[MINH HUỆ 14-1-2017] Hàng triệu người đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và có vô số những câu chuyện cho thấy uy lực phi thường của môn tu luyện này. Những câu chuyện này giúp mọi người thấy được tại sao các học viên vẫn kiên trì niềm tin vào Pháp Luân Đại Pháp và tại sao cuộc đàn áp không thể ngăn cản họ đến với Đại Pháp.

Tu Đại Pháp, ngũ cốc dồi dào

Bài viết của Tiểu Văn (47 tuổi)

Thôn chúng tôi có một khu đất trũng rộng khoảng hơn 90 mẫu, từ khi khai hoang khu đất này đến nay, gieo hạt đa phần đều không thu hoạch được. Có lúc lên mầm rồi thì bị nước nhấn chìm, có lúc sắp thu hoạch rồi lại bị nước ngập đến đầu gối, có lúc lại khô hạn đến nỗi không lên mầm được. Nhiều năm nay khu đất này đầy cỏ dại, trở thành nơi cung cấp nguồn thức ăn ưa thích cho trâu bò.

Mùa đông năm 2001, khu đất này bị băng phủ kín, chỉ có rất ít đất lộ ra. Cán bộ thôn chuẩn bị giao thầu khoán cho các hộ dân trong 15 năm (để tiện quản lý), giá thầu rất rẻ, chưa tới 10% mức giá đất thông thường. Ông Trần hàng xóm nhà tôi đến nói với tôi: “Tôi có người bạn muốn cùng tôi thầu khu đất này, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, hay là hai chúng ta cùng thầu đi”. Ông ấy rất hiểu tôi, cả nhà tôi đều tu luyện Pháp Luân Công nên làm việc gì cũng dựa trên nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn, không sợ thiệt thòi, lạc quan vui vẻ, thích giúp đỡ người khác.

Năm đầu trồng trọt, chúng tôi đã có vụ mùa bội thu, mặc dù không bón một chút phân hoá học nào nhưng sản lượng còn cao hơn cả những nhà khác dùng phân bón. Chỉ trong một năm mà chúng tôi đã thu hồi lại được tiền phí cho gói thầu 15 năm, mọi người đều cho rằng chúng tôi gặp may.

Mùa hè năm 2012, liên tiếp có hai trận mưa lớn, tiếp đó là một đợt gió mạnh cấp 6, cấp 7, trận gió này như có mắt vậy, nó cố tình tránh ruộng ngô nhà chúng tôi. Cây ở ruộng nhà khác đều bị gió giật đổ, bẻ cong, nhưng ruộng nhà tôi thì cây nào cũng đều thẳng tắp. Đến mùa thu hoạch, những cây bị gió giật đổ, bẻ cong đều bị giảm sản lượng, chi phí thu hoạch ngô lại tăng gấp đôi, nhưng chúng tôi thì vẫn thu hoạch được nhiều như năm ngoái, đó là nhờ được Đại Pháp bảo hộ.

Có khi mùa đông mưa tuyết lớn, đến mùa xuân phải dùng máy bơm nước bơm lên hố cát ở trạm trên cao. Khu đất của chúng tôi có nước, nhưng đất xung quanh cũng có nước, chúng tôi phải bơm hết nước ở các khu đất xung quanh xong, khu đất của chúng tôi mới dần dần rút nước. Ông Trần liền tìm những người hàng xóm được lợi ở xung quanh bảo họ bỏ tiền hoặc bỏ sức, nhưng mọi người đều không đồng ý. Tôi khuyên ông ấy rằng chúng ta trồng trọt năm nào cũng thu hoạch tốt hơn cả họ, Pháp Luân Công giảng:

“Có mất có được” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế New York 2004)

Chúng ta bơm nước ra cho họ chẳng phải làm việc tốt, việc thiện hay sao? Trồng cây thiện thì sẽ cho quả thiện. Sau đó ông ấy cũng không oán hận những người hàng xóm nữa. Tôi đã dùng Pháp lý của Đại Pháp để chỉ đạo bản thân giúp người khác hóa giải mâu thuẫn, bốn người hàng xóm đều cảm kích chúng tôi, vì họ cũng được hưởng lợi, năm nào cũng bội thu, hễ gặp mặt là vui vẻ chào hỏi từ xa.

