Bài viết của Trọng Nhâm, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc.

[MINH HUỆ 07-04-2017] Những người tham gia vào cuộc bức hại Pháp Luân Công đã phải nhận quả báo. Nhiều người trong số họ là cảnh sát và nhân viên Công – Kiểm – Pháp bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lợi dụng để bức hại các học viên Pháp Luân Công một cách phi pháp. Hành động của họ đã gây ra những tai họa lớn cho chính bản thân họ và người nhà của họ.

Tuy nhiên, một số nhân viên Công – Kiểm – Pháp sau khi minh bạch chân tướng đã phản đối lại cuộc bức hại, và trong quyền hạn cho phép đã tìm cách giúp đỡ các học viên Pháp Luân Công.

Được đối xử tốt hơn mong đợi

Tôi tu luyện Pháp Luân Công và bị cảnh sát địa phương bắt đến trại tạm giam chỉ vì đức tin của mình.

Từ trước tới giờ, tôi chưa từng bị đặt vào hoàn cảnh nào đáng sợ như ở trại tạm giam. Một số nghi phạm hình sự cũng bị dẫn đến đó cùng thời gian với tôi. Một nhân viên cảnh sát bắt đầu sắp xếp những người mới đến chúng tôi vào các phòng giam. Bỗng nhiên, anh ta kéo tôi sang một bên và nói: “Anh chờ ở đây.”

Anh ta đang định làm gì với tôi? Một lát sau, anh ta nói: “Tôi biết anh là người tốt, vì vậy tôi sẽ bố trí đặc biệt cho anh. Chúng tôi có một phòng giam khá dễ chịu. Anh có thể ở đó.”

Sau đó, tôi được biết rằng phòng giam mà anh nói đến là phòng giam dành cho những người có địa vị cao trong xã hội. Bất kỳ ai ở đó cũng sẽ phải trả một số tiền lớn cho giám đốc trại tạm giam, nhưng tôi thì không phải trả tiền. Những khoản tiền hối lộ này là một nguồn thu nhập quan trọng đối với nhân viên trại tạm giam.

Được một lính gác trại tạm giam bảo vệ

Một lính gác khác ở trại tạm giam là một người tốt bụng và chân thật. Cho đến ngày thứ hai tôi bị giam giữ, anh mới nhận ra rằng trong số những người mới đến có một vài học viên Pháp Luân Công.

Theo quy định của trại tạm giam, học viên Pháp Luân Công sẽ bị đối xử khắc nghiệt hơn so với tội phạm hình sự, nhưng người lính gác này đối xử rất tốt với các học viên. Mặc dù tù nhân không được phép nói chuyện với nhau hay chia sẻ đồ ăn nhưng anh đã phân phát đồ ăn cho chúng tôi và không ngăn cản chúng tôi nói chuyện.

Một lần, anh dẫn tôi đến văn phòng của anh và mời tôi uống trà. Sau đó, anh hỏi tôi về Pháp Luân Công, tại sao ĐCSTQ bức hại chúng tôi, và tại sao học viên Pháp Luân Công lại từ chối từ bỏ đức tin. Tôi đã giảng toàn bộ chân tướng về Pháp Luân Công cho anh nghe và trả lời tất cả các câu hỏi của anh.

Lính gác cho phép tôi ra khỏi phòng giam

Lính gác ở trại tạm giam phải trực tiếp giám sát mọi thứ thay vì sử dụng camera giám sát. Vì vậy, mỗi khi muốn đi dạo ngoài sân, tôi đều phải xin phép lính gác đang trực. Một vài người trong số họ không những cho phép tôi ra khỏi phòng giam mà thậm chí còn nói chuyện với tôi.

Một lính gác là bộ đội về hưu rất thích nói chuyện với tôi. Vào ca trực đêm của mình, ông thường cho phép tôi ra khỏi phòng giam, thỉnh thoảng ông còn mang đồ ăn từ nhà đến để chia sẻ cho tôi. Khi tôi muốn thăm các học viên khác, tôi chỉ việc bước ra khỏi phòng giam, nói chuyện với họ, và động viên họ hỗ trợ lẫn nhau. Ông không bao giờ cản trở tôi.

Những lính gác này đối xử tốt với tôi không phải vì tôi biếu họ quà hay hối lộ gì cho họ. Đó là vì lương tri, sự thiện lương và một chút Phật tính vẫn còn tồn tại trong nội tâm của họ. Những nhân tố ấy đã giúp họ chống lại tà ác và đối xử tử tế với tôi.

Sự thiện lương của họ đối với các học viên Pháp Luân Công đều được phúc báo.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/4/7/345293.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/4/30/163036.html

Đăng ngày 16-6-2017; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share