm phán nhấc máy, lắng nghe vài giây, sau đó nói ông đang bận, rồi cúp máy. Tôi quay số lần nữa và nói: “Anh đừng vội cúp máy. Tôi gọi cho anh là vì muốn tốt cho bản thân anh. Anh hãy lắng nghe tôi nói, rồi anh sẽ hiểu.”
Vị thẩm phán giữ máy và lắng nghe.
Tôi nói với ông ấy rằng dịch bệnh đang xảy ra có thể là một thảm họa do chính con người gây ra, bởi vì nghiên cứu về virus corona Vũ Hán cho thấy rõ ràng là nó được chế tạo trong phòng thí nghiệm, và một số người lo ngại rằng đó là vũ khí sinh học bị rò rỉ từ Viện nghiên cứu virus Vũ Hán. Nói về tổng số người chết, theo công bố thì trong một ngày, hai nhà tang lễ của Vũ Hán có 341 thi thể được hỏa táng. Mà Vũ Hán có tất cả sáu nhà tang lễ, vậy có bao nhiêu người thực sự đã chết và được hỏa táng? Chính phủ đã bắt giữ tám bác sỹ, gồm cả bác sỹ Lý Văn Lượng, người đã cố gắng cảnh báo cho mọi người về virus này. Khi tra xét lại lịch sử của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), thì rõ ràng là nó chưa bao giờ màng đến mạng sống của người dân. Nó chỉ muốn quyền lực. Vậy chúng ta có nên tin những gì nó nói về virus này là đúng không?
Tôi chỉ ra rằng Ban Chỉ đạo Quốc gia về Phòng chống Dịch bệnh mới được thành lập gồm có Thường ủy Bộ Chính trị Vương Hỗ Ninh, Bí thư của Ủy ban Chính trị và Pháp Luật Quách Thanh Côn và Bộ trưởng Bộ Công an Triệu Khắc Chí, nhưng trong đó lại không có một người nào trong ngành y tế, hay các chuyên gia phòng chống dịch bệnh. Điều này chẳng phải khác thường sao? Các thành viên của ban chỉ đạo này đều là những chuyên gia về kiểm soát dư luận và duy trì ổn định cho ĐCSTQ! Không một ai trong số họ là bác sỹ cả.
Tôi nói với ông ấy rằng trước mắt chưa có phương thuốc nào để điều trị cho những người nhiễm bệnh. Hàng triệu người Trung Quốc đã được bình an nhờ thoái xuất khỏi ĐCSTQ để tránh bị liên lụy vì những tội ác mà nó đã gây ra. Mọi người còn niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”
Tôi tiếp tục nói với ông về bản chất tà ác của ĐCSTQ và về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Tôi chỉ ra rằng nhiều quốc gia dân chủ đã có chế tài để trừng phạt những kẻ tham gia vào cuộc bức hại này.
Tôi hỏi ông trước đó đã từng nghe đến điều nào như vậy chưa và ông trả lời: “Tôi chưa nghe đến.” Tôi bảo ông ấy đừng làm con dê thế tội của ĐCSTQ và đừng tham gia vào cuộc bức hại. Ông ấy hứa sau này sẽ không tham gia vào các vụ kiện chống lại các học viên nữa. Ông ấy liên tục nói: “Cảm ơn bạn!”
Trưởng đồn cảnh sát: Cảm ơn các bạn vì đã quan tâm đến chúng tôi!
Sáng ngày 13 tháng 2, tôi gọi điện cho một trưởng đồn cảnh sát ở thành phố Hoàng Cương. Ông yên lặng lắng nghe trong 11 phút 39 giây.
Tôi mở đầu bằng cách nói về sự bùng phát của dịch virus corona hiện nay và về việc ĐCSTQ đã bất chấp mạng sống của người dân và lừa gạt toàn thế giới như thế nào.
Tôi chỉ ra rằng Đế chế La Mã hùng mạnh thời ấy đã sụp đổ vì ôn dịch. Một số người cho rằng đó là vì họ đã mất đi chuẩn mực đạo đức và đã bức hại tín đồ Cơ Đốc giáo. ĐCSTQ đã bức hại Pháp Luân Đại Pháp trong hơn 20 năm qua. Lịch sử đang lặp lại. Có lẽ sự bùng phát của dịch SARS từ nhiều năm trước và dịch virus corona hiện nay đều là những cảnh báo.
