[Minh Huệ] Một cụ bà tên là Li Peiying ở làng Yongshan, thị trấn Xinqiao, huyện Anhua, tỉnh Hồ Nam, được chẩn đoán là bị ung thư dạ dày. Sức khỏe của bà không có dấu hiệu cải thiện thậm chí sau khi bà đã tiêu tốn 40 đến 50 nghìn nhân dân tệ [1] vào các chi phí y tế, một khoản tiền khổng lồ đối với những người dân làng ở những vùng nông thôn Trung quốc. Bà đã dùng hết cả tiền mà con cái, họ hàng và bè bạn cho bà và thậm chí đã phải bán tất cả những thứ có giá trị mà bà có. Tuy nhiên, tình trạng của bà đã không tốt lên chút nào. Bác sĩ bảo bà về nhà và chuẩn bị cho điều xấu nhất.

Bà Li Peiying sẽ không bao giờ quên ngày 27/1/2002 khi một người tập Pháp Luân Đại Pháp tốt bụng đã đi bộ hàng cây số đến để nói với bà là Pháp Luân Công tốt như thế nào. Bà Li không biết chữ, nên bà đã đề nghị người học viên đó đọc quyển sách Chuyển Pháp Luân cho bà nghe.

Một điều kỳ diệu đã xảy ra. Ngày hôm sau, bà Li đã có thể ngồi dậy ở trên giường. Gia đình bà rất ngạc nhiên. Tối hôm đó, người học viên đó lại đến gặp và đọc quyển Chuyển Pháp Luân cho bà nghe. Vào ngày thứ 3, bà Li ra khỏi giường và đi đến phòng khách. Bà đốt 3 nhánh hương để cảm ơn Sư Phụ. Khi hàng xóm biết điều này, tất cả đã đến để chứng kiến tận mắt điều kỳ diệu này và thực sự kinh ngạc; một số nói, “Pháp Luân Công thật là kỳ diệu. Nó có thể làm người sắp chết sống lại.”

Bây giờ bà Li Peiying đã có thể tự mình đọc những bài giảng của Pháp Luân Công và luyện các bài tập của Pháp Luân Công. Sức khỏe của bà được cải thiện hàng ngày. Để cho mọi người thấy sự vĩ đại của Pháp Luân Đại Pháp và để mọi người biết sự thực về Pháp Luân Công, bà làm một chút hồ và viết “Pháp Luân Đại Pháp Tốt” và sau đó dán ở bên ngoài để mọi người đều thấy.

Vào ngày thứ 100 sau khi bà bắt đầu tập Pháp Luân Đại Pháp, bà đi ra ngoài như thường lệ sau bữa sáng để dán tuyên bố của mình. Sau những ngày vất vả đi dán, bà ngồi xuống nghỉ trên một ghế đá trước khi tiếp tục. Khi bà ngồi dậy, bà thấy 2 tên cảnh sát đã đến xé bỏ xuống những gì bà vừa dán. Bà Li đi đến ngăn lại và nói với chúng, “Các người không được làm thế”. Chúng nói, “Vậy là bà đã làm việc này! Chúng tôi đang đi tìm thủ phạm đây.” Sau đó khoảng nửa tá cảnh sát đến, vây quanh bà Li và hỏi “Bà đã dán phải không?”, bà Li cười và trả lời “Vâng, chính tôi”. Cảnh sát gào lên với bà và nói, “Tại sao bà làm việc đó?” Bà Li trả lời, “Đây không phải là một khẩu hiệu. Đây là Pháp, Pháp của vũ trụ. Nó đã cứu sống tôi. Vậy thì tại sao tôi lại không làm việc này? Tôi muốn nói với tất cả mọi người rằng Pháp Luân Đại Pháp là Tốt.”

Những tên cảnh sát bèn bỏ đi, bị chính niệm mạnh mẽ của bà Li quét đi.

3-7-2004

Ghi chú:

[1] Nhân dân tệ – đơn vị tiền tệ Trung quốc, 500 nhân dân tệ là thu nhập trung bình một tháng của một người lao động ở khu vực thành thị ở Trung quốc.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2004/7/4/78624.html;

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2004/7/18/50357.html.

Dịch ngày 19-7-2004, đăng ngày 20-7-2004; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share