[MINH HUỆ 17-10-2005] Bộ ngực của một học viên Pháp Luân Công, cô Wang Yunjie, trở thành dị dạng và bị nhiễm độc do vì sự tra tấn lâu dài, bao gồm bị cột, treo lên và châm bằng cùi điện. Thật đau lòng khi nhìn thấy sự thống khổ mà cô phải chịu.
Đây là các hình ảnh của cô Wang Yunjie sau khi cô chịu đựng những cuộc tra tấn cực hình nói trên. Chúng tôi khuyên trẻ em và người yếu tính, xin đừng vào xem các hình ảnh này: hình 1, hình 2.
Vào khoảng 3:00 giờ chiều ngày 14 tháng Năm 2002, hai người cảnh sát và hai viên chức an ninh từ cảnh sát cục Paoyazi của Đại Liên, tỉnh Liễu Ninh, đến bắt cô nơi sở làm, mà không có giấy tờ hợp pháp. Họ mang cô đến cảnh sát cục Paoyazi.
Cô Wang Yunjie bị giữ trong một căn phòng và bốn người lính canh gác cô cho đến nữa đêm, sau đó cô bị thuyên chuyển đến chi nhánh Văn phòng Công an tại nhà tù Ganjingzi. Cô không được cho ăn uống gì cả.
Tại nhà tù Ganjingzi, cảnh sát nhốt cô Wang và một chục học viên Pháp Luân Công khác trong một căn nhà nhỏ bằng sắt chu vi vài thước vuông.
Sáng hôm sau, cô Wang lại bị chuyển đến Trại lao động cưỡng bách Yaojia và bị giữ tại đây 20 ngày. Không có phán xét của toà án hoặc tài liệu gì cả, cô Wang bị mang đến trại lao động cưỡng bách Mã Tam Gia ngày 4 tháng sáu 2002. Lúc bấy giờ cảnh sát tại Ganjingzi báo tin cho cô Wang Yunjie rằng cô đã bị kết án tù hai năm tại Trại lao động cưỡng bách Mã Tam Gia. Họ ép cô ký tên vào bản tài liệu cầm tù, nhưng cô Wang từ chối.
Sau đây là câu chuyện thật về sự khủng bố mà cô Wang Yunjie phải chịu đựng tại Mã Tam Gia.
Sau khi cô Wang đến Mã Tam Gia ngày 4 tháng sáu, cô bị mang đến đội số 1. Đội trưởng Wang Xiaofeng và lính Shi Yu được chỉ định để canh gác cô Wang. Lúc đầu, cô Wang bị cô lập trong một phòng trống ở tầng lầu thứ 2 toà nhà trong nhóm đàn bà. Không có giường hay bất cứ thứ gì. Cô không được phép đi tắm rữa, đánh răng hoặc đi nhà cầu. Cô chỉ được phép dùng nhà cầu với sự cho phép của lính canh. Họ phải trông chừng cô luôn luôn. Quá nữa đêm cô cuối cùng mới được phép đi ngủ – trên thềm đất lạnh. Họ đánh thức cô dậy lúc 5:30 giờ sáng mỗi ngày. Sau đó họ mang cô ra sau nhà nơi mà họ phơi đồ và buộc cô ở dưới nắng nóng. Nếu cô không hợp tác, cô sẽ bị mang đến nhà cầu, nhà vệ sinh, nhà kho hoặc dưới hầm, và tra tấn cô tàn nhẫn. Họ cố buộc cô từ bỏ đức tin nơi Pháp Luân Công bằng những phương pháp vô nhân đạo. Tất cả những điều này đều được làm trong bí mật không để cho ai được biết.
Ban ngày, hơn bốn người “hợp tác viên” là có liên can đến sự tra tấn các học viên Pháp Luân Công. Họ thẩm vấn cô Wang Yunjie và cố buộc cô từ bỏ tập luyện Pháp Luân Công. Họ bắt cô ta ngồi chồm hổm, quì gối hoặc đứng im trong một thời gian thật lâu. Một lần nọ, bốn trong các hợp tác viên hỏi, “Có chịu bỏ tập luyện Pháp Luân Công không?” Cô Wang trã lời, “Không bao giờ!” Họ kêu lính canh Shi Yu, 20 tuổi, nói rằng, “Bộ óc cô này có lẽ làm bằng đá hoa cương, nên cô từ chối chuyển hoá.” Shi Yu túm lấy tóc của cô Wang và la lớn lên, “Một số đông người đã từ bỏ Pháp Luân Công. Cô nghĩ là cô giỏi hơn à! Đầu óc bằng đá!” Sau đó cô ta đá cô Wang cho đến khi cô này té xuống đất.
