Bài viết của đệ tử Đại Pháp Dương Phàm ở tỉnh Thiên Tân, Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 23-12-2016] Nhóm học Pháp của chúng tôi phần lớn là các đồng tu lớn tuổi, mọi người tu luyện đã mười mấy năm rồi, đã xảy ra rất nhiều sự việc thần kỳ. Nếu không có sự bảo hộ của Sư phụ, chúng tôi không thể đi đến ngày hôm nay. Sau đây tôi và các đồng tu xin kể lại những trải nghiệm thần kỳ mà bản thân đã trải nghiệm, xin cảm tạ Đại Pháp.

Tu Đại Pháp trẻ ra hai mươi tuổi

Mùa hè năm 2013, đồng tu Mai đi đến cửa hàng mua một số vật dụng để sửa bình nước nóng. Người bán hàng hỏi: “Chị gái muốn mua gì?” Đồng tu cười, chưa kịp nói gì thì ông ấy nói tiếp: “Gọi là chị để thể hiện sự kính trọng, phù hợp với tập quán của người Thiên Tân, nhưng tôi nghĩ gọi là em thì phù hợp hơn, vì tôi đã 58 tuổi rồi, chị khẳng định ít tuổi hơn tôi.“

Đồng tu Mai trả lời: “Ông đoán xem tôi bao nhiêu tuổi?”

Ông hỏi lại: “Chị đã 50 tuổi chưa?”

Đồng tu Mai trả lời: “Tôi đã 73 tuổi rồi.” Người bán hàng hết sức bất ngờ: “Chị đã hơn 70 tuổi rồi ư?”

Ông ấy gọi đồng nghiệp đến để xem: “Hãy nhìn xem, bà ấy đã 73 tuổi rồi mà trông không giống chút nào.” Năm người đứng xung quanh học viên Mai. Bà nói: “Tôi tu luyện Pháp Luân Công nên tôi trông trẻ hơn và có một cơ thể khỏe mạnh.”

Bà nói với họ: “Pháp Luân Công là môn tu luyện thượng thừa của Phật gia, tu luyện dựa trên nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn, làm người tốt, tu tâm hướng thiện. Đừng tin vào những lời dối trá mà Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) nói về chúng tôi.”

Các nhân viên nói rằng họ cảm thấy Pháp Luân Công thật kỳ diệu. Sau khi liễu giải chân tướng, tất cả năm người đều đã đồng ý thoái khỏi ĐCSTQ.

Sau khi đồng tu Mai kể xong, các học viên khác trong nhóm học Pháp cũng chia sẻ trải nghiệm của họ.

Đồng tu Vũ năm nay 65 tuổi, có một thân thể rất khỏe mạnh và mọi người thường nói rằng bà trông như mới 50 tuổi. Đồng tu Tĩnh kể rằng bà từng nặng gần 73 kg nhưng sau khi tu luyện đã trở về mức bình thường là 60 kg, đi đường cảm thấy vô cùng nhẹ nhàng.

Quên tắt bếp khi rời khỏi nhà

Vào một ngày tháng 11 năm 2012, đồng tu Huệ ăn trưa xong, nhớ ra còn một ít sườn cần hâm nóng. Bà cho sườn vào nồi, đổ thêm một ít nước, bật bếp lên, lúc đó khoảng 12 giờ 30. Sau đó bà rời khỏi bếp. Một lúc sau bà nghĩ ra phải đi siêu thị mua đồ và hoàn toàn quên mất nồi sườn trên bếp.

Khoảng 3 giờ chiều bà Huệ rời siêu thị và đột nhiên nhớ ra nồi sườn. Tim bà đập thình thịch lo lắng đến nỗi quên mất đã về nhà bằng cách nào. Về đến nhà, bà để ý xem có chiếc xe cứu hỏa nào quanh nhà không, sau đó bà nhìn xem cửa sổ có khói không nhưng mọi thứ trông rất bình thường.

