[MINH HUỆ 21-12-2017] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào cuối năm 2015. Trước khi đắc Pháp, tính tình tôi rất nóng nảy và hay tính toán chi li. Tuy nhiên, Đại Pháp đã cải biến con người tôi. Bây giờ, những người xung quanh tôi đều nói rằng tôi là một người có tố chất cao, lịch sự, và có tính khí tốt.
Đầu năm 2012, tôi bắt đầu quan tâm đến vận mệnh của quốc gia. Tôi tìm hiểu và biết rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã gây ra nhiều tổn hại lớn cho nhân dân. Sau đó, năm 2015, tôi biết đến cuộc bức hại tà ác của ĐCSTQ đối với Pháp Luân Công, tuy vậy, các học viên Pháp Luân Công vẫn bình hòa giảng chân tướng cho người dân về cuộc bức hại. Sự thiện lương và dũng cảm của họ đã khiến tôi cảm động.
Cuối năm 2015, tôi đọc được cuốn Chuyển Pháp Luân trên mạng và bắt đầu bước vào tu luyện.
Tôi đã có một khởi đầu khá khó khăn và cảm thấy mọi thứ xung quanh như đang chống lại mình. Sư phụ giảng:
“Bách khổ nhất tề giáng” (Khổ kỳ tâm chí, Hồng Ngâm)
Tạm dịch:
“Trăm khổ cùng giáng xuống”
Tôi giữ chức vụ cao ở công ty, nhưng cấp dưới của tôi bắt đầu nói chuyện thiếu tôn trọng đối với tôi. Cha mẹ tôi cũng phản đối tôi tu luyện. Đây có phải là khảo nghiệm mà Sư phụ an bài cho tôi hay không? Tôi đã nói chuyện với các đồng tu về việc này, tất cả họ đều nói rằng đó là khảo nghiệm và đã động viên tôi giữ vững tâm tính để vượt qua. Khoảng thời gian đó thật không dễ dàng gì đối với tôi.
Tôi cũng đã tìm gặp một số đồng tu khác để nhờ họ giải đáp những thắc mắc của tôi khi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Một số đồng tu cũng là học viên mới, vì vậy họ bảo tôi cần phải tự mình mà ngộ. Giọng nói của họ rất tự phụ khiến tôi cảm thấy không thoải mái, thậm chí rất khó chịu.
Tôi chỉ muốn nhiếc móc họ, nhưng sau đó tôi ngộ ra rằng đây chính là cơ hội để tôi đề cao tâm tính. Làm sao tôi có thể từ bỏ cơ hội tu luyện bản thân chỉ vì một chút khó khăn cơ chứ? Tôi tu luyện là vì ai? Vì vậy, tôi đã tự động viên bản thân cần phải nhẫn chịu. Và tôi thực sự đã đi được một chặng đường dài trên con đường tu luyện.
Trong hai năm tu luyện, tôi đã làm nhiều hạng mục giảng chân tướng khác nhau. Tôi nhận ra rằng hạng mục giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp trên mạng là phù hợp với tôi nhất. Tôi đã giúp được khoảng 200 người thoái xuất khỏi ĐCSTQ, nhiều người trong số họ thậm chí còn bước vào tu luyện. Tôi rất mừng cho họ và tôi cũng rất vui vì bản thân đã trở thành một đệ tử Đại Pháp của thời kỳ Chính Pháp.
Đầu năm 2017, tôi bị trình báo với cảnh sát. Tôi bị vu cáo và đã bị bắt giam, nhưng tôi luôn tin tưởng vững chắc vào Sư phụ. Thời gian ở trại tạm giam, tôi đã giảng chân tướng cho nhiều người về Pháp Luân Đại Pháp. Nhiều người quan tâm và thích nghe tôi nói, nhưng cũng có những người bị ĐCSTQ đầu độc và luôn cố gắng cản trở tôi.
Một lần, khi tôi đang nói chuyện với một nhóm người, một tù nhân thường xuyên quấy nhiễu tôi đã cố gắng cản trở tôi một lần nữa. Tôi đã phát sinh một số suy nghĩ xấu về anh ta và nói: “Tôi rất ghét những con vật luôn tìm cách quấy nhiễu tôi khi tôi đang nói chuyện với người khác.”