Năm nay đã là năm thứ 15 rồi, thời điểm này chúng tôi vẫn chưa gieo trồng. 14 năm trước năm nào cũng bội thu, người khác đều rất thán phục. 15 năm nay chúng tôi hợp tác với nhau chưa từng xảy ra mâu thuẫn. Chúng tôi đều nghĩ cho người khác với thái độ yêu quý, chân thành, lương thiện, nên luôn được mùa bội thu, chính nhờ sự chỉ đạo, bảo hộ của Đại Pháp nên chúng tôi mới có được nhiều điều tốt đẹp và phúc phận như vậy.

Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khiến cho cơ thể nhẹ nhàng vô bệnh

Bài viết của Thụ Phàm (68 tuổi)

Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi bị đau đầu, đau chân và mất ngủ. Do điều kiện gia đình không tốt, tôi cũng chưa từng đến bệnh viện kiểm tra. Lúc bị đau đầu dùng thuốc gì cũng không khỏi, nghe ai mách có thuốc hay liền đến mua, nhưng chẳng thấy chút hiệu quả nào. Khi đau đầu quá, tôi còn đâm đầu vào tường, bực bội, nôn mửa. Dùng các loại thuốc đều không khỏi; khi chân đau quá đi lại phải bám vào tường, ngồi xổm xuống là không đứng dậy nổi, hai chân đau đến mức căng cả ra; khi mất ngủ thì cả đêm trằn trọc đến gần sáng mới chợp mắt được một chút.

Trong thôn của tôi có một bệnh nhân mắc bệnh máu trắng, đã đi khám mấy bệnh viện, tốn rất nhiều tiền cũng không khỏi, đành phải về nhà chờ chết. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không lâu đã hồi phục, việc gì cũng làm được. Cô rất vui mừng đến tìm tôi, bảo tôi hãy học Pháp Luân Công, bảo tôi đọc sách của Pháp Luân Công, chiểu theo những yêu cầu trong sách Chuyển Pháp Luân để làm người tốt, cộng thêm luyện công nữa, bệnh của tôi sẽ khỏi.

Vậy là tôi và cô ấy cùng tập Pháp Luân Công, cùng đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, làm theo yêu cầu trong sách để trở thành người tốt. Trong vòng vài tháng, toàn bộ bệnh của tôi đều khỏi, khỏi phải nói tôi vui sướng đến mức nào.

Bị mảnh thủy tinh vỡ rơi vào mắt

Bài viết của Tiểu Cần (52 tuổi)

Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã 17 năm, tôi tuân theo Pháp lý Chân – Thiện – Nhẫn của Đại Pháp để làm người tốt hơn nữa, ở đâu cũng đối xử tốt với người khác. Sức khỏe của tôi đã phục hồi, hoàn cảnh gia đình cũng trở nên tốt hơn, cuộc sống cũng ngày càng sung túc. Hoàn cảnh xung quanh cũng có những thay đổi kỳ diệu. Trong mười mấy năm tu luyện, tôi thực sự cảm nhận được sự từ bi lớn lao của Sư phụ. Khi gặp nguy nan Sư phụ giúp tôi chuyển nguy thành an.

Mùa thu năm 2003, tôi lắp kính cửa sổ cho căn nhà mới của em trai. Có hai người khác nâng tấm kính lớn lên để lắp vào khung cửa sổ nhưng lại không vừa vì tấm kính cao hơn khung cửa một chút.

Tôi bảo họ đừng khiêng xuống, giữ nguyên tại đó, tôi sẽ dùng kìm để cắt bớt kính đi, tôi ngẩng mặt, kiễng chân lên, cầm kìm kẹp tấm kính lại, vừa mới kẹp được mấy nhát thì vì không cẩn thận nên bị mảnh vụn của tấm kính bắn vào mắt. Người ta nói cát bay vào mắt không được dụi, mảnh kính vỡ rơi vào mắt khiến tôi rất đau đớn nhưng mắt tuyệt đối không được chuyển động. Họ rất lo lắng, tôi nói với họ hãy giữ lấy tấm kính, tôi che một mắt chạy đi tìm người giúp lấy mảnh kính vỡ ra. Tìm một vòng cũng không thấy ai, vì mọi người đều đã ra đồng làm việc cả rồi. Tôi đành phải ôm mắt chạy về, tôi nghĩ đến Pháp mà Sư phụ giảng:

