Bài của Yang Jiayu, một đồng tu Pháp Luân Đại Pháp tại thành phố Tainan, Đài Loan

[Minh Huệ] Tôi may mắn gặp được Pháp Luân Công trong một khóa học tập các giáo sư hè năm 2002. Năm đầu tiên đó, tôi tập các bài Công pháp và học Pháp tại nhà. Dù biết được tình trạng của các đồng tu qua mạn lưới Minh Huệ, tôi nghĩ rằng tôi còn non nớt và sự tu luyện này cần phải nghiên cứu thêm nữa. Sau này, một đồng tu mời tôi đi tham dự một đại hội chia sẻ kinh nghiệm. Khi các đồng tu nói chuyện, tôi nhìn thấy một vòng hào quang trên đầu họ. Tôi rất xúc động. Các đồng tu Pháp Luân Đại Pháp nào đã bước ra chứng thực Pháp chống lại áp lực của khủng bố đều sáng rực rỡ.

Từ đó, tôi bắt đầu làm việc mạnh mẽ đễ bắt kịp các bạn đồng tu của tôi. Tôi hăng hái tham gia tất cả các việc mà tôi có thể tìm thấy để chứng thực Pháp và cố gắng làm một đồng tu siêng sắn. Tuy nhiên, tôi càng liên hệ đến nhiều việc, tôi càng có ít thời giờ hơn để học Pháp. Kết quả tinh thần tôi không yên. Thông thường, sau khi học một đoạn, tôi thường dễ tìm thấy một câu trã lời cho một vấn đề nào đó mà cần giải quyết. Nhưng nếu tôi đi làm một việc, thì tôi bị mất một việc khác. Cuối cùng tôi thất bại không đạt được những kết quả mong muốn, hoặc cả cuối cùng không có điều gì hoàn tất.

Vào sáng ngày 11 tháng mười 2004, một việc quan trọng xãy ra trong trường học của tôi. Lớp 1, 2, 3 và mẫu giáo có nhiều học sinh đi về nhà bị bệnh, trong khi trong lớp học tôi, 23 học sinh, kể cả con gái tôi, đều cảm thấy những triệu chứng như vậy hai ngày sau đó. Tôi ngạc nhiên vô cùng và hiểu được rằng tình trạng tu luyện của tôi là có vấn đề. Tôi có điều gì không đúng? Chấp trước nào đã khiến tôi xa rời Pháp? Đêm đó kinh văn của Sư phụ, ‘Cây gậy bổng hát của tôi’ (“My Version of a ‘Stick Wake-up’”) được đăng trên mạn lưới Minh huệ. Tôi cảm thấy như một cây gậy đập mạnh vào đầu tôi. Đầu tiên, tôi hiễu ra rằng chìu hướng giảng rõ sự thật của tôi là không đúng.

Chính là nó! Tôi luôn bị bận rộn với những việc mà các đồng tu tin cậy giao phó, trong khi đó tôi bỏ mặt những người chung quanh tôi. Vì vậy tôi bắt đầu nghĩ đến cách làm sáng tỏ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp với những người quanh tôi.

Lúc bấy giờ, người phụ trách nơi tập công chung của tôi bàn đến thực hiện một cuộc diễn hành bằng xe mô tô (motorcade) trên các đường phố Tainan và Yongkang để trình bày về cuộc khủng bố và tra tấn. Tôi đồng ý liền, trong khi nghĩ trong tâm, ‘Điều này thật tốt quá. Các chúng sanh quanh tôi sẽ có cơ hội được cứu.’ Vì đây là lần đầu tiên một cuộc diễn hành như vậy xãy ra tại Đài Loan, anh ta giải thích trong chi tiết và cho biết vì sao anh ta được sáng tâm về điều này. Sau khi chia sẻ ý nghĩ với anh, tôi rướm nước mắt. Tôi thóang trực nhận được cuộc sống trong thế giới tương lai, và thấy được rằng tôi đã ngu xuẩn nằm vạ trong cái vũ trụ cũ vì lòng ích kỷ của tôi.

Anh ta nghĩ rằng khi trình bày các cuộc tra tấn tại những địa điểm cố định là có phần thiếu sót căn bản, vì dân chúng Yongkang đông đúc ở khắp nơi như vậy. Số người đi ngang qua mỗi nơi trình bày là tương đối ít. Lại nữa cần quá nhiều thời gian và tinh lực để tổ chức những cuộc trình bày tra tấn nhắm vào những nhóm người khác nhau, vì vậy anh ta nảy ra ý kiến như sau, “Tại sao chúng ta không mang sự thật đến trước mắt mọi người một cách tích cực hơn, và làm sáng tỏ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp một cách toàn diện hơn qua một cuộc diễn hành bằng xe mô-tô trình bày các cuộc tra tấn?” Ý kiến này rất hay, nhưng hành trình chuẩn bị, như là chuẩn bị con đường phải đi qua, nội dung, sắp bày nhân viên, liên lạc trước khi cuộc trình diễn, chuẩn bị tài liệu làm sáng tỏ sự thật, và nguồn tài trợ, cũng như những việc linh tinh khác sẽ rất cam go. Lúc bấy giờ, phần đông các đồng tu mà đang liên hệ đến các công việc tổ chức tại vùng Tainan là đang đi làm việc ở Manhattan. Nếu chúng tôi quyết định thực hiện cuộc diễn hành, thì chúng tôi phải gánh lấy tất cả các trách nhiệm.