Khoảng thời gian từ ngày 5 tháng sáu cho đến giữa tháng mười một 2002, cô Wang Yunjie bị bắt đứng dưới nắng gần 20 ngày. Cô bị nhốt trong nhà cầu tối và ẩm ướt trong hơn một tháng và sau đó bị nhốt trong nhà tắm. Sau đó cô bị nhốt trong nhà kho và nhà hầm trong gần bốn tháng. Cô bị nhốt trong nhà cầu từ 4:30 giờ sáng cho đến nữa đêm và bị bắt đứng im và / hoặc ngồi chồm hổm trong suốt thời gian. Chỉ trong giờ ăn cô mới được cho phép ngồi xuống trên đất. Cả trong giờ ăn, cô cũng bị giữ trong nhà cầu, cả trong khi lính canh dùng nhà cầu. Cô cũng bị những cực hình như vậy trong nhà tắm, nhà kho và hầm nhà. Với thời gian trôi qua, cực hình trở thành càng thêm tàn bạo.
Sáu tháng sau, cô Wang bị thuyên chuyển đến Nhánh số 2 của đội số 1. Cô bị đánh thức dậy lúc 5:30 giờ sáng bỡi hai người tra tấn cô. Họ mang cô đến nhà tắm và để cho cô rữa mặt và dùng nhà cầu. Sau đó họ buộc cô nhớ nằm lòng và trã bài tất cả luật lệ trong trại. Nếu cô từ chối, họ sẽ gia hạn thời gian giam cầm của cô hoặc kéo lôi cô ra khỏi phòng ngũ và tra tấn cô. Phương pháp tra tấn cực hình đặc biệt gồm có treo cô lên với hai tay còng sau lưng. Cô cũng bị bắt đứng im hoặc ngồi chồm hổm trong một thời gian lâu.
Sáu tháng nữa lại qua đi. Một ngày vào khoảng 6:00 chiều, tên lính canh Shi Yu kêu cô lên văn phòng vì cô Wang đã viết một hàng chữ trong phòng ngủ của cô: “Đây là sự an bài của cựu thế lực.” Shi Yu nổi điên lên khi nhìn thấy hàng chữ này. Bà ta và tên lính canh nữ Ren Hongzan (Đội trưởng của đội nhánh số 6), đánh đập cô Wang Yunjie tàn nhẫn, bước đi trên thân cô và đá cô với giầy da của họ. Họ đè đánh cô Wang trên mặt đất cho đến giữa đêm.
Cô Wang cũng bị treo lên không từ nơi đôi tay mang còng của cô trong hơn tám giờ đồng hồ sau khi cô từ chối tập luyện Thái Cực Quyền. Khi cô lại từ chối tập luyện Thái Cực Quyền, cô bị buộc đứng dưới nắng cháy trên sân tập.
Một lần thời hạn giam của cô Wang bị gia hạn một cách vô lối thêm năm ngày vì cô từ chối chép một cuốn sách thoái mạ Pháp Luân Công. Hơn nữa, cô Wang bị bắt làm lao động nặng, kể cả trồng cây, đào lỗ cho cây và phơi bắp. Cô cũng bị buộc làm lao động nặng trong hơn mười giờ trong gần 30 ngày.
Ngày 3 tháng mười hai 2002, một “Nhóm cải huấn, ” tất cả đàn ông, từ Nhóm Công an tỉnh Liễu ninh đến Trại lao động cưỡng bách Mã Tam Gia. Họ tra tấn tàn bạo các học viên trong gần một tháng. Họ là tên lính canh độc ác nhất và vô nhân đạo nhất từ các trại lao động cưỡng bách Benxi, Cẩm Châu và Phủ Thuận. Ông Sun, trưởng dân biểu của đội Công an tỉnh Liễu ninh, và ông Guo, trưởng trước đây của Văn phòng Tái huấn những người ghiện xì-ke Benxi. Ông Guo Teiying phụ trách ‘Nhóm Cải huấn’ này.
