Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở thành phố Trương Gia Khẩu, tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 8-4-2017] Tháng 12 năm 2016, khi một quan chức cao cấp thuộc Cục Chống Tham nhũng đến một hiệu tóc quen để cắt tóc, ông nhìn thấy một tạp chí chân tướng về Pháp Luân Công. Ông nói với người thợ cắt tóc: “Học viên Pháp Luân Công đã từng vây hãm Trung Nam Hải, họ đối nghịch với Đảng Cộng sản.”
“Ồ, đó không phải là sự thật”, người thợ cắt tóc nói. “Tuy ngài là một quan chức cao cấp, nhưng chuyện này thì tôi biết nhiều thông tin hơn ngài. Thực ra, các học viên Pháp Luân Công buộc phải đến đó thỉnh nguyện bởi vì không một quan chức địa phương nào có đủ thẩm quyền để giải quyết khiếu nại cho họ. Ngài xem, nếu họ đến tìm ngài thì ngài có giúp được họ không?”
Cục trưởng nói rằng ông không thể.
“Hàng ngày đều có người đặt tài liệu chân tướng về Pháp Luân Công ở bên ngoài cửa tiệm của tôi”, người thợ cắt tóc nói. “Khi nào không có khách, tôi lại lấy đọc, càng đọc thì tôi càng hiểu rõ. Thực ra, vụ tự thiêu trên quảng trường Thiên An Môn là do chính phủ dàn dựng và đạo diễn. Chính phủ cũng đứng đằng sau hậu thuẫn cho tội ác mổ cướp nội tạng từ những học viên Pháp Luân Công còn sống để kinh doanh ghép tạng. Ngài đã đọc những tài liệu này chưa?”
Cục trưởng nói rằng ông chưa đọc.
Sau đó, người thợ cắt tóc đã giải thích ngắn gọn về vụ tự thiêu giả mạo trên quảng trường Thiên An Môn và nạn thu hoạch nội tạng từ những học viên Pháp Luân Công bị cầm tù chỉ vì đức tin của họ.
Sự Nhẫn của một học viên
Người thợ cắt tóc còn thuật lại câu chuyện của một vị khách quen, đồng thời cũng là một học viên Pháp Luân Công. Một lần, bà đang lái xe máy trên đường thì bị ô tô đâm phải, bà bị văng ra khoảng 20m và bị mất thị lực tạm thời. Nhưng khi ngã xuống đất, bà vẫn tỉnh táo và còn chủ động đứng dậy. Bà tự thấy mình không sao cả, mắt cũng đã nhìn được, vì vậy bà đã tự đi đến chỗ chiếc xe máy và dựng nó lên.
Lúc ấy, người lái xe rất sợ hãi. Bà nói với lái xe rằng bà không sao cả và nhờ anh dắt xe đến một hiệu sửa xe ở bên đường. Thợ sửa xe chỉ cần sửa một chút là chiếc xe có thể chạy được, do vậy bà đã tự lái xe về nhà.
Bà nói với thợ cắt tóc: “Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Công, thì có lẽ tôi đã bị thương nặng và đi bệnh viện rồi. Không những vậy, có lẽ tôi sẽ còn yêu cầu lái xe phải bồi thường cho tôi một số tiền lớn nữa.”
Thợ cắt tóc rất cảm động bởi câu chuyện của bà. Anh nhận ra rằng Pháp Luân Công thực sự tốt.
Nghe thợ cắt tóc kể chuyện xong, vị cục trưởng hỏi anh có tu luyện Pháp Luân Công không. Anh nói mình không tu luyện, nhưng anh biết các học viên Pháp Luân Công đều là những người tốt.
Học hỏi từ những học viên Pháp Luân Công
Sau đó, thợ cắt tóc kể cho cục trưởng nghe một câu chuyện khác về chủ nhà của anh. Nguyên trước đây, bà là một người rất khó tính và thường xuyên khiến anh cảm thấy khó chịu. Nhưng cách đây khoảng 4 hay 5 năm, bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.
Thế rồi mọi thứ đã thay đổi. Sức khỏe của bà đã cải biến, tính tình của bà cũng trở nên dễ chịu. Thợ cắt tóc nói rằng bây giờ anh lại rất thích thuê nhà của bà.
Sau đó anh nói thêm: “Cục trưởng, có lẽ tôi không nên nói với ngài rằng chủ nhà của tôi tu luyện Pháp Luân Công. Xin ngài đừng nói điều này cho ai biết. Chúng ta nên học hỏi từ các học viên Pháp Luân Công và nghĩ cho sự an toàn của họ.”
Lúc này tóc của vị cục trưởng cũng vừa được cắt xong, ông chỉ mỉm cười rồi ra về.
Một khách hàng ngồi gần đó bình luận: “Người ta là quan chức, anh kể cho người ta nghe nhiều như vậy về Pháp Luân Công để làm gì.”
Người thợ cắt tóc nói: “Ồ, không có gì phải lo lắng cả. Câu chuyện diễn ra một cách hết sức tự nhiên, tôi cũng không thể không tiếp tục nói. Kỳ thực, bây giờ tôi cũng hiểu rõ Pháp Luân Công thực sự tốt như thế nào.”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/4/8/345338.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/5/7/163122.html
Đăng ngày 29-6-2017; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.