“Chư vị quá sợ năng lượng xấu kia rồi. [Nó] đến thì chư vị có thể dung giải nó, hoá thành khí nguyên thuỷ cho mình dùng.” (Giảng Pháp vào tết Nguyên tiêu năm 2003)

Lúc này tôi cảm giác mảnh kính vỡ dần dần trồi lên trên, qua lông mày rồi lại đến trán, cảm giác cộm mắt ngày càng ít dần, đến trán thì không còn cảm giác cộm nữa. Tôi cũng mở được mắt như bình thường. Tôi lại tiếp tục gắn tấm kính lên cửa sổ. Sau này khi mắt có vấn đề tôi lại dùng phương pháp này.

Trong suốt mười mấy năm làm việc, tôi cũng vài lần bị như vậy và đều có thể giải quyết bằng cách này.

Khỏi bệnh máu trắng trong vòng 17 ngày

Bài viết của Trường Nga (51 tuổi)

Tháng 6 năm 1998, tôi bị ra máu liên tục không dừng, tiếp đó xuất hiện hiện tượng đau đầu, chảy máu chân răng, miệng đầy những bọng máu, toàn thân rất nhiều chỗ chảy máu. Người nhà rất lo lắng đưa tôi đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ chẩn đoán tôi bị bệnh máu trắng, tiểu cầu suy giảm, chỉ còn lại 2.000, máu quá ít không đông được. Y tá nói rằng tôi như vậy là không cứu được rồi, phải hết sức chú ý không được đi xuống cầu thang, tôi có thể chết bất cứ lúc nào. Tôi phải vào nhập viện nhưng lại không còn giường bệnh nữa, họ sắp xếp cho tôi một chiếc giường ở ngoài hành lang, gần nhà vệ sinh.

Điều trị được hơn một tháng mà bệnh tình cũng không chuyển biến, tôi lại đến bệnh viện Đông y chữa trị hơn tháng cũng không có tác dụng. Trong tâm tôi rất hoảng sợ, vì tôi thấy một chàng trai hơn 20 tuổi bệnh nhẹ hơn tôi mà đã tử vong, trông thấy mấy người đã chết rồi. Sau đó nghe nói bệnh viện tỉnh nhận chữa cho tôi, tôi lại đi, nhưng cuối cùng họ cũng hết cách chữa. Tiêm thuốc cũng không vào người, uống thuốc cũng không được, ăn cũng không nổi, ngủ cũng không xong.

Người nhà đã chuẩn bị cho tôi quan tài và áo tang, sinh mệnh của tôi đã đi đến đường cùng rồi.

Tháng 2 năm 1999, chị tôi thấy trong làng của chúng tôi có một bệnh nhân ung thư đã hồi phục sau khi tu luyện Pháp Luân Công, nên bảo tôi cũng học xem. Lúc đó, tình trạng sức khỏe của tôi đã gần như không còn sức sống nữa, tôi dành cả ngày học Pháp luyện công. Hôm tôi đọc xong cuốn “Chuyển Pháp Luân”, tôi đã có thể ngủ được, ngủ một giấc ngon lành, tín tâm của tôi tăng lên. Sau khi đọc sách, tôi như được thỏa cơn khát, tôi đã hiểu ra rằng làm người phải sống theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn, làm việc gì cũng phải nghĩ cho người khác trước, nguyên nhân mắc bệnh là vì trước đây tôi đã làm điều xấu, làm tổn hại người khác nên mới phải chịu quả báo, tôi cố gắng thực hành theo nguyên lý của Pháp Luân Công.

Trong thời gian ngắn ngủi 17 ngày, tất cả bệnh tật của tôi đều tiêu biến từng bệnh một, thân thể tôi trở thành vô bệnh, tôi đã được ban cho một cuộc đời mới. Tôi hy vọng mọi người đều có thể hiểu rõ về Pháp Luân Công, qua đó cũng sẽ nhận được sự ban ân và bảo hộ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/1/14/修炼法轮大法是福-340661.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/2/14/162183.html
Đăng ngày 17-4-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share