Bởi Anping tại Nữu ước

[Minh Huệ] Trong suốt thời gian Đại hội đảng Cộng hoà, rất nhiều đệ tử Pháp Luân Công đến Nữu ước để tổ chức triển lãm chống tra tấn và giảng rõ sự thật cho người dân Nữu ước. Người ta có thể trông thấy đệ tử Pháp Luân Công khắp mọi nơi trong thành phố Manhattan. Rất nhiều câu chuyện được nghe đến hằng ngày.

Rất nhiều người muốn biết tại sao các đệ tử Pháp Luân Công đã bỏ ra rất nhiều thời gian, tiền bạc, nổ lực và tự nguyện đến đây để giảng rõ sự thật. Dưới đây là một vài câu chuyện của các đệ tử và khách bộ hành khi giảng rõ sự thật. Những câu chuyện này sẽ giúp chúng ta hiểu đươc lý do tại sao các đệ tử đến Nữu ước để giảng rõ sự thật.

“Không phải ý kiến của tôi tốt hơn đâu. Tôi thay đổi ý kiến hoàn toàn”

Khi một số đệ tử từ vùng Trung tây đến Nữu ước, họ gặp một cặp vợ chồng đang trên đường vào khách sạn. Sau khi chào hỏi họ bắt đầu nói chuyện về Pháp Luân Công. Cặp vợ chồng này không chống đối Pháp Luân Công nhưng họ có rất nhiều hiểu lầm và ý tưởng không tốt về Pháp Luân Công.

Sau đó một vài ngày, những đệ tử này lại gặp cặp vợ chồng đó trên xe buýt. Thái độ của họ đối với Pháp Luân Công đã thay đổi hoàn toàn. Họ nói chuyện với các đệ tử trên suốt chuyến đi. Người vợ cảm thông được sự ngược đãi với Pháp Luân Công. Họ nói rằng họ tin tưởng sớm muộn gì Trung quốc cũng sẽ chấm dứt khủng bố Pháp Luân Công. Người vợ nói rằng bà ta không bao giờ tin tưởng vào chính sách tuyên truyền chống Pháp Luân Công tại Trung quốc, sau khi nghe nhiều lời lừa mị rất nhiều lần, bà ta bắt đầu có những ý tưởng không tốt về Pháp Luân Công. Bây giờ, sau khi nói chuyện với các đệ tử trên đường và trên xe buýt, bà ta thấy rằng tất cả các đệ tử chỉ là người bình thường, không giống như lời tuyên truyền của chính phủ. Thật tự nhiên, tất cả các hiểu lầm, ý tưởng xấu đều tan biến.

Bà ta nói “Tôi thật sự cảm động về lòng kiên nhẫn của các bạn, nó rất hữu hiệu”. Bà ta nói, bà ta sẽ không hiểu thật sự nếu chỉ có đọc các tài liệu Pháp Luân Công, nhưng qua nói chuyện với các đệ tử bà ta thay đổi ý kiến. Bà ta góp ý là chúng ta nên ra ngoài và trực tiếp nói chuyện với mọi người, để cho mọi người hiểu rõ được sự thật. Một đệ tử nói “Tôi đồng ý với điều đó! Trực tiếp nói chuyện với các đệ tử thấy dễ hiểu sự thật hơn” Bà ta nói “Ý kiến của tôi không chỉ có tốt hơn đâu. Tôi hoàn toàn thay đổi ý kiến của tôi!”

“Đúng ra không bao giờ có khủng bố”

Khi đi xe buýt giữa khách sạn và Manhattan, một đệ tử gặp một người đàn ông có thái độ rất đúng đắn hai lần. Sau khi lịch sự chào hỏi nhau, người đệ tử đưa cho ông một tờ bướm về Pháp Luân Công. Người đàn ông từ chối. Người đệ tử không năn nỉ và cất tờ bướm. Sau đó họ bắt đầu nói chuyện.

Người đàn ông hỏi “Anh có sống tại Nữu ước không?”

“Không, tôi chỉ ở đây có một tuần”, người đệ tử trả lời.

“Anh đến đây để làm gì?”

“Đó là một câu chuyện dài, Ông có muốn nghe không?”. Người đệ tử mỉm cười và đưa cho ông ta tờ bướm Pháp Luân Công.

Bắt đầu bằng Pháp Luân Công là gì, người đệ tử nói với ông ta Pháp Luân Công đã được nhiều người trên thế giói tu luyện, và tại sao Pháp Luân Công bị khủng bố tại Trung quốc; các đệ tử đã cố gắng hết sức để giảng rõ sự thật cho mọi người về Pháp Luân Công, về chính sách khủng bố và yêu cầu mọi người giúp đỡ chấm dứt chính sách khủng bố đó và đó là tại sao những đệ tử từ khắp nơi đã đến đây bằng chính tiến bạc, thời gian của mình.

Người đàn ông chưa biết gì về Pháp Luân Công và cứ gật đầu trong câu chuyện. Ông ta nói “Đúng ra không bao giờ có khủng bố! Những gì anh làm rất là tốt! Rất đáng phục”. Ông ta nhận tài liệu và nói sẽ đọc nó rất cẩn thận. “Tôi biết rất nhiều người, gồm cả những dân biểu và nghị sĩ trong tiểu bang; tôi sẽ nói với mọi người sự thật về Pháp Luân Công”. Cuối cùng ông ta bày tỏ lòng ủng hộ với Pháp Luân Công mấy lần, hy vọng rằng chúng ta nên cố gắng, nổ lực hơn để cho mọi người biết được sự thật. Trước khi xuống xe buýt, ông ta nói “hy vọng gặp lại anh ngày mai”.

Trong suốt 20 phút trò chuyện, tất cả những người trên xe buýt đều yên lặng lắng nghe.

