Bài viết của một học viên người Ý

[MINH HUỆ 09-09-2009] Ở phía trước tòa Lãnh sự quán Trung Quốc tại Milan, người ta có thể thường xuyên nhìn thấy các học viên Pháp Luân Công. Kể từ năm 2002, họ đã liên tục tới đây để vạch trần cuộc bức hại tàn bạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với Pháp Luân Công, dẫu trời gió hay trời mưa. Tại đây, những tiếng nói của công lý có thể được nghe thấy thường xuyên từ những người đã biết được sự thật về cuộc bức hại.

Một người đàn ông Trung Quốc tới Lãnh sự quán để xin cấp hộ chiếu. Một học viên đã nói với ông về những tội ác của ĐCSTQ, từ buổi đầu khi nó giành được quyền lực cho tới hiện nay là tội ác mổ cắp nội tạng sống từ các học viên Pháp Luân Công để thu lợi nhuận. Người học viên khuyên ông thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới. Người đàn ông đã đồng ý ngay lập tức. Ngày hôm sau, người đàn ông này lại tới chỗ người học viên và đưa thêm một vài lời thanh minh từ họ hàng ông, tuyên bố rằng họ thoái ĐCSTQ.

Sau khi biết được sự thật và thoái ĐCSTQ, một thanh niên trẻ tuổi, người kinh doanh tại khu phố Tàu ở Milan, chỉ vào người đồng nghiệp đứng bên cạnh anh và nói với một người học viên: “Xin giúp anh ấy thoái ĐCSTQ thật nhanh. Cha anh ấy là một bí thư chi bộ ĐCSTQ. Mẹ anh ấy là một đảng viên. Xin nói ngay với anh ấy!”

Sau khi xem những tấm bảng trưng bày, một người đàn ông trung niên người Ý nói: “Người Trung Quốc có một nền văn hóa truyền thống thật tuyệt vời. Tôi đã tới Trung Quốc ba năm trước đây và cảm thấy người Trung Quốc thật là tốt bụng, nhưng ĐCSTQ thì thật tệ!” Ông nói rằng ông chắc chắn sẽ mang những tờ rơi Pháp Luân Công và các thông tin khác về nhà cho những người bạn Trung Quốc của ông, những người vẫn chưa biết được sự thật về cuộc bức hại.

Một người đàn ông người Ý đi cùng người vợ Trung Quốc của ông đã biết rằng Pháp Luân Công bị bức hại. Nhưng vợ của ông thì không quan tâm. Ông nói với một học viên: “Tôi tin rằng tôi sẽ thay đổi được cách nghĩ của cô ấy. Rồi cô ấy sẽ thay đổi thôi!”

Hai sinh viên đại học người Ý, những người có thể nói tiếng Trung cho biết họ có thể giúp đưa những thông tin này tới những người bạn Trung Quốc của họ. Một phụ nữ người Ý đi ngang qua bảng trưng bày, lấy một tờ báo tiếng Trung và nói: “Tôi sẽ mang nó về cho những đồng nghiệp Trung Quốc của tôi xem.”

Một người đàn ông Trung Quốc, người đã biết được sự thật nói với một học viên rất thành thật rằng: “Các bạn làm việc cực nhọc quá. Cảm ơn các bạn! Người dân Trung Quốc hiện nay đã bị đầu độc sâu đậm bởi ĐCSTQ. Rõ ràng là các bạn đang giúp họ, nhưng những người bị đầu độc không biết điều đó và họ không cảm thấy biết ơn chút nào.” Rồi ông lấy ra 20 Euro và đưa cho người học viên để in thêm tờ rơi cho người Trung Quốc.

Một cụ già, người đã đọc Cửu Bình chỉ vào tòa Lãnh sự quán Trung Quốc và nói với một học viên: “ĐCSTQ là tồi tệ nhất! Chừng nào ĐCSTQ còn tồn tại thì người dân vẫn phải chịu đựng.”

Một người đàn ông trung niên người Ý cảm thấy kinh hoàng sau khi xem tấm bảng vạch trần cuộc bức hại. Ông nói: “Tại sao điều này lại có thể xảy ra được chứ!” Một học viên Pháp Luân Công đưa ông một bản Cửu Bình và nói: “Sau khi đọc nó, ông sẽ biết tại sao kiểu bức hại tàn bạo như thế này có thể xảy ra vào thời bình.” Người đàn ông này đưa địa chỉ email của ông cho người học viên và nói: “Tôi có thể gửi một bài viết cho cơ quan thông tấn. Cuộc bức hại thật là kinh khủng! Tôi hy vọng nó sẽ chấm dứt càng sớm càng tốt!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/9/9/208041.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/9/13/110760.html
Đăng ngày 15-09-2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share