Bài viết của một học viên sống tại Hoa Kỳ 21 năm

[MINH HUỆ 20-06-2107] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp (hay còn gọi là Pháp Luân Công) vào tháng 9 năm 2015 khi tôi 63 tuổi. Tôi được thọ ích cả về tâm lẫn thân kể từ khi tu luyện, và không ngừng đề cao bản thân trong quá trình tu luyện.

Thâm tâm tôi tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và Pháp lý Chân –Thiện – Nhẫn cũng rất tốt.

Đau buồn bởi bệnh tật

Tôi lớn lên trong một gia đình giàu có tại một ngôi làng nhỏ ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc. Bố mẹ tôi chăm chút cho tôi như một cô công chúa và đáp ứng cho tôi những thứ đồ ăn ngon nhất, quần áo đẹp nhất mà tiền có thể mua được.

Cuộc sống vật chất tuy no đủ nhưng tôi vẫn cảm thấy một sự trống vắng từ sâu thẳm trong tâm.

Tôi đã được nghe kể rất nhiều về việc mẹ tôi và tôi đã suýt chết như thế nào khi mẹ vượt cạn sinh tôi. Lúc mới sinh tôi không lớn hơn một chú mèo nhỏ là mấy. Đến khi lên năm tuổi, tôi vẫn còn rất bé nhỏ, đó là căn nguyên dẫn đến một số vấn đề về sức khỏe của tôi sau này.

Cả đời mình, tôi đau buồn khổ sở bởi vô số bệnh tật, gồm chứng suy giảm miễn dịch và hội chứng Raynauds (tình trạng bệnh lý do rối loạn vận mạch, co thắt các mạch máu làm giảm lượng máu tới mô gây thiếu máu cục bộ)

Đến tuổi trưởng thành, tôi bị chẩn đoán bị chứng nhịp tim nhanh, thoái hóa đốt sống cổ, cột sống thắt lưng và khớp gối. Thời gian kéo dài, khớp gối của tôi dần dần bị biến dạng gây khó khăn khi đi lại. Tôi đã bị ngã rất nhiều lần, có lần bị gãy cả hai chân và vỡ xương mắt cá.

Tôi trải qua hai lần phẫu thuật, một lần do vẹo vách ngăn mũi và một lần do hẹp động mạch thận. Ngoài ra, tôi còn bị cắt bỏ cả tử cung và hai buồng trứng. Khi mang thai tôi được chẩn đoán tiền sản giật và nhau tiền đạo (tình trạng bánh nhau bám thấp che lấp lỗ trong cổ tử cung). Ca sinh nở của tôi có biến chứng và tôi phải mổ đẻ cấp cứu.

Hai mẹ con tôi vượt qua thử thách này một cách khó nhọc. Tôi phải nằm viện trong nhiều tháng và rồi lại được chẩn đoán có bệnh lý tim mạch.

Năm 2013, tôi lại được chẩn đoán là bị ung thư phổi, và phải cắt một phần phổi trái. Sau đó lại có thêm chẩn đoán rối loạn nhịp tim, là bệnh lý đòi hỏi thường phải điều trị cấp cứu. Tôi cần phải có một máy thở áp lực dương CPAP để hỗ trợ hô hấp khi ngủ.

Lần phẫu thuật cắt bỏ lá phổi đã làm cho xương sườn của tôi bị lệch, khiến tôi đau đớn không ngừng. Tôi không ngủ được, tôi cũng không thể mở cửa hoặc nhấc đồ vật lên. Tôi không còn cách nào khác là phải nghỉ hưu.

Bác sỹ nói rằng tôi sẽ không bao giờ có thể khỏe mạnh được. Vì vậy, khi biết được chi phí điều trị y tế, tôi đã quyết định hủy bỏ tất cả các cuộc hẹn với bác sĩ.

Tôi dành nhiều thời gian ở các công viên hay phòng tập thể dục với hy vọng cải thiện sức khỏe của mình. Thậm chí tôi cũng đã tập Thái cực quyền. Mỗi ngày đều trôi qua trong đau đớn, tôi thường tự hỏi khi nào thì cuộc sống của mình mới chấm dứt. Cuối cùng, sau 20 năm chịu đựng, tôi đã gặp được Đại Pháp.

Tìm thấy Pháp Luân Đại Pháp

Mặc dù tôi biết đến một số môn khí công nhưng tôi chưa bao giờ học vì tôi cảm thấy rằng đó không phải là chính Pháp chính Đạo.

Một ngày tháng 7 năm 2015, tôi đến công viên địa phương và chuẩn bị bắt đầu bài tập Thái cực quyền buổi sáng. Khi tôi tìm các bài hát tôn giáo trên mạng để nghe qua điện thoại, tôi bắt gặp video các bài luyện công của Pháp Luân Đại Pháp.

Khi nhìn thấy tên “Pháp Luân Đại Pháp”, tôi nhớ lại mình đã từng nghe những từ này từ một người phụ nữ tôi gặp khi đi lễ ở nhà thờ. Bà ấy mới di cư từ Trung Quốc sang. Bà ấy đã phỉ báng môn tu luyện và Sư phụ Lý Hồng Chí (người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp), nhưng lúc đó tôi không để ý lắm. Tuy nhiên, lúc này đột nhiên tôi thấy tò mò.

