Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Thiểm Tây, Trung Quốc
[MINH HUỆ 27-8-2017] Tôi tên là Dương Dương, sinh năm 2003, gần thành phố Hán Trung. Khi vừa tròn ba tuổi, cơ thể tôi bắt đầu xuất hiện những triệu chứng của bệnh tật. Cha mẹ đưa tôi đến Bệnh viện Tổng hợp Tây Kinh, mặc dù được kiểm tra kỹ lưỡng nhưng các bác sĩ không thể tìm ra nguyên nhân của căn bệnh.
Khi lên sáu, tôi bị sưng ở cổ tay, đầu gối và mắt cá chân. Chân của tôi bị viêm và biến dạng đến nỗi khi tôi đi lại thì rất đau nhức. Các khớp của bàn tay tôi cũng bị sưng nặng khiến tôi không thể duỗi thẳng các ngón tay hoặc nắm lấy đồ vật một cách bình thường. Cha mẹ đưa tôi quay lại Bệnh viện Tây Kinh để theo dõi điều trị. Mặc dù gia đình đã tiêu tốn vài triệu nhân dân tệ tiền viện phí, nhưng tình trạng sức khỏe của tôi vẫn không biến chuyển.
Không lâu sau thì da của tôi bị nứt nẻ và bong tróc. Những vết nứt sâu cũng bắt đầu hình thành trên da giống như những vết thương hở. Khi những vết thương này tiếp xúc với nước thì tôi sẽ bị đau rát và khi tôi tắm gội thì chúng sẽ gây ra cơn đau nhức dữ dội.
Vì cơ thể không khỏe mạnh từ nhỏ nên so với các bạn đồng trang lứa, tôi nổi bật là một đứa trẻ ốm yếu bệnh tật.
Năm 2016, không lâu sau khi học kỳ mới bắt đầu, các khớp chân của tôi bị viêm nặng hơn và tôi gặp nhiều khó khăn mỗi khi đứng lên hay di chuyển. Con mắt phải của tôi cũng bắt đầu xuất hiện các triệu chứng mới và không lâu sau thì tôi chỉ còn nhìn thấy được ánh sáng trắng. Tôi càng nỗ lực tập trung nhìn thì kết quả càng tệ hơn, tôi càng đau mắt và khóc nhiều hơn. Cha mẹ buộc lòng phải cho tôi nghỉ học để đưa đến bệnh viện điều trị. Tuy nhiên việc điều trị tốn kém cũng chỉ có thể làm dịu cơn đau của tôi mà thôi.
Tình trạng bệnh tật của tôi đã tạo thành một gánh nặng tài chính cho cả gia đình. Cha tôi là trụ cột, là nguồn thu nhập chính của cả nhà nên ông phải vất vả làm lụng để lo đủ cho cả nhà 4 miệng ăn. Ngoài ra, cha mẹ tôi cũng cần phải mua nhiều sữa bột cho em trai của tôi nữa. Gánh nặng kinh tế đã tạo ra nhiều áp lực cho cha mẹ tôi.
Năm 2017, cô tôi đến thăm gia đình tôi vào dịp tết Nguyên Đán và ngạc nhiên khi nghe nói về tình trạng bệnh tật của tôi. Cô tôi là một học viên Pháp Luân Công và hỏi tôi có muốn tu luyện Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) cùng cô hay không. Trước đây khi đến thăm nhà tôi, cô đã có nói về huyền năng chữa bệnh của Đại Pháp. Và lần này tôi quyết định tập thử. Vì vậy tôi dọn đến nhà cô và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Sau ngày đầu tiên đọc sách Chuyển Pháp Luân, tôi cảm thấy như Sư phụ Lý, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp đang tịnh hóa cơ thể cho tôi vậy. Đêm đó, trong giấc mộng, tôi thấy Sư phụ đang cứu rất nhiều trẻ em thoát khỏi bờ biển khổ. Cơn ác mộng thường xuyên lặp lại cho tôi hơn 10 năm qua thì nay cũng đã biến mất. Tôi biết rằng Sư phụ đã chấp nhận tôi là một đệ tử của Ngài.
Hai cô cháu tôi đọc Chuyển Pháp Luân hằng ngày và cố gắng hành xử chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi thích nghe các bài chia sẻ tâm đắc thể hội và các câu chuyện văn hóa truyền thống trên các trang mạng. Tôi cũng rất thích các hình vẽ minh họa cho các bài thơ trong sách Hồng Ngâm và cố gắng vẽ lại những bức tranh đó. Để tăng sự tự tin và khích lệ nỗ lực tập vẽ của tôi, Sư phụ đã cho tôi nhìn thấy một hoa sen rất đẹp ở trong một không gian khác.
Tôi quyết tâm tiêu trừ nghiệp lực và nỗ lực luyện công. Mặc dù tôi bị đau khôn xiết khi đứng luyện công, lúc nâng hai cánh tay lên cao qua đầu thì có đỡ đau hơn, nhưng tôi cố gắng giữ nguyên tư thế để hoàn thành bài công pháp dù có lúc vì đau đớn mà nước mắt tự chảy ra đầm đề cả khuôn mặt. Tuy vậy, nhưng sau khi luyện công xong thì tôi như được tưởng thưởng bởi một cảm giác rất nhẹ nhàng và dễ chịu. Suốt thời gian luyện công, mỗi khi tôi làm thế kết ấn, thì đều cảm giác như có thứ gì đang chuyển động trong bụng của mình. Cô tôi nói rằng đó là Pháp Luân xoay chuyển điều chỉnh cơ thể cho tôi.
Vào một buổi chiều, mu bàn tay trái của tôi đột nhiên nóng lên và bị đau. Sau đó điều khó chịu này được thay thế bằng một cảm giác mát rượi. Sau khi kiểm tra, tôi thấy rằng chỗ sưng của bàn tay đã giảm nhiều. Sư phụ đã chữa cánh tay tôi một cách hệ thống và không lâu sau thì tôi có thể nâng cánh tay cao qua đầu một cách dễ dàng.
Bên cạnh việc điều chỉnh cơ thể cho tôi, Sư phụ cũng ban cho tôi trí huệ. Bây giờ tôi làm bài tập rất nhanh chóng, những bài mà trước đây tôi không biết cách làm. Kỹ năng nói và viết của tôi cũng tiến bộ và đạt hiệu quả cao hơn trước. Cho tới thời điểm hiện tại, tôi đã hoàn tất việc sao chép toàn bộ sách Hồng Ngâm và Hồng Ngâm III, và cũng bắt đầu ghi lại hành trình tu luyện về việc hồi phục thần kỳ thông qua tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Pháp Luân Đại Pháp đã hồi phục sức khỏe cho tôi và ban cho tôi nhiều năng lượng. Tôi tăng cân, da dẻ trở nên hồng hào sáng sủa và tay chân thì chắc khỏe và nhanh nhẹn. Vì tất cả điều này, con xin bày tỏ lòng biết ơn vô hạn đối với Sư phụ tôn kính!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/8/27/353032.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/9/9/165351.html
Đăng ngày 7-11-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.