Viết bởi một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hồ Bắc

[Minh Huệ] Hiện nay tôi đã 63 tuổi. Tôi đã từng bị ung thư dạ dày và thực quản. Tôi là một người buôn hoa quả. Tôi tiếp xúc với tiền hàng ngày và trở nên nghiện làm kinh doanh. Mặc dù các học viên Pháp Luân Công thường gửi cho tôi những tài liệu làm rõ sự thực về Đại Pháp nhưng duyên phận của tôi chưa đến. Tôi đã không thể nhận ra rằng có một Đại Pháp sâu sắc như vậy và tôi đã ngoan cố theo quan niệm ngu ngốc của mình. Kết quả là trước kia tôi đã bỏ lỡ mất cơ hội tu luyện Đại Pháp. Vào tháng 8/2002, cả hai bệnh ung thư của tôi cùng xuất hiện. Đầu tiên, tôi không thể ăn được. Cuối cùng thì tôi thậm chí không thể uống nước. Gia đình tôi rất lo lắng còn tôi thì cảm thấy đau đớn vô cùng. Các con tôi đưa tôi đến bệnh viện. Hóa ra là có một khối u ở trong thực quản của tôi và một vết sẹo đen ở trong dạ dày. Cả hai bệnh ung thư đều đã ở giai đoạn cuối và không thể phẫu thuật, nhưng các con tôi muốn cố gắng hết sức để cứu tôi. Chúng đến khoa phẫu thuật để thảo luận về trường hợp của tôi với chủ nhiệm khoa tên là Yang. Người chủ nhiệm khoa này trả lời: “Đó sẽ là một cuộc đại phẫu. Chúng tôi sẽ phải mời một giáo sư từ Trường Đại học Y Tongji đến mổ.”

Tôi được đưa đến phòng mổ lúc 8 giờ sáng ngày hôm sau. Cuộc phẫu thuật kết thúc vào lúc 2 giờ chiều. Tôi ở lại bệnh viện hơn 20 ngày và sau đó trở về nhà để hồi phục. Tổng cộng tôi đã tiêu hết 10 nghìn nhân dân tệ [thu nhập trung bình tháng của một người lao động ở thành thị Trung quốc là 500 nhân dân tệ].

Hôm 10/9, một học viên Đại Pháp đến thăm tôi và nói rất nhiều lời rất thuyết phục. Nhưng tôi biết rằng tôi đã không còn hy vọng gì nữa. Thậm chí sau phẫu thuật tôi vẫn cảm thấy rằng tôi sẽ chết. Sau đó người học viên đó kể cho tôi nghe về nhiều trường hợp chữa bệnh khỏe người do tập Pháp Luân Công, các nguyên lý chữa bệnh khỏe người và dạy tôi luyện công. Học viên đó cũng đưa cho tôi một quyển sách Chuyển Pháp Luân và băng ghi các bài giảng của Sư Phụ về các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp.

Từ hôm đó, tôi kiên trì đọc sách, nghe băng và luyện công. Sau nhiều ngày, Sư Phụ bắt đầu coi sóc tôi. Những thứ bẩn thỉu trông giống như nước bùn vàng bị đẩy ra ngoài sau những nhu động của ruột đầy một chiếc bô. Qua học Pháp [luật và các nguyên lý, các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp], tôi hiểu rằng Sư Phụ đã giúp tôi tịnh hóa thân thể. Từ đó, tôi không bao giờ quay trở lại bệnh viện, không bao giờ uống và tiêm bất kể một loại thuốc nào nữa. Tôi đã bước trên con đường tu luyện, nghiêm túc tuân thủ các yêu cầu được đưa ra trong quyển Chuyển Pháp Luân được hơn hai năm. Sức khỏe của tôi đã trở nên tốt đến mức tôi không còn bị đau lưng hay váng đầu nữa. Tôi đi lại rất nhẹ nhàng và tinh thần rất vui vẻ.

Lòng đại từ bi và khoan dung của Sư Phụ đã đưa tôi từ cõi chết trở về và đã sinh ra tôi lần thứ hai. Làm sao tôi có thể sống sót đến tận bây giờ nếu tôi không học Pháp Luân Đại Pháp? Tôi đã từng bị cả hai loại ung thư một lúc. Làm sao tôi có thể sống sót nếu không có Đại Pháp cứu tôi?

Vì vậy, tôi cực kỳ biết ơn Sư Phụ đã cứu mạng tôi. Tôi phải tu luyện đường đường chính chính. Tôi phải trân quý cuộc sống của mình, hoàn toàn quên đi tính ích kỷ của mình, nghĩ ít về các dục vọng, và xả bỏ tất cả các chấp trước. Tôi nhận ra rằng Chân-Thiện-Nhẫn là Pháp tối cao. Kết quả là, tôi đã hoàn toàn thay đổi quan điểm của mình về cuộc sống và thế giới. Cảm ơn Sư Phụ.

31-5-2004

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2004/6/1/76098.html;

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2004/6/27/49582.html.

Dịch và đăng ngày 22-7-2004; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share