Khi trở về nhà, tôi lập tức tìm kiếm trên mạng từ khóa “Pháp Luân Đại Pháp”. Tôi đã dành cả một tháng để đọc tất cả thông tin tích cực lẫn tiêu cực về môn tu luyện này.

Tôi thấy một số bình luận tiêu cực thật khó tin, nên tôi quyết định tải quyển sách chính của Pháp Luân Đại Pháp – Chuyển Pháp Luân về tự đọc.

Tôi chấn động bởi những lời giảng về Pháp lý Chân – Thiện – Nhẫn, và suy nghĩ: “Đây chẳng phải là điều mà mình hằng tìm kiếm sao?”

Tôi bị cuốn hút một cách sâu sắc bởi những giáo lý của Pháp Luân Đại Pháp và cách mà Đại Pháp chuyển biến cả tâm lẫn thân con người như thế nào.

Vì tôi chưa bao giờ tin vào Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) nên sau khi sang Hoa Kỳ định cư, tôi đã ngừng theo dõi tin tức từ Trung Quốc.

Tôi tiếc rằng đã không tìm hiểu môn tu luyện này khi còn ở Trung Quốc, nhưng tôi nghĩ mặc dù đã đắc được Pháp khi tuổi đã cao như thế này, tôi rất may mắn là vẫn còn có cơ hội tu luyện.

Từ bỏ những môn tu luyện khác

Tôi hiểu rằng tôi không thể thực sự bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp chừng nào tôi vẫn chưa từ bỏ những môn phái khác mà tôi đang theo, chẳng hạn như Thiên chúa giáo và Thái cực quyền.

Chuyển Pháp Luân đã trả lời rất nhiều câu hỏi về nhân sinh và giúp tôi hiểu được mục đích thực sự đối với sự tồn tại của sinh mệnh con người, tôi đã quyết định tu luyện Đại Pháp một cách nghiêm túc. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi quyết định việc này.

Nhiều giáo dân Thiên chúa là người Trung Quốc ở nhà thờ tôi thường đi lễ đã cố gắng ngăn cản tôi, một số người bạn thân thì tẩy chay tôi, nhưng niềm tin vào Đại Pháp của tôi vẫn kiên định không lay động. Thậm chí quyết tâm mạnh mẽ chỉ tu luyện Đại Pháp của tôi đã truyền cảm hứng cho những người khác trong nhà thờ, họ cũng bắt đầu tu luyện.

Bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Tôi học năm bài công Pháp bằng cách tập theo video hướng dẫn của Sư phụ trên mạng.

Hai ba ngày sau, tôi cảm thấy các xương sườn của tôi đã tự sắp xếp lại đúng vị trí. Đêm hôm đó là đêm đầu tiên tôi ngủ ngon giấc vì không có bất kỳ cơn đau nào.

Mười ngày sau, tôi nôn năm lần sau khi ăn tối, sau đó là tiêu chảy liên tục. Cổ họng tôi sưng to và tôi bị sốt.

Gia đình tôi rất lo lắng và muốn đưa tôi đến bệnh viện. Tôi lịch sự từ chối, hiểu rằng Sư phụ Lý đang tịnh hóa thân thể và tiêu nghiệp cho tôi. Tâm tôi minh bạch và cơ thể tôi cảm thấy thật nhẹ nhàng.

Chẳng bao lâu sau mọi bệnh tật của tôi đều biến mất. Lần đầu tiên trong đời tôi được trải qua cảm giác thân thể nhẹ nhàng và vô bệnh.

Từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi không còn phải tiêu tốn một đồng nào cho chi phí khám chữa bệnh hay thuốc men nữa. Tôi đã có đủ sức khỏe để làm một số việc nặng nhọc, thậm chí có những việc mà lúc trước không thể nghĩ được rằng mình lại có thể làm được.

Cuối cùng tôi cũng đã tìm được những học viên tại khu vực tôi sống. Chúng tôi gặp nhau mỗi tuần một lần để cùng học các bài giảng của Sư phụ Lý. Họ giúp tôi chỉnh lại các động tác luyện công và còn tải nhạc luyện công cho tôi. Tôi rất biết ơn sự giúp đỡ của họ.

Đến vì Đại Pháp

Bố mẹ tôi qua đời vì ung thư khi tôi khoảng 40 tuổi. Bởi sức khỏe kém nên tôi cũng chẳng mong rằng mình sẽ sống thọ.

Khi trải qua cuộc phẫu thuật do ung thư phổi năm 2013, tôi đã không còn sợ chết nữa. Thậm chí tôi còn hỏi Chúa Trời: “Vì sao Ngài để con sống? Ngài an bài điều gì cho con vậy?”

Tại thời khắc bi đát nhất trong đời, tôi đã tìm được Pháp Luân Đại Pháp. Chỉ khi đó, tôi mới hiểu ra rằng lý do tôi sống là để tìm được và tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chỉ bằng cách tuân theo Pháp lý Chân – Thiện – Nhẫn và buông bỏ nhân tâm, tôi mới có thể trở về quê nhà thực sự của mình!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/6/20/新学员-珍惜迟来的缘份-349765.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/7/30/164850.html

Đăng ngày 23-8-2017. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share