‘Nhóm cải huấn’ này chỉ định 50 người học viên kiên định từ đội số 1, số 2 và số 3 và nhốt họ trong toà Zonghe, nơi có phòng tra tấn. Cô Wang Yunjie là một trong 50 người nạn nhân.
Lúc đầu họ cô lập cô Wang. Hai hợp tác viên theo dõi cô ta. Cô không được cho phép ngủ và bị bắt đứng im trong một góc phòng. Ngày hôm sau, cô phải ngồi trên một cái ghế với hai tay côt sau lưng vào sau lưng ghế. Đến đêm, họ bắt cô mang một cái nón mô-tô. Các lính canh có sẳn đũa và một thùng nước lạnh. Mỗi khi cô Wang nhắm mắt lại, họ đổ nước lên cô và đánh thật mạnh vào cái nón sắt bằng đũa. Sau đó các cực hình trở thành càng tàn nhẫn hơn nữa.
Hai tên lính từ Benxi, cầm một cây cùi điện, la lớn, “Chúng ta sẽ xem ai mạnh hơn!” Hai người đàn ông xé toạt áo cô Wang và bắt đầu giựt điện hai vú của cô với hai cùi điện trong 30 phút. Sau đó, họ bắt cô đứng im suốt đêm. Sáng hôm sau, lính Guo Tieying hỏi cô Wang một cách dữ dằn là cô theo ai. Cô Wang trã lời, “Tôi theo Sư phụ Pháp Luân Công.”
Guo Tieying tức thời kêu vào hai tên cai tù từ Cẩm Châu và nhiều hợp tác viên vào để tra tấn cô. Họ xé vãi giường thành giây và cột đôi chân cô lại trong thế ngồi thiền định. Sau đó họ cột hai tay cô vào sau lưng và cột phía trên người cô vào hai chân. Bây giờ người cô Wang như một trái banh. Sau đó họ treo cô lên không trung bằng cái còng tay của cô, với hai tay ra sau lưng. Cô đau đớn không cùng trong bảy giờ đồng hồ. Sau đó, cô Wang không còn có thể bước đi với cái lưng thẳng, nhưng phải cúi khòm, cũng không ngồi thẳng được.
Thời gian dài cực hình ảnh hưởng nặng nề trên sức khoẻ của cô Wang. Dù cô đã trở nên ốm o vô cùng, cô cũng phải làm lao động cưỡng bách trong đội nhánh số 2. Cô bị bắt buộc làm những đồ thủ công nghệ để xuất cảng, như là bông giấy. Sáu tháng sau, cô bị thuyên chuyển trở lại đội số 1 nhóm số 2. Hai tháng sau nữa, cai tù của Trại lao động cưỡng bách Mã Tam Gia thấy rằng cô sắp chết. Để tránh trách nhiệm trước luật pháp, họ buộc cô Wang đi khám sức khoẻ bên ngoài trại. Họ mang cô trở lại trại ngày hôm sau và nói với gia đình cô đến để mang cô về ngay lập tức. Họ cũng đồi bà chị của cô 2, 000 yuan. Bà chị của cô từ chối, kể ra các tội họ đã làm trên cô Wang.
Cuối cùng cô Wang được thả ra. Sau này gia đình của cô biết ra rằng nhân viên trại tin rằng cô chỉ còn sống có hai tháng thôi. Nhân viên trại Mã Tam Gia không nói cho gia đình cô biết về tình trạng của cô. Sau khi cô Wang trở về nhà, trại một lần gọi lại gia đình cô hỏi cô có còn sống không.
Các tổ chức trực tiếp trách nhiệm cuộc khủng bố của cô Wang Yunjie:
1. Nhánh Ganjingzi của Văn phòng Công an thành phố Đại Liên
2. Sở Cảnh sát Paoyazi tại tiểu quận Paoya
3. Trại lao động cưỡng bách Mã Tam Gia
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2005/10/17/112535.html;
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2005/10/20/66071.html.
Dịch ngày 29-10-2005, đăng ngày 30-10-2005; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.