Bà lên cầu thang và run rẩy mở khóa đi vào nhà bếp, thấy nồi vẫng đang sôi, với mực nước chỉ cao khoảng 2cm. Bà Huệ tắt bếp đi và đi sang một căn phòng khác để khấu đầu trước ảnh Sư phụ và nói: “Con xin cảm tạ Sư tôn đã cứu mạng!”

Niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo, sinh hạ một em bé khỏe mạnh

Con gái của học viên Huệ đã kết hôn được 10 năm nhưng vẫn chưa có thai. Mặc dù cô đã đi bệnh viện khám và điều trị nhưng vẫn không có kết quả. Đồng tu Huệ khuyên con gái hãy thành tâm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”. Người con gái đã làm theo và năm 2012, cô đã có thai. Khi bị chảy máu, cô đã xin nghỉ việc để có thời gian nghỉ ngơi nhiều hơn. Nhưng không may sau đó cô đã chảy máu liên tiếp hai lần và vô cùng sợ hãi. Con gái của đồng tu Huệ đã liên tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”.

Việc chảy máu liên tục kéo dài trong hơn một tháng. Trong thời gian này, cô ấy đã đến bệnh viện để siêu âm và khi ở trong phòng kiểm tra vẫn liên tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Chồng cô cũng liên tục niệm trong khi đợi bên ngoài. Siêu âm cho thấy thai nhi tốt nhưng có khối u trong tử cung. Đồng tu Huệ hiểu rằng Sư phụ đang thanh lý thân thể của con gái để tạo ra một môi trường tốt cho thai nhi.

Bởi vì khối u phát triển cùng với bào thai, đến tháng thứ 8, bác sĩ cho rằng cần phải cho cô đẻ mổ. Các bác sĩ tham gia phẫu thuật nói rằng họ rất ngạc nhiên khi cô ấy có thể thụ thai. Pháp Luân Đại Pháp có thể tạo ra phép lạ và là một môn tu luyện phi thường.

Con gái của đồng tu Huệ cuối cùng đã sinh hạ một bé trai nặng 2,2 kg và đồng tu đã đặt tên cháu là Phúc (nghĩa là đứa trẻ có phúc), cũng là để cảm tạ Sư phụ.

Bé Phúc giờ đã 2 tuổi, thông minh lanh lợi. Mỗi khi nghe tiếng Sư phụ, cháu liền chắp tay nhỏ bé trước ngực hợp thập, quỳ trên mặt đất và khấu đầu.

Thân thể lơ lửng trên không

Vài ngày trước năm mới 2014, tôi phải treo một tấm rèm cửa sổ, nhưng không thể với đến thanh treo. Tôi đặt hai chiếc ghế chồng lên nhau rồi trèo lên. Khi tôi treo xong rèm, quên mất là mình đang đứng trên hai chiếc ghế, tôi bước xuống bằng một chân. Trong thoáng chốc, tôi thấy mình đang lơ lửng trên không. Lúc đó chân trụ của tôi vẫn kịp chuyển hướng, sau đó đặt chân kia vào chiếc ghế bên dưới, và bước xuống an toàn.

Mỗi chiếc ghế cao khoảng một mét. Nếu tôi ngã, tôi có thể gẫy xương hoặc trẹo chân.

Tôi thực sự cảm thấy rằng mình đã ở trên không trong 1 hoặc 2 giây. Trong lúc đó tôi không hề lo lắng và có đủ thời gian để từ từ bước xuống mặt đất. Mỗi khi kể lại câu chuyện này, tôi đều rất cảm động, nước mắt lại rơi: “Đệ tử Đại Pháp là những người hạnh phúc nhất.”

Các đệ tử Đại Pháp đã tu luyện đến ngày hôm nay nhờ sự bảo hộ của Sư phụ –mọi người đều cảm thấy rằng Phật ân hạo đãng. Thiên ngôn vạn ngữ hợp thành một câu: “Sư phụ, xin cảm tạ Ngài!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/12/23/326557.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/3/10/162446.html
Đăng ngày 19-4-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share