Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-10-2017] Tôi cảm thấy rất xấu hổ mỗi khi nhớ lại bản thân mình trước đây. Không ai dám cãi nhau với tôi bởi tính tôi rất nóng nảy. Nếu có người xúc phạm tôi thì tôi sẽ trả đũa và khiến họ phải khốn khổ. Tôi cũng rất thô lỗ và thường hay đánh vợ. Thậm chí có lần tôi đã tát vào mặt của một nhân viên chính quyền!

Khi ở tuổi 38, tôi trở nên ốm yếu do mắc nhiều căn bệnh bao gồm các vấn đề nghiêm trọng ở lưng và chứng viêm màng phổi mà sau này đã chuyển thành bệnh lao. Tôi chịu đựng rất nhiều thống khổ!

Tôi thường đi bệnh viện điều trị và cuối cùng hiểu ra rằng những căn bệnh mà tôi mắc phải thì không thể chữa trị được, và tôi chỉ có thể học cách sống chung với nó. Tôi đã nghĩ đến việc chấm dứt cuộc đời mình và để lại tiền cho các con thay vì lãng phí nó vào việc điều trị y tế.

Mặc dù ốm yếu nhưng tôi vẫn còn rất nóng tính và thích hiếp đáp người khác. Khi đã ở bước đường cùng, thì một người bà con đến thăm tôi. Cô ấy cũng đã từng mắc nhiều căn bệnh nhưng đã khỏe mạnh trở lại nhờ tu luyện Pháp Luân Công. Cô ấy đề nghị tôi cũng nên thử tu luyện, nhưng tôi đã không tin cô ấy.

Tôi nói: “Nếu mọi bệnh tật có thể được chữa khỏi chỉ bằng cách nâng cánh tay và gập chân như cô nói, thì chẳng phải tất cả các bệnh viện nên đóng cửa hết hay sao?”

Cô ấy đã không bỏ cuộc mà vẫn đến thăm tôi và nói về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi miễn cưỡng thử tập để chiều lòng cô ấy bởi cô đã phải vất vả từ xa để đến đây. Vì vậy tôi giả vờ tập các bài công pháp với cô. Tôi cố gắng thực hiện một phần của bài tập thứ hai (Pháp Luân Trang pháp) được một lát, nhưng sau đó cảm thấy mệt khi phải đứng nên tôi đã ngồi xuống.

Khi ngồi xuống, tôi nhận ra rằng trong một thời gian dài tôi đã không thể ngồi nếu không dùng tay để hỗ trợ sức nặng của cơ thể. Tôi cảm thấy khó hiểu vì mình chỉ tập vài phút, vậy mà đã có thể ngồi xuống như người bình thường. Tôi đột nhiên nhận ra mình không còn bị đau nữa! Vào lúc đó, tôi nhận ra rằng Pháp Luân Đại Pháp là vĩ đại phi thường và quyết định tu luyện.

Tôi lập tức mua và đọc sách Chuyển Pháp Luân. Tôi hiểu ra mình cần phải tu luyện tâm tính – bản tính tiên thiên của mình, và những điều bất hạnh xảy đến cho con người, chẳng hạn như bệnh tật, tất cả đều từ nghiệp lực mà ra. Tôi nghĩ về những hành vi của mình trước đây và biết rằng mình đã sai. Sau khi đọc sách Chuyển Pháp Luân, tôi đã minh bạch ra cách hành xử đúng đắn. Đại Pháp đã khiến tôi trở thành một người tốt. Trước đây khuôn mặt tôi không được sáng sủa bởi vì tôi không bao giờ mỉm cười, bây giờ tôi cười rất nhiều và cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái!

Cha vợ của tôi đã nói: “Con rể của tôi đã từng rất bướng bỉnh, nhưng giờ nó đã biết nghĩ cho người khác. Pháp Luân Đại Pháp quả thật kỳ diệu!”

Từ tận đáy lòng, tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Tôi cảm thấy như Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, luôn ở bên cạnh, chăm sóc và bảo hộ tôi.

Vào một ngày, tôi chạy xe máy xuống đồi. Khi tôi quẹo cua với tốc độ nhanh, chiếc xe bị mất kiểm soát và tôi sắp sửa tông vào vách đá!

Tôi hét lên “Xin Sư phụ cứu con!” Thật kỳ diệu, chiếc xe máy đã dừng lại bên vệ đường. Tôi thoát chết. Nếu không có Sư phụ bảo hộ, tôi có thể bị thương hoặc thậm chí đã mất mạng.

Bây giờ khi nghĩ về vụ việc này, nước mắt tôi vẫn chảy trên mặt. Cảm tạ Sư phụ đã cứu con, đưa con thoát khỏi địa ngục và ban cho con một cuộc đời mới. Ngài ban cho con cơ hội để trở thành một người tốt, một người tu luyện chân chính tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.

Con xin cảm tạ Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/10/15/354184.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/12/4/166634.html

Đăng ngày 2-1-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share