Bài viết của Tôn Bách và Tô Dung, phóng viên Minh Huệ tại Đài Loan

[MINH HUỆ 17-10-2017] Ngày 15 tháng 10 năm 2017, hơn 1.000 học viên Pháp Luân Công từ các thành phố Gia Nghĩa, Đài Nam, Cao Hùng, Bình Đông, Bành Hồ và Đài Đông đã tham gia Hội Giao lưu Tâm đắc thể hội tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tổ chức tại Trường trung học Vĩnh Khang ở Đài Nam, Đài Loan.

ac718d11370adbe32f5a7bd88cf70319.jpg

Hi Giao lưu Tâmđc th hi tu luyn Pháp LuânĐi Pháp

b93e802d030351bfafe1809b6d2efc48.jpg

Các hc viên hc Pháp và chia s

Vào buổi sáng, các học viên đã chia thành 34 nhóm nhỏ học các bài kinh văn của Sư phụ Lý.

Các học viên cũng chia sẻ tâm đắc thể ngộ tu luyện của bản thân trong quá trình tu luyện Pháp Luân Công, như hướng nội tìm khi gặp mâu thuẫn, đề cao tâm tính và tầm quan trọng của việc học pháp tập thể và luyện công tập thể.

Vào buổi chiều, tất cả các học viên đã tập trung tại trung tâm sự kiện và học Pháp tập thể. Kế tiếp, chín học viên đã lần lượt chia sẻ thể hội tu luyện của bản thân khi tham gia các hạng mục Đại Pháp, loại bỏ tâm chấp trước và giảng chân tướng nâng cao nhận thức về cuộc bức hại ở Trung Quốc và quảng bá Shen Yun.

T mt người m độc đoán tr thànhôn hòa

Cô Gia Huệ đến từ Đài Nam là mẹ của ba người con. Cô và các con bắt đầu tu luyện cách đây hơn 10 năm. Cô rất nghiêm khắc và thường đặt ra những yêu cầu rất khắt khe với các con, nói một là một, nói hai là hai, các con không nghe liền bị xử phạt. Kết quả là, các con không dám biểu đạt suy nghĩ, quan điểm của mình.

Các con cô học Pháp và luyện công là vì cô đã đặt ra yêu cầu như vậy đối với các con ngay từ đầu. Khi chúng lớn lên, dần dần có những quan điểm riêng và bắt đầu phản bác.

Gia Huệ lo lắng cho các con. Một lần cô đã không giữ được bình tĩnh, cáu giận với các con. Một người con đã lên tiếng hỏi mẹ: “Tại sao sau khi học Đại Pháp rồi, việc này chúng con không được làm, việc kia chúng con cũng không được làm? Tại sao các bạn cùng lớp có thể làm còn chúng con thì lại không thể?” Gia Huệ không một lời giải thích mà chỉ nói: “Bởi vì các con là người tu luyện.”

Người con tiếp tục: “Vậy nếu chúng con không tu luyện nữa thì chúng con có thể giống như bạn bè của mình làm bất cứ điều gì mà chúng con thích đúng không?” Gia Huệ bừng tỉnh và không nói nên lời. Cô cảm thấy có lỗi và nghĩ rằng hành vi của các con là sự đối ứng và khảo nghiệm trạng thái tu luyện của bản thân cô.

Sau này nhờ tĩnh tâm học Pháp, cô đã ngộ được rằng cô không thể dùng tư cách một người mẹ mà ép buộc các con mình làm việc này hay việc khác được. Trong cuộc sống hàng ngày, cô nghiêm khắc đối chiếu bản thân với những điều Sư phụ giảng mà hành xử. Cô nhận thấy bản thân có chấp trước vào tình và thường áp đặt lên người khác phải suy nghĩ hay làm các việc theo ý mình.

Sau đó cô đã cải biến bản thân, từ góc độ quan điểm của các con mà suy nghĩ và trao đổi quan điểm của bản thân mình. Cô mong muốn các con học Pháp tốt và không ép các con không được làm những gì chúng muốn nữa vì cô biết rằng chừng nào các con học Pháp nhập tâm, chúng sẽ biết thực hành theo các nguyên lý của Pháp trong cuộc sống.

Các con dần dần nhận thấy sự thay đổi của mẹ và giờ đây chúng đã chủ động học Pháp và bắt đầu giảng chân tướng cho mọi người về Đại Pháp và cuộc bức hại.

Bệnh tật biến mất sau khi tu luyện Pháp Luân Công

Ông Minh Nhân là một giáo viên vật lý của một trường trung học ở thành phố Cao Hùng và hiện tại đã nghỉ hưu. Ông mắc bệnh co thắt dạ dày bẩm sinh. Từ thời còn trẻ, ông đã phải tìm đến nhiều bác sỹ và thử mọi phương thức điều trị khác nhau để chữa bệnh nhưng hàng chục năm trời, tất cả các phương pháp đều vô ích. Trong một đêm vào khoảng 6 tháng trước khi ông nghỉ hưu ở tuổi 55, bệnh đau dạ dày của ông đột nhiên trở nên tồi tệ hơn.

Ông chợt nhớ rằng anh trai đã từng đưa cho ông cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” và khuyên ông hãy tu luyện Pháp Luân Công. Lúc đầu ông không đọc sách, nhưng đã đến một điểm luyện công để học các bài công pháp.

Ông Minh Nhân nói: “Dạy sớm luyện công thì tôi có thể làm được. Nhưng ngồi thiền thì thật là khó đối với tôi.“ Rồi một ngày lúc xế chiều, ông đã nghiêm túc đọc cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” và càng xem càng thấy thù thắng, và Pháp lý trong cuốn sách đã cuốn hút ông. Đêm hôm đó, ông đã có một giấc mộng, ông thấy mình đã hét lên rằng: “Tôi đắc Đại Pháp rồi!” Sau khi tỉnh dậy, ông ngộ được rằng Pháp Luân Công chính là điều mà sinh mệnh bản thân mình đang chờ đợi bấy lâu.

Sau đó, ông có một giấc mơ khác về việc Sư phụ Lý đã tịnh hóa thân thể cho mình. Khoảng một tháng sau khi bắt đầu tu luyện, ông đã có một khảo nghiệm. Bệnh đau dạ dày của ông phát tác và ông không sao ngủ được. Ông cảm thấy chóng mặt và muốn đi khám bác sỹ. Sau khi uống thuốc và tiêm, ông cảm thấy tốt hơn.

Tuy nhiên, sáu tháng sau đó cơn đau lại quay trở lại và lần này thậm chí còn tồi tệ hơn. Ông nhận ra rằng các bác sỹ không thể giải quyết được tận gốc bệnh tật của mình mà mỗi lần chỉ kê thuốc giảm đau. Sau đó, ông đã quyết tâm không khám bác sỹ nữa và chỉ học Pháp luyện công xem thế nào, cứ như vậy chịu đau đến trưa ngày hôm sau. Ông ngủ thiếp đi, khi tỉnh lại cơn đau hoàn toàn biến mất.

Trong hơn 10 năm qua, ông không còn bị đau dạ dày nữa. Như vậy, căn bệnh đau dạ dày hành hạ ông hơn ba chục năm đã hoàn toàn biến mất sau khi ông tu luyện Pháp Luân Công.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/10/17/355596.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/10/20/166108.html

Đăng ngày 24-10-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share