Tôi hy vọng rằng anh ta sẽ bỏ đi, nhưng ngược lại, anh ta đã bắt đầu lăng mạ tôi. Tôi nhận ra rằng mình đã sai và lẽ ra tôi không nên nói như vậy với anh ta. Tôi muốn xin lỗi anh ta nhưng tôi lại do dự. Sau đó, tôi tự nhủ rằng mình phải đặt Đại Pháp lên hàng đầu và cần buông cái tâm của bản thân xuống.
Bữa tối ngày hôm đó, anh ta ngồi ngay sau tôi. Tôi đã quay người lại và chân thành xin lỗi anh.
Tôi nói: “Tôi xin lỗi vì đã lăng mạ anh. Mong anh hãy bỏ qua cho tôi.”
Tôi thấy sắc mặt anh thay đổi và không còn ánh mắt thù hận đối với tôi nữa.
Anh đáp lại: “Không có gì, thực ra tôi cũng có lỗi trong việc này.”
Tôi đã tận dụng cơ hội này để giảng chân tướng cho anh về Pháp Luân Đại Pháp và khuyên anh không nên nói những lời không hay về Đại Pháp, bởi như vậy sẽ không tốt cho anh. Anh gật đầu đồng ý, và từ đó, anh không còn gây phiền toái cho tôi nữa. Qua việc này, tôi ngộ ra rằng “đối đầu” không thể cứu được người, chỉ có chân chính dùng thiện niệm mới có thể cảm hóa được người khác.
Tôi bị giam giữ 11 ngày. Sau khi được thả, tôi đã đến cửa hàng sửa xe để lấy lại xe máy của mình. Chủ cửa hàng hỏi tôi đã đi đâu trong suốt những ngày qua, tôi nói rằng tôi đã bị bắt. Ông tin tôi là một người tốt và hỏi tại sao tôi lại bị bắt. Tôi trả lời: “Là vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp”. Thực ra, ông cũng có những hiểu lầm về Pháp Luân Đại Pháp.
“Ông đã bị ĐCSTQ lừa dối”, tôi nói. “Pháp Luân Đại Pháp dạy người ta tu tâm hướng thiện. Tất cả các học viên Pháp Luân Công đều cố gắng để trở thành người tốt.”
Tôi còn giảng cho ông nghe nhiều chân tướng khác về Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó, mỗi khi tôi quay lại cửa hàng để sửa xe, ông đều nói với những khách hàng khác về tôi: “Cậu ấy là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, là người rất có khí chất. Trước kia tôi từng cho rằng Pháp Luân Đại Pháp là tà giáo, nhưng đó đều là tuyên truyền giả dối của ĐCSTQ. Sự thật là, họ đều là những người tốt!”
Về sau, hoàn cảnh tu luyện của tôi đã dần dần được cải biến. Cha mẹ tôi không còn phản đối tôi tu luyện nữa, và các đồng tu cũng tôn trọng tôi hơn. Tuy nhiên, tôi dần dần bắt đầu buông lỏng trong tu luyện. Tôi không nghiêm khắc yêu cầu bản thân như trước đây, và cũng thấy bản thân còn rất nhiều chấp trước. Tôi vẫn còn tranh cãi với người khác và có tâm bảo vệ bản thân mạnh mẽ. Tại sao tôi lại không thể buông bỏ nhân tâm của bản thân? Tôi nhận ra rằng bởi vì các nhân tố tác ác đã ít đi, hoàn cảnh tu luyện cũng buông lỏng hơn, khiến cho tôi trở nên an dật và không còn tinh tấn như trước kia nữa.
Tôi viết bài chia sẻ này cũng là để đốc thúc bản thân tu luyện tinh tấn, nghiêm khắc yêu cầu chính mình, và trân quý thời khắc cuối cùng này để làm tốt hơn việc cứu độ chúng sinh. Con xin cảm tạ Sư phụ.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/21/358131.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/1/8/167524.html
Đăng ngày 1-3-2018; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.