“Nếu chính sách khủng bố không chấm dứt, mọi người sẽ là nạn nhân”

Tại Union Square ở Manhattan, người ta thường trông thấy những triển lãm chống tra tấn được tổ chức bởi các đệ tử Pháp Luân Công. Dưới ánh nắng chói chang của mùa hạ, một số đệ tử đóng vai nạn nhân hay công an đều thấy mệt mỏi. Nhưng cố gắng của họ không phí chút nào. Những hoạt cảnh đã thu hút được sự chú ý của nhiều ngưòi. Người ta củng bắt đầu bàn luận đến chính sách khủng bố tại Trung quốc.

Một thanh niên Tây phương dừng lại đọc những tài liệu, hình ảnh Pháp Luân Công trên các bảng trưng bày. Khi anh ta đọc xong, anh nói chuyện với những đệ tử “tôi nghĩ là sự tàn ác và ảnh hưởng của những cuộc triển lãm tra tấn này quá nhiều cho chúng tôi. Nhưng điều các bạn làm là những điều đúng. Mọi người có quyền được biết sự thật đang xảy ra. Tôi quan tâm đến vấn đề thế giới, và tôi đọc tin hằng ngày. Tôi biết về chính sách khủng bố này, nhưng không ngờ nó quá kinh khiếp như thế”

Một người đệ tử nói với anh ta rằng những gì đang trưng bày tại đây chỉ là một phần rất nhỏ so với những gì thật sự xảy ra tại Trung quốc, “cảnh tượng tra tấn thật sự còn bạo động, dã man, kinh khiếp hơn gấp vạn lần, và chúng tôi không thực hiện nổi.” Người thanh niên nói “tôi tin lời anh nói”

Người đệ tử cũng nói rõ là rất nhiều người tại Trung quốc và nhiều quốc gia khác vẫn không hiểu được sự thật về Pháp Luân Công. Anh ta hói “Rất nhiều người tại Trung quốc tham gia vào chính sách khủng bố. Có phải là họ sinh ra làm người xấu không? Không. Nhiều người làm việc xấu vì bị áp lực từ chính quyền nên phải làm; có một số người bị lừa mị vì chính sách tuyên truyền. Họ bị phỉnh dụ nên hiều lầm Pháp Luân Công và tin vào chính sách tuyên truyền. Những người này cũng là nạn nhân.”

Người thanh niên đồng ý. Anh ta nói bạn gái của anh ta ở tại Áo. Quốc gia đó bị áp bức bởi Đức quốc xã vào thời Đệ nhị Thế chiến và khủng bố những người Do thái. Tội ác xảy ra nhiều thập niên trước, nhưng cho đến bây giờ vẫn còn những vết thương trong lòng họ. Tội ác này đã làm nhơ trang sử của họ. “Thời gian không làm chúng ta quên đi tội ác. Những người vi phạm tội ác như thế này phải trả nợ cho tội ác của họ, bao gồm sự đau đớn trong tâm linh. Nếu chính sách khủng bố này không chấm dứt, mọi người sẽ là nạn nhân của nó” Anh ta nói.

“Anh nói rất đúng! Tôi hiểu rồi”

Một người Tây phương dừng lại để hỏi người đệ tử vài câu hỏi “Ai trả tiền cho các bạn để làm việc này?” Người đệ tử trả lời “không ai trả tiền cả! Chúng tôi dùng tiền tiết kiệm của chính mình để tiêu dùng trong việc này. Tôi dùng 1 tuần lễ nghỉ phép của mình để đi, và dùng tiền của mình để mua vé máy bay. Những tài liệu này đều do chúng tôi soạn và dùng tiền của chính mình để in”

Người đàn ông nói “Tôi hiểu các anh làm như thế này là để chấm dứt sự khủng bố. Tôi đã thấy rất nhiều đệ tử Pháp Luân Công trên đường phố; họ rất nhiệt tình. Nhưng tôi có một chút lo ngại. Các bạn có mục đích chính trị gì không? Các bạn biết rằng vì mục đích gì đó, chính phủ Hoa kỳ thường bỏ tiền ra cho một số người để chống lại một số chính phủ; ví dụ như, Saddam tại Irag. Các bạn làm như thế này để tấn công chính phủ Trung quốc phải không? Các bạn có mục đích chính trị gì không?”

Người đệ tử giải thích “Chúng tôi không chống chính phủ Trung quốc. Chúng tôi không dính líu tới chính trị. Chúng tôi chỉ chống chính sách khủng bố. Chúng tôi không có mục đích chính trị. Chúng tôi cũng không nhận dù chỉ một xu từ chính phủ. Những gì chúng tôi đang làm là để mọi người biết sự thật về Pháp Luân Công và chính sách khủng bố Pháp Luân Công. Tất cả những gì chúng tôi làm là phát xuất từ tấm lòng của chúng tôi. Chúng tôi không thể lặng thinh đứng nhìn như một kẻ xa lạ với chính sách khủng bố này được. Những gì chúng tôi làm không dính dáng gì đến chính trị”

Người đàn ông cuối cùng rất xúc động và nói “Anh nói đúng quá, tôi hiểu rồi”

Tại sao rất nhiều đệ tử Pháp Luân Công phải đến đây để giảng rõ sự thật mặc dầu họ gặp rất nhiều khó khăn? Vì họ muốn nói với mọi người sự thật về Pháp Luân Công và chính sách khủng bố. Cho dù khó khăn đến bao nhiêu, nếu có thêm nhiều người hiểu biết được sự thật, thì rất đáng giá.

7-9-2004

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2004/9/7/83554.html;

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2004/9/17/52515.html.

Dịch ngày 21-9-2004, đăng ngày 22-9-2004; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.


Share