[Minh Huệ] Tôi sống ở một làng thuộc tỉnh Sơn Đông và đã từng bị ung thư cả gan lẫn phổi. Tôi mới tập Pháp Luân Đại Pháp chưa được 3 tháng. Với lòng biết ơn vô hạn, tôi muốn cả thế giới biết tôi đã có một cuộc đời mới như thế nào sau khi các bác sĩ ở bệnh viện huyện tôi ở tuyên bố bệnh của tôi là “không thể cứu chữa”.

Tôi đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe vào cuối năm ngoái vì tôi cảm thấy không được khỏe. Các bác sĩ chẩn đoán là tôi bị ung thư cả gan và phổi. Khi nghe tin này, cả thế giới dường như sụp xuống và gia đình tôi khóc thương xót. Tôi mới chỉ hơn 40 tuổi, và phải có trách nhiệm chăm sóc mẹ già và một đứa con còn bé. Tôi gào khóc rất to mỗi lần tôi bị đau đớn khủng khiếp. Tôi cảm thấy không muốn sống nữa mỗi khi bị đau. Để trả tiền điều trị, vợ tôi đã phải vay cả họ hàng và bạn bè. Nợ nần của chúng tôi nhiều đến mức chúng tôi không còn tiền để mua thuốc nữa. Tiêm thuốc là cách duy nhất để duy trì tình trạng của mình. Để có thuốc tiêm, em tôi phải đi đến các bệnh viện dùng đủ mọi cách và sự giúp đỡ có thể có. Chỉ trong một vài tháng, tôi đã phải tiêm 900 mũi.

Tôi gầy và xanh đến mức không thể nhận ra được mình nữa. Mọi người thậm chí sợ khi nhìn thấy tôi. Khi tôi đang tuyệt vọng chờ đợi cái chết, con tôi tìm thấy một cuốn sách mỏng về Pháp Luân Đại Pháp ở trong sân của khu chúng tôi ở và đọc cho tôi nghe nhiều lần. Tôi nghe thấy “Pháp Luân Đại Pháp là Tốt” và “Chân-Thiện-Nhẫn là Tốt”. Tôi nhắc lại những từ này sau khi con tôi đọc. Và một điều kỳ diệu đã xảy ra: cơn đau giảm đi. Số mũi tôi phải tiêm hàng ngày giảm từ 8 xuống còn 5 rồi 3. Trong vòng một tháng, tôi không còn cần phải tiêm một mũi nào nữa.

Tôi đã trải nghiệm qua quyền năng siêu phàm của Đại Pháp. Pháp Luân Đại Pháp thật sự là kỳ diệu. Sư Phụ đã cứu sống tôi. Tôi không biết phải làm gì để tỏ lòng biết ơn Sư Phụ. Mỗi ngày khi tôi cúi chào cuốn sách nhỏ về Pháp Luân Đại Pháp, tôi có một ước muốn mãnh liệt là trở thành một đệ tử của Pháp Luân Đại Pháp.

Bây giờ tôi không những chỉ tăng cân trở lại, mà còn có lại nước da bình thường khoẻ mạnh. Tôi bước đi mạnh mẽ không còn một dấu vết gì của bệnh tật. Tôi đã có thể ăn 5 ổ bánh mì lớn mỗi ngày. Vài ngày trước, tôi đã đạp xe hơn 30 cây số mà không cảm thấy mệt. Tôi đến bệnh viện để thăm người bác sĩ điều trị cho tôi trước đây. Ông ta rất ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi. Ông nói, “Tôi đang thấy gì vậy? Anh vẫn còn sống à! Trưởng bệnh viện chúng tôi cũng bị cùng bệnh giống như anh và ông ấy đã mất rất nhanh”. Tôi nói với ông ta rằng Pháp Luân Đại Pháp đã cứu sống tôi.

Nhiều người trong làng rất tò mò về sự thay đổi rõ ràng của tôi. Với lòng chân thật, tôi chia sẻ với họ việc tôi đã được hưởng lợi như thế nào từ việc tập Pháp Luân Công và rằng Pháp Luân Công vĩ đại như thế nào. Tôi cũng nói với họ rằng, vì chế độ họ Giang đàn áp dã man các đệ tử Pháp Luân Đại Pháp nên ngày càng có nhiều người biết được sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và trở thành đệ tử của Pháp Luân Đại Pháp.

Một hôm, người bí thư chi bộ đảng của làng tôi hỏi tôi, “Anh có thể cho tôi một quyển sách Pháp Luân Đại Pháp được không?” Tôi trả lời một cách thận trọng, “Ông muốn gì? Pháp Luân Đại Pháp đã cứu sống tôi. Không ai có thể lấy quyển sách của tôi đi được.” Người bí thư chi bộ nói nhanh, “Anh đừng hiểu nhầm. Tôi biết Pháp Luân Đại Pháp là Tốt. Tôi muốn anh dạy Pháp Luân Công cho tôi. Anh có thể tiếp tục tập Pháp Luân Công và nếu chính quyền cấp trên đến làng để bắt anh tôi sẽ đến cứu.”

6-5-2004

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2004/5/7/74058.html;

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2004/5/28/48631.html.

Dịch ngày 27-7-2004, đăng ngày 29-7-2004; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share