Tuy nhiên, để làm sáng tỏ sự thật của Pháp Luân Đại Pháp cho tất cả mọi người và để cho các đồng tu mới và các đồng tu mà chưa có cơ hội bước ra được có cơ hội chứng thực Pháp, người bạn đồng tu của tôi đã quyết định gánh lấy trách nhiệm. Như vậy, anh ta bắt đầu đưa ra một giải thích chi tiết cho mỗi đồng tu và tìm sự thông cãm và hưởng ứng từ tất cả các đồng tu, mới cũng như cũ. Trong cuộc nói chuyện của anh ta, anh ta luôn nhấn mạnh điểm chúng ta cùng là một thể. Anh ta nói rằng chính là sứ mệnh lịch sử của chúng ta để làm sáng tỏ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp, phơi bày tà ác, làm ngưng sự bố hại và cứu độ chúng sinh. Anh sau đó để cho mọi người biết rằng chúng ta sẽ xúc tiến điều này chung nhau. Nếu có một người trong chúng ta mà gặp phải khó khăn, anh ta nói, đó không phải là vấn đề của chỉ riêng người đó, mà là vấn đề của tôi. Cuối cùng anh ta nói với tôi rằng anh ta đang trãi qua khó nạn và cảm thấy vô cùng đau đớn, nhưng anh ta sẽ có sức mạnh để tiếp tục nếu anh ta hiểu được rằng có thể làm một điều gì cho các bạn đồng tu. Nhìn thấy anh ta bước ra một cách sốt sắn như vậy, mọi người đều cãm động và chịu đồng ý cùng nhau bước ra.

Chính lòng từ bi của người bạn đồng tu này đối với mọi người một cách vô vị kỷ tối đa và lưu tâm đến mọi người ở mọi lúc đã làm tôi cãm động thật sâu xa, làm tiêu tán sự ích kỷ trong tôi, và cho tôi thấy được những thiếu sót của tôi. Lòng từ bi vô vị kỷ đó cũng làm cãm động những người khác, và nhiều gương mặt mới đã xuất hiện trong cuộc hành động chung này. Chúng tôi chờ đợi có được 100 người đồng tu cần thiết, nhưng có tất cả 170 đồng tu đã xuất hiện để thực hiện công tác lớn lao này. Hơn nữa, mọi người đều cho ra tối đa vào những gì họ trách nhiệm. Kết quả là, cuộc diễn hành đã đạt được một kết quả rất tốt đẹp trong việc làm sáng tỏ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp. Ví dụ, trước khi cuộc diễn hành bắt đầu, nhóm người lo phát tài liệu sự thật đã có chương trình làm sáng tỏ sự thật đi đến từng nhà, để gia tăng tối đa số lượng người nhận được tài liệu của chúng tôi. Trong lúc tạm dừng nghỉ việc kết hoa các xe diễn hành, tôi phát chính niệm và nhìn thấy được quang cảnh sau đây: vô lượng chúng sinh đang sắp hàng để hình thành các chữ tự trong bản thông tín của chúng tôi. Mọi người đều đang chờ đợi hòa nhập vào Pháp.

Khi tôi đi ra để chứng thực Pháp lúc đầu, tôi chỉ mong có được một vòng hào quang trên đầu tôi và xứng đáng với danh xưng là ‘đệ tử Pháp Luân Đại Pháp’. Phải chăng đó cũng là truy cầu danh tiếng? Cho dù đó là một danh tiếng thiêng liêng, nó vẫn là một chấp trước vào mục tiêu nào đó! Trong ‘Tinh tấn yếu chỉ’, Sư phụ dạy rõ ràng,

Những ai chấp trước vào danh vọng của họ là đang tu luyện con đường tà, đầy những ý niệm. Một khi họ đắc được danh vọng trên thế giới này, họ ngoài miệng nói tốt nhưng ý nghĩ là tà, do đó hướng dẫn sai dân chúng và phá hoại Pháp.” (“Các điều cần tránh của người tu”)

Dưới ảnh hưởng của chấp trước vào danh tiếng này, tôi xem công tác cứu độ chúng sanh của tôi như một cái gì rồi sẽ được tưởng thưởng qua hành trình tiến về viên mãn của tôi. Sự ích kỷ của tôi trước đây thật là nghiêm trọng. Đối diện với mọi người quanh tôi, tôi luôn xem như là bình thường để đòi hỏi họ giúp đỡ và điều động trong công tác Đại Pháp. Tôi đòi hỏi sự giúp đở của họ với lý do là làm công việc Đại Pháp là thiêng liêng, thay vì hỏi họ bước ra vì từ bi đối với họ. Khi chồng tôi nói một điều gì trong khi tôi đang muốn làm xong một công tác Đại Pháp, tôi luôn trã lời một cách vô ý tứ, “Sư phụ đã nói về vấn đề này rồi. Sao anh không thể hiễu Pháp qua học Pháp!” Khi tôi nhìn thấy các con tôi không học Pháp siêng năng hoặc tập luyện Công pháp một cách lơ là, tôi thường phóng ra những lời vô tâm đối với chúng, nói rằng, “Nếu các con không siêng năng rèn luyện trước thì các con không thể trở về căn nhà của các con trên Thiêng đường.”

Tôi cãm ơn Sư phụ từ bi đã để cho tôi thấy được những thiếu sót của tôi. Chỉ qua sự hiểu biết các thiếu sót này mà tôi mới có thể được thăng tiến. Tôi cũng cám ơn sự từ bi của các bạn đồng tu đã đưa tôi trờ về con đường chính, cả khi tôi không thể hiễu Pháp rõ ràng vì các chấp trước của tôi. Cãm ơn Sư phụ. Cãm ơn mọi người.

Ngày 16 tháng 12, 2004

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2004/12/17/91613.html;

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2005/1/17/56644.html.

Dịch và đăng ngày 28-1-2005; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share