Tôi bảo ông hãy suy ngẫm về tất cả các cuộc vận động chính trị của ĐCSTQ trong quá khứ mà đã giết hại hàng triệu người dân Trung Quốc. Cuộc bức hại của ĐCSTQ nhắm vào Pháp Luân Đại Pháp là một cuộc bức hại khác trong số những cuộc vận động chính trị này. Người dân trên thế giới ngày càng minh bạch về cuộc bức hại này và mọi người đều lên án nó! Một ngày nào đó những ai tham gia vào cuộc bức hại này sẽ bị truy cứu trách nhiệm. Đừng làm con dê thế tội! ĐCSTQ cũng biết rằng cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp là không hợp pháp, vì thế nó mới cố gắng tránh viết ra những từ “Pháp Luân Công” trong các văn bản chính thức của nó trong cuộc bức hại. Nó sẽ đẩy trách nhiệm lên những người như ông, những người thực thi cuộc bức hại này, chẳng phải là vậy sao? Khi đó các ông sẽ bảo vệ mình như thế nào đây?
Tôi nói rằng các học viên đang cố gắng tiếp cận với người dân ở Trung Quốc và tôi gọi điện cho ông với hy vọng ông hãy tránh tham gia vào cuộc bức hại này và hãy đối xử tốt với các học viên. Tôi biết ông bị lừa dối bởi những lời dối trá của ĐCSTQ, vì vậy tôi muốn nói rõ chân tướng cho ông và cứu ông.
Tôi dừng lại và hỏi: “Ông hiểu những gì tôi nói chứ?” Ông lập tức trả lời: “Vâng, tôi hiểu.”
Tôi nói với ông về việc ông có thể sử dụng cương vị của mình như thế nào để bảo vệ các học viên. Ông ấy đã đồng ý. Tôi chúc ông và gia đình sức khỏe và bình an. Tôi khuyên ông ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” và thoái xuất khỏi ĐCSTQ.
Ông nói: “Cảm ơn học viên Pháp Luân Đại Pháp các bạn vì đã quan tâm đến chúng tôi! Cảm ơn bạn đã gọi cho tôi và nói với tôi tất cả những điều này. Chúc bạn may mắn và bình an!”
Nữ cảnh sát lắng nghe chân tướng
Ngày 16 tháng 2, tôi gọi điện cho một nữ cảnh sát ở thành phố Tiềm Giang. Tôi đã gọi ba lần.
Khi cuộc gọi đầu tiên được kết nối, tôi bắt đầu nói về dịch virus corona. Cô ấy lập tức ngắt lời tôi và nói: “Đừng tuyên truyền điều này! Chính phủ đang chỉ đạo cả nước để chống lại virus. Chúng ta cần tin tưởng vào Đảng và Chính phủ!” Rồi cô cúp máy.
Lần thứ hai tôi gọi điện, cô ấy cúp máy sau 25 giây. Tôi đã phát chính niệm để thanh trừ hết thảy mọi can nhiễu ngăn cản cô minh bạch chân tướng. Tôi quyết tâm cứu cô ấy.
Tôi đã gọi cô ấy lần thứ ba. Cô ấy hỏi: “Chị là ai?” Tôi đáp: “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại hải ngoại. Tôi đang gọi cho chị từ một nơi xa xôi như vậy, bởi vì tôi biết những cảnh sát như chị không biết được tình hình chân thực của sự bùng phát dịch bệnh. Chị vẫn tin vào những lừa dối của ĐCSTQ! Tôi muốn cho chị biết chân tướng với hy vọng chị và người thân của chị có thể được bình an và khỏe mạnh.”
Lần này cô ấy lắng nghe. Tôi nói tiếp: “Chúng ta không hề quen biết nhau. Tại sao tôi lại hao tốn tiền của mình để thực hiện cuộc gọi quốc tế này? Tại sao trong 20 năm qua lại có rất nhiều học viên Pháp Luân Đại Pháp đã mạo hiểm tính mạng của mình để cố gắng truyền chân tướng cho cảnh sát? Chúng tôi đang làm điều này vì các bạn đó!”
Tôi có thể thấy rằng cô ấy đang thực sự lắng nghe. Tôi bảo cô ấy đừng tin ĐCSTQ và tôi đã giảng chân tướng cho cô ấy một cách tường tận. Cuối cùng, tôi khuyên cô ấy niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”
Trong cuộc gọi cuối cùng đó, cô ấy đã lắng nghe trong 14 phút.
Do ảnh hưởng của dịch bệnh, du khách đến từ Trung Quốc ít hơn trước đây. Hiện tại chúng ta cần tập trung gọi điện thoại cho người dân nội trong Trung Quốc. Tôi hy vọng nhiều đồng tu hơn nữa sẽ cùng nỗ lực thực hiện điều này. Chúng ta hãy cùng phối hợp thực hiện và cứu nhiều người hơn nữa, đặc biệt là những người trong hệ thống pháp luật và công an.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/2/19/401401.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/2/23/183368.html
Đăng ngày 09-04-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.