Bài viết của một học viên ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 20-5-2017] Tôi là một học viên Pháp Luân Công, và câu chuyện sau đây là của một công tố viên đã kể với tôi về việc đã xảy ra khi ông đang còn công tác ở Viện kiểm sát.
Đó là vào 8 năm 1999, thời điểm khi cuộc bức hại Pháp Luân Công đang ở giai đoạn khốc liệt nhất, chi bộ của một Viện Kiểm sát ở một thành phố nọ tổ chức một cuộc họp để lăng mạ Pháp Luân Công. Trên hội trường có treo một tấm biểu ngữ lớn có nội dung “Tiêu diệt Pháp Luân Công”, xung quanh có nhiều biểu ngữ nhỏ có nội dung phỉ báng Pháp Luân Công và có nhiều người đứng xung quanh làm nhiệm vụ quay phim, chụp ảnh và ghi chép. Bầu không khí trong hội trường thật căng thẳng.
Bí thư chi bộ bắt đầu cuộc họp bằng việc đọc một tài liệu của cấp trên có nội dung cấm Pháp Luân Công, và thề sẽ trung thành với mục tiêu tiêu diệt Pháp Luân Công của đảng và yêu cầu mọi người phát biểu ý kiến. Tiếp theo, một công tố viên khác tiến lên bục để lăng mạ Pháp Luân Công, và sau đó là những người khác thi nhau phát biểu để thể hiện “ tính giai cấp” và “sự kiên định mục tiêu cách mạng” của mình.
Sau hơn một giờ đồng hồ hăng hái phát biểu ý kiến, cuộc họp cũng dần đi đến chỗ kết thúc. Bất giác, mọi người đều đưa mắt nhìn về phía một vị công tố viên đang ngồi ở góc phòng, người từ đầu đến cuối không biểu lộ thái độ và vẫn chưa phát biểu gì. Ông ấy dường như đang ngủ. Bí thư chi bộ tiến đến đánh thức ông dậy và ông ấy nói: “Tôi chưa xem kỹ báo cáo, vì thế tôi không chuẩn bị gì để phát biểu cả. Nhưng tôi nghĩ mọi người đều hiểu rõ một đạo lý đó là : Một người chưa từng ăn nho thì sẽ không biết được mùi vị của quả nho là gì. Tôi không phải là học viên Pháp Luân Công, vì thế tôi không đủ tư cách để đánh giá về nó.” Sau đó vị công tố viên này nhắm mắt lại như chưa có việc gì xảy ra.
Mọi người đều im lặng choáng váng. Họ đều hiểu rằng việc vị công tố viên nọ từ chối biểu đạt chính kiến chính là cách thể hiện thái độ của ông đối với những lời nhận xét đánh giá ngông cuồng và vô lý của mọi người về Pháp Luân Công.
Thực tế là, vị công tố viên nọ vừa mới phải làm phẫu thuật ung thư giai đoạn cuối và định ở nhà để nghỉ ngơi. Nhưng Bí thư chi bộ đã thông báo và yêu cầu các đảng viên phải có mặt ở cuộc họp quan trọng này để biểu đạt thái độ chính trị, vì thế ông đã miễn cưỡng phải tham gia.
Không lâu sau, vị công tố viên nọ đã hoàn toàn bình phục. Một năm sau, ông lấy lý do vì sức khoẻ và nộp đơn xin nghỉ hưu sớm. Đồng nghiệp của ông đều hiểu rằng, việc ông xin nghỉ hưu sớm là vì ông không muốn tham gia vào cuộc bức hại Pháp Luân Công của Đảng Cộng sản Trung Quốc.
18 năm trôi qua và vị công tố viên nọ vẫn còn sống khỏe mạnh. Ông hiểu rằng việc ông có thể sống được cho đến ngày hôm nay đó là trong cuộc họp đấu tranh đầy áp lực đó, ông đã vì Pháp Luân Công mà nói lời công đạo nên sinh mệnh ông đã được Đại Pháp bảo vệ.
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2017/5/20/346756.html
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2017/6/7/164161.html
Đăng ngày 12-7-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.